"Ý của ta là mười người các ngươi cùng nhau công kích ta, chỉ cần có thể chạm vào một mảnh góc áo của ta, ta sẽ đem các ngươi một lần nữa đưa về huấn luyện doanh."
Nói xong, quả nhiên, mặt mười người trước mặt đều đen lại, uhm, có thể là cảm thấy được là nàng xem thường bọn họ đi, nàng có nói gì quá sao, tuy nàng xác thực xem thường bọn họ, trừ Tiểu Nhất Tiểu Nhị, những người khác nguyên nhân có thể là tuổi quá nhỏ, trên người có mang theo hơi thở mạnh mẽ, cao ngạo.
"Được!!!" Các ám vệ rốt cuộc cũng gật đầu đáp ứng.
"Uh, như vậy bắt đầu đi, tới phía sau hoa viên, cấm hạ nhân không được đi tới. Nhớ kỹ, không được khinh thường bất kì đối thủ gì."
...................
"Rất tốt, bắt đầu đi."
Mấy người nhìn nhau một cái, đứng ở các hướng xung quanh An Nhạc, đem nàng bao vây ở bên trong, động tác nhanh chóng ra tay, vừa mới đến gần chỗ cách An Nhạc một thước, đã bị màn hào quang trong suốt trên người nàng bắn bay, lực đạo dùng để ra tay tất cả đều bị bắn ngược trở về.
Sau đó, mấy người đều lộ ra ánh mắt kinh dị, chủ tử khi nào thì có thể khác thường như vậy? Tại sao bọn họ lại không có thu được tin tức! Tại sao không nói cho họ?!
Bọn họ đứng lên, bởi vì lúc trước khinh địch nên làm tiêu hao mất mấy phần lực đạo, giờ bắn ngược tới trên người mình lại không có chuyện gì, mà lúc sau, bọn họ dùng hết toàn lực cũng không thể phá hư vòng bảo hộ nửa phần, ngược lại bản thân lại bị thương không nhẹ.
"Cái này không công bằng, ngươi đây là phòng ngự, có gì đặc biệt hơn người, hơn nữa, chúng ta còn chưa có dùng vũ khí đâu." Tiểu Cửu oán giận nói, hắn chỉ mới mười hai tuổi, trên mặt còn nét mập của trẻ con, ngữ khí như vậy không hề có khí thế, ngược lại làm cho người ta cảm giác là đang làm nũng, trừ Tiểu Thập bé hơn hắn một tháng, những người khác cũng đều phát hiện, hắn cố tình còn không biết, trên mặt còn giả bộ tức giận, giống như mèo nhỏ xù lông, mà Tiểu Thập còn vẻ mặt sùng bái nhìn hắn, trong mắt đều là, Tiểu Cửu ca ca thật là lợi hại, rất có khí thế, ta sùng bái hắn nha, chỉ thấy vẻ mặt không đành lòng nhìn thẳng của An Nhạc và tám người khác, hài chỉ, các ngươi sao lại ngốc manh như vậy, thật sự có tốt không!
"Như vậy a, được rồi, các ngươi dùng vũ khí của mình tới công kích ta, lần này, ta sẽ đánh trả." Nói xong, khí thế trên người cũng thay đổi, nếu như nói lúc trước trên người là tao nhã, quý khí thuộc loại tiểu thư thế gia, như vậy, hiện tại, chính là bễ nghễ thiên hạ của Vương Bá (*), phi, là khí vương giả, làm cho người khác muốn thuần phục ở dưới chân, một chút cũng không sinh ra nửa điểm ý niệm phản kháng ở trong đầu.
(*) Vương Bá: niên hiệu của chính quyền do lãnh tụ nông dân Hoàng Sào lập nên vào đời Đường, Trung Quốc, năm 878-880.
Kiếp trước làm đặc công, thứ khác thật ra cũng không còn nhiều, nhưng khí thế bức người vẫn còn đủ, tuy còn có nồng đậm sát phạt nhưng nàng không dám thả ra, không nên để người khác nghi ngờ, dù sao, nàng giờ là cô gái nhỏ xinh ngay cả cửa cũng chưa ra khỏi, nếu chỉ có khí thế như giờ thì miễn cưỡng còn có thể tìm lý do.
Các ám vệ đem vũ khí trên người ra, lần này, bọn họ cũng biết chủ tử của mình không hề đơn giản, tiếp tục phớt lờ chính là tìm đường chết.
Dù sao huấn luyện cùng nhau lâu như vậy, ăn ý vẫn rất lớn, dù bọn họ còn nhỏ, nhưng nàng cũng không tin bọn hắn ngốc manh không đầu óc giống như bên ngoài, dù sao, huấn luyện doanh sẽ không lấy tính mệnh của chủ tử mình ra nói đùa, huấn luyện ra ám vệ nhất định phải là cực kì thông minh.
Lúc sau, trước khi bọn hắn công kích, nàng đem tinh thần lực phân ra mười một sợi, bao bọc bên ngoài cơ thể một tầng mỏng, tinh thần lực là trong suốt, chỉ có dị năng Tinh Thần lực mới có thể cảm giác được, đây là thói quen hình thành qua nhiều năm của nàng, cho dù vũ khí sắc bén cỡ nào cũng không thể xuyên thấu, cấp bậc dị năng thấp hơn nàng cũng không có cách tổn thương nàng, mười sợi khác sẽ công kích não của bọn họ, đụng phải một chút liền đem chúng thu về, lực đạo cũng không lớn, sẽ không tạo thành thương tổn thực chất cho bọn họ, nhưng sẽ làm bọn họ đau một chút, dù sao, làm bọn họ biến thành ngu ngốc sẽ không tốt, còn cần hao phí thời gian bồi dưỡng người.
Nghĩ đến bọn họ vậy mà dám không phục nàng, hắc hắc....
Các ám vệ đang chuẩn bị công kích An Nhạc, cũng cảm giác đầu óc của mình tê rần, nháy mắt liền đau đến muốn lăn lộn tại chỗ, còn đâu mà nhớ công kích An Nhạc a, phải biết rằng, trong lúc bọn họ huấn luyện đương nhiên cũng sẽ huấn luyện qua lực nhẫn nại, bọn họ là mười người đứng đầu, lực nhẫn nại đương nhiên bất phàm, lại giống như trước đau đến nỗi lăn lộn trên đất, có thể biết là rất đau. Lăn lăn, mỗi người cũng không thể động đậy, thời gian bình tĩnh cũng không giống nhau, cái giống nhau là lưng đều hướng lên trên.
Sau khi An Nhạc làm cho bọn họ bất động, mới đem mười sợi tinh thần lực biến thành roi, sai khiến chúng nó đánh mông của bọn họ, vừa đánh vừa hỏi, có dám không nghe lời của nàng nữa hay không, không có nghe được lời trả lời, nàng vẫn đánh, khụ khụ, thứ lỗi cho ác thú của An Nhạc. Có điều, muội chỉ, ngươi quên bọn họ không thể động đậy sao, làm thế nào để trả lời ngươi, kết quả là, An Nhạc muội chỉ phát hiện đánh một lúc lâu, cũng không có nhận sai hay biểu hiện trung thành, liền bạo phát, đi tới, vừa định cho một người mấy cái đá liền phát hiện mình còn chưa có giải trừ định thân cho người ta....
Thật ra thì đời trước, cấp bậc dị năng chỉ có mười cấp, nên dị năng cấp chín đỉnh thì mới có thể trở nên vô địch, nên giới đặc công thậm chí là giới sát thủ cũng không có cách nào vượt qua Vương (An Nhạc á), sở dĩ còn có giới sát thủ, đó là bởi vì giới sát thủ cũng nhận nhiệm vụ ám sát nàng, nhưng thất bại bị nàng giết lại, đến đây nàng mới có ý muốn nghỉ ngơi, nàng hiểu, đối với kẻ địch nhân từ chính là đối với chính mình tàn nhẫn, nếu như nàng thả họ, sẽ liên tục có không ngừng người có tâm lý ôm may mắn tới ám sát nàng, hơn nữa, mục đích của những người này chính là giết nàng, chẳng lẽ nàng sẽ thánh mẫu đến nỗi thả họ đi sao?
Nàng từ bảy tuổi đã bắt đầu tiếp nhận huấn luyện, học tập kỷ xảo giết người, sau một tháng, giết con thỏ thứ nhất, khóc một đêm; tám tuổi, ở trong rừng rậm giết một con mãng xà, thương tích khắp người; chín tuổi, giết một con sư tử, thương tích khắp người, thức tỉnh dị năng hệ Ám; mười tuổi, trở thành Vương của rừng rậm nguyên thủy đó; mười một tuổi, lần đầu tiên giết người, giết một người bán ma túy; mười hai tuổi, bắt đầu tiếp nhận các loại kỹ thuật huấn luyện, yêu cầu là chọn ba loại tinh thông, cái khác hiểu sơ; lúc đó, hàng năm có sáu tháng đi Tam Giác Vàng của đấu thú trận giết thú thậm chí là người, thức tỉnh dị năng hệ Thời Gian, nơi đó không thuộc về bất kỳ quốc gia nào, là thiên đường của người phạm tội, người mạnh là vua; mười tám tuổi, nàng học xong toàn bộ kỹ thuật, tất cả hoàn toàn tinh thông, cũng trở thành Vương của Tam Giác Vàng, đem năm bè bảy mảng thống trị, từ đó, trở thành thế lực bí mật của nàng; bắt đầu mười chín tuổi, vì quốc gia làm việc, nhận các loại nhiệm vụ, bảo vệ nào đó, giết chết nào đó.
Thật ra thì, nếu như nàng không chết, nàng sẽ rời khỏi tổ đặc công của quốc gia, vốn dĩ, nàng còn nghĩ, nếu như quốc gia không đồng ý, liền uy hiếp bọn họ, ai biết nàng còn chưa nói thì đã chết, đặc công thứ nhất chết vì ngủ a, a a đát! Nàng thật là may mắn, không có đem mặt lộ ra, huấn luyện viên cũng đã chết, mình cũng có bằng hữu gì, nên cũng sẽ không có người nhận ra. Bất quá, thật ra thì nàng không nghĩ tới nếu quốc gia không đồng ý sẽ phá hủy nó thần mã đích, cho dù nàng có cái đó năng lực, nhưng dù sao quốc gia cũng đã dưỡng dục nàng, dạy nàng nhiều như vậy, nếu như không có đám người kia phát hiện nàng, cuộc đời của nàng cũng sẽ không đặc sắc như vậy, nên nàng mới có thể tồn tại, mới có khả năng chống lại quốc gia khi nàng còn tiếp nhận vụ, giúp quốc gia giết nhiều khối u ác tính như vậy.
Trải qua hình thức lớn lên như vậy, nàng không thành biến thái cũng vô cùng kỳ diệu, cho nên, dù tam quan nàng có chút không bình, thậm chí có nhiều điểm như bệnh xà tinh (*), thì đều có thể xem là nhẹ nha.
(*) Xà tinh bệnh: có thể xem như là bệnh thần kinh.
=======================
Xin lỗi! Hôm nay cả ngày cúp điện nên đăng trễ.