Xuyên Qua Tam Công Chúa

Chương 43: Hội đèn.



Ba năm sau !.

Tiếng của A Nhược vui vẻ hỏi :

"Nhị tiểu thư tối nay là lễ hội nguyên tiêu hoàng thượng tổ chức để mừng tin thắng trận trở về tiểu thư có xuất phủ hay không ạ !"

Phi Loan gật đầu nói :

"Đi chứ, ta phải đích thân thả một đèn hoa đăng cầu bình an cho ca ca, ba năm rồi thật sự rất nhớ huynh ấy ".

Nhưng A Vũ lại lo lắng nói :

"Nhưng tiểu thư với dung mạo người như thế này chúng nô tỳ sợ rằng sẽ không thể bảo vệ chu toàn được cho người "

Phi Loan bật cười nói :

"Ngươi lo lắng gì chứ, tối hôm nay bổn tiểu thư sẽ ăn mặc nam trang không để cho ai biết đâu, đến lúc đó thì lo gì, ai để ý đến ta chứ.

Nói thật ngày hôm nay khá đông, nếu không phải vì lê hội cầu phúc lớn nhất từ trước đến giờ ta cũng không đi đâu".

A Vũ nghe thế mới thở phào, thật sự bọn họ không thể không lo, từ khi tiểu thư cập kê đến giờ dường như đã lột xác hoàn toàn.

Từ dung nhan yêu kiều, con mắt to tròn cùng đôi mi dài vun vút, làn da trắng cùng đôi môi mọng đỏ, dáng người thì thướt tha uyển chuyển, đến bọn họ là nữ nhi mà còn cảm thấy mê hoặc nữa là nam nhân.



Mấy ngày trước là lễ cập kê của nhị tiểu thư đáng lý ra là được tổ chức long trọng tuy nhiên ngày hôm đó cũng là lễ cập kê của tam công chúa trong cung thế nên hoàng hậu đã tổ chức vô cùng lớn.

Vì thế cho nên nàng ta đã lấn áp nhị tiểu thư, mọi người đều vào cung dự yến tiệc.

Thế nhưng nhị tiểu thư lại chẳng một lời oán thán, nàng cùng với phụ mẫu và mọi người trong phủ tự tổ chức lễ cập kê của mình.

Nhưng ngày hôm sau tin tức từ trong hoàng cung truyền ra, có vẻ như hoàng thượng đã biết chuyện vô cùng tức giận.

Liền ngay trong ngày hôm sau rất nhiều quà tặng được Lưu công công mang đến đích danh hoàng thượng tặng cho nàng.

Mấy ngày nay hoàng thượng bận lo chính sự, phê tấu chương nên không để ý đến mọi chuyện nên sự tình mới thành ra như thế, nói chung là Phj Loan sau chuyện này đã gỡ được rất nhiều mặt mũi.

Tối hôm đó nàng bảo A Hoa chải đầu rồi búi tóc lên cho nàng, nàng mặc một bộ y phục màu xanh do chính mình thiết kế, nhìn đi nhìn lại thật sự không có chỗ nào có thể chê được, giống như một công tử thế gia chứ không giống nữ nhi.

Vì bên ngoài nguy hiểm cho nên A Hoa, A Tuyết ở lại trong phủ, A Nhược, A Vũ cùng A Phi và A Vân thay đổi nam trang đi theo bảo vệ nàng.

Cứ nghĩ đến ngày Cảnh Hoàng trở về là trong lòng Phi Loan lại cảm thấy vui vẻ, hứng trí bừng bừng.

Nếu như lúc đầu tiếp cận Y là có mục đích nhưng sau dần thật sự nàng đã bị cảm hóa, trong lòng nàng cũng có tình cảm với Y, tuy nhiên vẫn trong hạn chế, nàng vẫn có thể kiểm soát được.

Nếu sau này tình cảm của Y giành cho mình là mãi mãi thì nàng có thể toàn tâm toàn ý với huynh ấy, nhưng thời gian thây đổi huynh ấy thay lòng đối dạ thì nàng còn có thể an toàn rút ra.



Đối với nàng trước sau như vậy, nàng không muốn dấn quá sâu vào tình cảm bởi từ trước đến giờ người bị thiệt thòi chỉ có nữ nhân mà thôi.

Xe ngựa đã chờ sẵn ở bên ngoài, tin tức thái tử thắng trận đã được truyền về khắp kinh thành ai nấy đều hò reo vui mừng .

Man di quốc rất chị là xảo quyệt, thái tử phải mất ba năm mới có thể thống nhất toàn bộ lạc, bắt bọn chúng cam tâm tình nguyện quy hàng.

Lần này thái tử trở về còn đem theo người của Man di quốc nghe đâu là muốn tự tay ký kết hiệp ước với hoàng thượng.

Tuy hoàng thương đã ban quyền hạn này cho thái tử nhưng thái tử liền từ chối bởi vì dù sao hoàng thượng vẫn còn tại vị Y làm như thế là không thỏa đáng, sẽ có kẻ xấu lấy đó làm cái cớ.

Phi Loan cũng đoán được rằng bên ngoài sẽ đông nhưng không nghĩ là đông như thế, mới đi đến nửa đường xe ngựa đã không thể đi được.

Cuối cùng nàng đành để phu xe đánh xe ngựa trở về còn mình cùng mấy người kia xuống đi bộ.

Người dân kinh thành nô nức tập trung về phía sông Thủy Hoành để thả đèn hoa đăng cầu chúc cho linh hồn những tướng sĩ chết trận được siêu thoát.

Đây là phong tục của mỗi nước sau khi tin thắng trận được truyền về, ở đây ai mà chẳng có người thân tham gia chiến trận, chiến tranh là điều không ai mong muốn cho nên người đến thì cầu người thân của mình bình an, còn người không có người thân thì cầu cho linh hồn những người chết trận được siêu thoát.

Phi Loan đã rất nhanh chóng chen vào được bên trong, nàng nhanh nhẹn cầm lấy được một đèn hoa đăng to và sáng nhất.

Nàng nhanh chóng viết lời ước nguyện của mình vào bên trong rồi thả xuống, từng chiếc đèn trôi ra xa sáng rực cả một khúc sông.

Dòng người chen chúc đông vô cùng Phi Loan thả xong đèn liền nhanh chóng cùng đám người A Nhược trở về phủ.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv