Trên khuôn mặt mập mạp của George lộ ra nụ cười ấm áp thân thiết, nói: "Như thế thì cũng không hiếm lạ gì, nhưng cậu lại là nhân tài mới xuất hiện duy nhất mà tôi đã gặp được trong mấy năm nay, nên tôi rất coi trọng cậu, muốn kết giao bằng hữu, chuyện lúc trước cứ bỏ qua hết đi.”
Gã ta là lão đại đứng đầu ngành, nói ra lời như vậy xem như rất tán thưởng hậu bối, đổi lại là người khác thì bọn họ đều sẽ thụ sủng nhược kinh, nhưng Tề Thiệu không những tỉnh táo mà còn rất lãnh đạm, nói: “Điều kiện kèm theo gì?”
Sắc mặt George trầm xuống, tiểu tử này mềm cứng không ăn, còn bày cho gã một trận địa như vậy, đúng là quá khó chơi.
Ông ta không khỏi hít sâu một hơi, cố gắng đem cục tức đè xuống, nói: "Đây là nói lời chân thành của tôi. Ai, mấy đứa con của tôi đều không có ai để kế thừa tài hoa này, tư chất chúng lại vô cùng bình thường. Tôi chỉ vừa nghĩ tới việc thừa kế cái khối tài sản kia thì đã ăn ngủ không yên. Vì vậy, nhân cơ hội này tôi cũng muốn tìm kiếm một người thừa kế thích hợp cho gia tộc.”
Tề Thiệu như là nghe không hiểu, thờ ơ với lời gã ta nói.
Người thừa kế? Tai mọi người dựng thẳng lên.
George đối mặt với người trẻ tuổi nhỏ hơn gã mấy chục tuổi này, cho dù có bao nhiêu cách thì cũng đã dùng hết, nhưng hoàn toàn không có ích gì. "Đế quốc tài chính của tôi trị giá trăm tỷ, còn có thể ảnh hưởng đến kết cấu của các quốc gia trên thế giới, có thể nói, có được nó là có thể hô phong hoán vũ, muốn làm cái gì thì làm."
Tề Thiệu hờ hững nói một câu, "Nhưng một mình nó vẫn không thể lấy được nhãn hiệu khách sạn này.”
George: …
"Vậy, hợp tác?"
“Điều kiện thích hợp là OK, tất cả nhìn về phía tiền.” Tề Thiệu cảm thấy hứng thú với phương án này, hắn bày tỏ, chuỗi thương hiệu này có 43 khách sạn, trải rộng toàn thế giới, chỉnh hợp lại một lần nữa, vẫn rất có triển vọng.
Song phương liền xoay quanh vụ án thu mua này, thảo luận nửa ngày, thăm dò át chủ bài của đối phương.
Không có mấy vòng đàm phán, là đàm phán không được.
Tề Thiệu cũng không vội, cùng George tán gẫu chuyện trên trời dưới đất. Không thể không nói, tuy rằng George nhân phẩm không tốt, nhưng năng lực của gã rất giỏi, kiến thức cũng rất rộng.
Nghe gã tán gẫu chút chuyện quá khứ, Tề Thiệu có chút cảm khái.
Hắn đột nhiên dừng lại, đứng lên, giơ tay về phía cửa chính, nói: "Tiểu Khê, nơi này.”
Cố Vân Khê mang theo Pass đi đến, ý cười dịu dàng chào hỏi, nói:"George, đã lâu không gặp, nghe nói ông chơi rất vui ở thị trường chứng khoán?” Nói thật, George rất không thích Cố Vân Khê, ở trên người cô luôn có một loại nhuệ khí sắc bén của thời thiếu niên, không biết che giấu tính công kích của mình, cũng không có cố kỵ gì, nói đúng hơn là cô hoàn toàn không có mỹ đức mà phụ nữ nên có.
Tầm mắt của gã quét một hồi trên người Pass, Pass thấy vậy cũng có chút khẩn trương.
Lúc này gã mới lãnh đạm nói: "Là tôi cố ý thả nước.”
Ý cười trong mắt Cố Vân càng đậm hơn, đây là sợ bị mất nhuệ khí sao?
“Ông nói gì cũng đúng cả.” Người bên cạnh Tề Thiệu lui ra, Cố Vân Khê rất tự nhiên ngồi xuống. Cô quét mắt nhìn một vòng quanh đây, ai nấy cũng đều ăn mặc đúng với khí chất của một thương nhân, vì thế một thân quần áo thoải mái của cô có chút không hợp.
Tề Thiệu gọi bồi bàn tới, cúi đầu hỏi: "Em muốn ăn gì?”
Cố Vân Khê nghĩ nghĩ, rồi nói: "Cho một phần salad hoa quả, một phần khoai tây nghiền đi.”
Khẩu vị của cô hôm nay không tốt lắm.
Tề Thiệu sờ sờ trán cô, xác nhận không có nóng mới yên tâm, nói: “Thêm một phần thịt bò bít tết, chín sáu phần. Thịt bò bít tết của nhà hàng này không tệ, em nếm thử xem.”
Hai người tự nhiên thân mật trò chuyện với nhau, nhưng khi rơi vào trong mắt của người khác, thì không giống vậy.
Cố Vân Khê mới không thèm để ý người khác nghĩ gì, cô cười nói: "Pass, tại sao cô không chào hỏi George tiên sinh chứ?”
Pass khô khan đứng đó, nụ cười có chút cứng ngắc, nói: "Xin chào, George tiên sinh, tôi là nhân viên công ty của quỹ Tề thị, Pass, lần đầu gặp mặt, mong ngài chiếu cố nhiều hơn.”
George chỉ khẽ gật đầu chào hỏi, gã ta tỏ vẻ ngạo mạn không để ý đến loại người nhỏ bé này.
Cố Vân Khê nhìn thấy, không khỏi nở nụ cười, thật thú vị. “Pass, cô ngồi bên cạnh George tiên sinh đi, vị kia, nhường chỗ một chút.”
Người đàn ông bị điểm danh có chút sửng sốt, theo bản năng đứng dậy nhường ghế cho Pass.
Pass ngồi bên cạnh George, toàn thân không được tự nhiên, thân thể vô cùng cứng ngắc.
Cố Vân Khê chủ động nói: "Tôi không thể uống rượu, cô thay tôi mời ngài George một ly đi.”
Pass mặt lộ vẻ khó xử, nhưng không thể không đứng lên kính rượu gã ta. Mà George cũng không thể không nể tình cô được, môi vừa dính vào ly rượu thì liền dứt ra.