Mà bên kia Tề Thiệu có chút lo lắng nhìn Cố Vân Khê. "Nếu không thuận lợi, vậy em cứ đến căn cứ đi, nơi đó còn có không ít tổ dự án thí nghiệm.”
“Sẽ thuận lợi. "Trong từ điển của Cố Vân Khê, không có hai chữ ‘thất bại’.
Con đường cô trải dài như vậy, mỗi một bước đều nằm trong kế hoạch của cô, sẽ không thể xảy ra sơ sót.
Tề Thiệu nhìn bạn gái tràn đầy tự tin như vậy, cũng không dám đả kích cô. "Em khẳng định như vậy sao?”
“Ngũ sư huynh là người vô cùng nghiêm túc, lại rất trách nhiệm.”
“Anh vẫn không hiểu. " Tề Thiệu chưa từng nghiên cứu qua những thứ này.
“Đúng vậy... "Cố Vân Khê vừa định giải thích, chuông điện thoại vang lên, cô lập tức nhận máy. “Ngũ sư huynh, anh có việc gì sao?”
Hugo lời ít ý nhiều, nói: "Thứ hai tới đây báo danh đi.”
“Được. "Cố Vân Khê mặt mày cong cong, quả nhiên tất cả đều nằm trong tay cô.
Khi Cố Vân Khê lại một lần nữa xuất hiện ở trung tâm hàng không vũ trụ, tâm tình cô lại vô cùng bình tĩnh.
‘Trên đời không có việc gì khó, chỉ sợ lòng không bền.’
Thứ cô muốn, cô nhất định sẽ lấy được.
“Anh, em tới rồi!”
Hugo mang cô tới trung tâm tính toán, nhẹ giọng nhắc nhở cô: "Em hiện tại chỉ là cái tiểu trợ lý, phải tuyệt đối tuân thủ cấp trên, đừng gây chuyện, có biết không?"
Cố Vân Khê một thân quần áo chỉnh chu, trước n.g.ự.c đeo thẻ công tác, bộ dáng rất chuyên nghiệp. "Vậy, nếu có người khi dễ em, thì sem phải làm sao?"
Hugo nhìn cô một cái: "Em nói thử xem?”
Cố Vân Khê suy nghĩ vài giây, nghiêm túc nói: "Lấy tiền đập hắn.”
Hugo:... Đúng là một đại tiểu thư!
Cứ như vậy, có ngũ sư huynh cùng với Tony và Jane che chở, Cố Vân Khê thuận lợi tiến vào trong trung tâm để học tập. Cô suốt ngày đi theo bên người Hugo, để cho Hugo tận tay chỉ dạy cô. Cố Vân Khê học rất nhanh, nhưng sở thích của cô thì lại có hạn, không đủ theo lâu được. Hugo cũng rất muốn sửa lại điểm này, nhưng sự thật chứng minh, hắn làm không được.
Được rồi, thích làm gì thì làm, chỉ cần cô có luận văn ưu tú là được.
Cố Vân Khê rất biết cách làm người, rất nhanh liền lôi kéo các nhân viên trong trung tâm tính toán, mọi người thường xuyên cùng nhau vui chơi giải trí, nên rất nhanh cố cùng bọn họ có quan hệ cũng rất. Đối với các loại vấn đề cô đưa ra, mọi người cũng rất nhiệt tình giải đáp cho cô.
Đương nhiên, Cố Vân Khê cũng rất đúng mực, với những chuyện nhạy cảm liên quan đến cơ mật cô tuyệt đối sẽ không đụng vào.
Trước đây khi còn ở căn cứ, cô đã biết, hệ thống thông tin quân sự chia làm hai loại: chiến thuật và chiến lược.
Cái trước là liên lạc thông tin các cấp dưới quân đoàn, thông qua radio, liên kết số liệu, vệ tinh thông tin, fax điện thoại các loại công cụ. Trước đó cô thứ cô tiếp xúc nhiều nhất chính là khối này. Nhiệm vụ khi đó của cô chủ yếu là làm nền tảng hệ thống thông tin các bên cùng mạng lưới thông tin khu vực dã chiến, liên lạc các nơi thông qua tiếp nhập vào nút vào cửa vào nhập mạng, trải thành một tấm mạng lớn mật thiết tê dại. Việc này thì vô cùng dễ dàng.
Quan trọng là việc đảm bảo thông tin liên lạc thông suốt giữa Tư lệnh tối cao với các căn cứ quân sự lớn và các quân khu, bao gồm hệ thống thông tin vô tuyến, hệ thống thông tin vệ tinh quốc phòng và mạng thông tin khẩn cấp tối thiểu. Điều đáng nói nhất là, hệ thống thông tin vệ tinh quốc phòng này gồm 14 vệ tinh ở quỹ đạo đồng bộ địa cầu, cung cấp dịch vụ thông tin toàn cầu được mã hóa đáng tin cậy cho ba quân chủng trên bộ, trên biển, trên không. Đây chính là kiến thức mới mà cô muốn học ở đây.
Bất kể là thông tin vệ tinh, hay là phóng vệ tinh, một số kiến thức là chung, nguyên lý máy tính và chương trình mã hóa là giống nhau.
Cô giống như bọt biển tham lam hấp thu tri thức, đem tất cả thời gian đều tiêu tốn vào học tập, thậm chí còn tự động rút ngắn lại thời gian ngủ quý giá nhất của mình.
Cảm giác cấp bách ở khắp mọi nơi càng khiến cho cô thêm cố gắng.
Một năm rưỡi sau, cô muốn chuyển sang bộ phận khác, nhưng lại bị kẹt......
“Cố Vân Khê, đúng không? Tôi đã để ý cô lâu rồi.”
Cố Vân Khê nghiêng đầu, nhìn về phía người đàn ông xa lạ cách đó không xa, "Anh là ai?”
Người đàn ông dùng một loại ánh mắt rất kỳ quái nhìn chằm chằm Cố Vân Khê, như là muốn đánh giá cô thật kỹ, lại vừa tựa như là tính toán điều gì đó. Cố Vân Khê vô cùng chán ghét cái ánh mắt này của anh ta. "Có chuyện gì thì nói mau đi, tôi không có thời gian.”
Khóe miệng người đàn ông khẽ nhếch lên, cười nói: "Cục ZQ, Ian.”
Cục ZQ? Trong lòng Cố Vân Khê căng thẳng, nhưng trên mặt không lộ chút nào, cô làm việc đặc biệt cẩn thận, hơn nữa, cô ngoại trừ học tập, cái gì cũng không làm, có cái gì phải sợ chứ?
“Xin chào, anh tìm tôi có chuyện gì sao?”
Ian nhìn cô gái không có nửa điểm khẩn trương, anh ta có chút ngoài ý muốn, tố chất tâm lý này có phải hơi quá rồi hay không?
"Tôi đã cố ý điều tra về tình hình mấy năm nay của cô. Lúc trước cô đã từng ở căn cứ nghiên cứu khoa học hai năm, sau đó lại tới trung tâm hàng không vũ trụ. Hơn nữa, một năm này cô còn liên tục thay đổi công việc ở trung tâm tính toán với mỗi cương vị khác nhau….." Sau đó, lại muốn điều đến phòng chỉ huy.