Tóc chải kiểu tùy vân kế có vẻ đoan trang thùy mị, lại nhìn gương mặt, lớn bằng bàn tay, bàn da tuyết trắng, bỏ đi ngấn mỡ thì ngũ quan cực kì tinh xảo xinh đẹp. Nhìn Lý Hà Hoa của lúc này khen nàng một tiếng mỹ nhân một chút cũng không quá.
Hơn nữa nàng vững vàng bình tĩnh chỉ huy mọi người làm việc, an bài mọi chuyện, bộ dáng đâu vào đấy làm người khác tin phục.
Trương Lâm thị không biết hình dung Lý Hà Hoa lúc này như thế nào, nhưng bà cảm thấy nàng hình như tỏa sáng, đẹp không tả được.
Đây đây đây .... Đây vẫn là đứa con dâu người gặp người ghét trước kia sao? Làm sao cảm giác căn bản là một người khác vậy .....
Dao động nội tâm của Trương Lâm thị Lý Hà Hoa không biết, giờ này nàng chỉ lo bận rộn, bận xong ở phòng bếp lại đi phân phó Đại Hà Tiểu Viễn cùng La Nhị: "Hôm nay khách nhân nhiều, việc khó tránh khỏi cũng sẽ nhiều lên, nhưng không phải gấp, cứ từ từ từng bước, mỗi người khách tới các người đưa họ một bảng số, bảng số có một đôi, cái còn lại các người mang vào phòng bếp Tiểu Thanh Tiểu Hồng nhìn thấy sẽ biết muốn món gì, sau đó các ngươi căn cứ vào số mà mang thức ăn lên, làm theo thứ tự, nhớ kỹ không?"
Trước đó ba người đã được hướng dẫn qua, giờ này không một chút do dự, sôi nổi tỏ vẻ| không vấn đề.
Lý Hà Hoa dựa theo hình thức quán cơm ở hiện đại mà làm, ở đây không có máy gọi món tự động, người ở đây cũng không có thói quen đến quầy gọi món, nên nàng cố ý đặt làm bảng số, mỗi số làm một cặp, một cái đưa khách nhân một đưa đến phòng bếp.
Trong bếp có một thẻ bài lớn bên trên phân chia nhiều khu vực, mỗi khu vực tượng trưng cho một món ăn, chờ đem bảng số đặt lên vị trí món tương ứng, trong phòng bếp liền biết khách nhân gọi món gì, đồng thời cũng biết món đó có mấy người gọi, như vậy có thể làm cùng nhau, tiết kiệm thời gian.
Lúc này Trương Thiết Sơn đang đứng ở sau quầy, một bên nhìn trật tự trong tửu lâu một bên ghi chú vào sổ bàn nào gọi món gì, tính ra xem bao nhiêu tiền.
Lúc Trương Thiết Sơn còn rất nhỏ, khi đó cha hắn vẫn còn, điều kiện trong nhà cũng không tệ lắm, hắn được đến học quán đọc sách hai năm, một ít chữ đơn giản vẫn có thể nhận biết được, bằng không cũng sẽ không đặt được tên cho Thư Lâm như vậy, phải biết là rất nhiều hài tử trong thôn đều kêu Trụ Tử, Thiết Đản, Cẩu Đản gì đó, như Thư Lâm là có học vấn nhất.
Cho nên những chữ đơn giản Trương Thiết Sơn vẫn có thể biết, chỉ là viết không tốt lắm, Lý Hà Hoa để thuận tiện cho Trương Thiết Sơn ghi sổ, nên đem tên các món ăn đều viết xuống chỉ Trương Thiết Sơn nhận thức, sau đó vẽ một bảng biểu bên trái liệt kê một hàng số, trên cùng là một hàng tên món ăn, khách nhân gọi món nào Trương Thiết Sơn chỉ cần đối với món ăn tương ứng đánh dấu là được, không cần tự viết chữ, vừa nhanh vừa chính xác.
Đầu óc Trương Thiết Sơn rất tốt, năng lực tiếp thu cũng mạnh, Lý Hà Hoa chỉ rất nhanh đã nắm được, hơn nữa số học rất lợi hại, đánh bàn tính cũng giỏi, lúc ghi sổ không hề có sai sót, khiến Lý Hà Hoa phải khen ngợi một hồi, đương nhiên hậu quả mỗi lần khen ngợi đều bị gặm cắn một phen.
Lúc này Đại Hà đột nhiên chạy vội vào phòng bếp nói với nàng: "Hà Hoa di, bên ngoài có khách muốn đến phòng bao gọi món đấy." Lý Hà Hoa vừa nghe vội ngừng động tác trên tay nói với Đại Hà: "Ta tự mình đi tiếp đãi, ngươi đi sau học theo ta, lần sau có khách đến thì tiếp đón giống như ta vậy."
Đại Hà nhanh chóng gật đầu.
Lý Hà Hoa ra khỏi phòng bếp đi đến quầy thì thấy người quen cũ, đúng là lão gia tử giới thiệu tửu lâu cho nàng, bên cạnh lão gia tử còn có vài người đi theo.
Lý Hà Hoa kinh hỉ: "Lão gia tử, là ngài muốn phòng bao sao?"