Bày bánh lên giá xong, hương thơm nồng đậm liền tràn ngập không khí, lập tức hấp dẫn người xung quanh tò mò vây xem, dù sao thì cái kệ như vậy trên thị trường không có, cũng không ai dùng cái kệ như vậy để đồ vật, mọi người đều ngồi xổm ven đường dùng rổ bán.
Nhưng mà kệ như vậy so với rổ nhất định tốt hơn rất nhiều, nhìn thấy đã không tồi, cả đám sôi nổi khen kệ này tốt, nói là nhìn rõ lại đẹp.
Mà la loại điểm tâm mới làm toàn bộ đều bày ở vị trí dễ thấy nhất, liếc mắt một cái và có thể được mọi người nhìn thấy, khi mọi người tò mò dò hỏi, Tào tứ muội dựa theo cách Lý Hà Hoa chỉ đồng loạt cùng các khách nhân giới thiệu.
Món mới khó tránh khỏi sẽ có người không dám mua, trước đó Lý Hà Hoa đã chuẩn bị xong, ở nhà đã cắt ba loại điểm tâm mới thành những khối nhỏ, để ở trên mâm, để cho khách nhân nếm thử, nếu các khách nhân ăn thấy ngon thì có thể mua.
Phàm là ăn thử, xung quanh sạp điểm tâm sẽ vây rất nhiều người, đặc biệt là tiểu hài tử, nhìn kệ điểm tâm cũng luyến tiếc rời đi, thậm chí còn khóc nháo đòi ăn, trong sạp nhất thời náo nhiệt cực kỳ, Tào tứ muội cùng Đại Nha nhất thời vội không kịp nghỉ.
"A di, hôm nay chỗ người sao náo nhiệt vậy? Bên kia đang làm gì thế?" Một thanh tâm của tiểu hài tử từ phía trước truyền tới, Lý Hà Hoa vừa nhìn thì ra là tiểu gia hỏa Cố Cẩm Chiêu.
Cố Cẩm Chiêu đang được Cố Chi Cẩn dắt tay, thúc cháu hai người cùng nhau tới. Lý Hà Hoa vội vàng hỏi: "Cẩm Chiêu à, sao con lại tới đây?"
Cố Cẩm Chiêu thu hồi ánh mắt nhìn về sạp điểm tâm, trả lời Lý Hà Hoa: "A di, hôm nay học đường cho nghỉ tắm gội, ta để nhị thúc mang ta tới đây, ta muốn cùng Thư Lâm đi chơi."
Thì ra là như thế, Lý Hà Hoa nói: "Vậy được, các ngươi nhanh ngồi đi, Thư Lâm đang ở bên kia kìa."
Lý Hà Hoa chỉ chỉ hướng bàn của Thư Lâm, sau đó nói: "Bên kia là sạp điểm tâm của a di, hôm nay có điểm tâm mới, con ngồi đi, a di lấy cho con ăn."
Cố Cẩm Chiêu ngọt ngào cười, thấy Thư Lâm đang ngồi trên bàn nghiêm túc chơi cửu liên hoàn(*), nhóc con nhanh chóng thoát khỏi tay Cố Chi Cẩn, lập tức chạy về phía Thư Lâm, ngồi xuống bên cạnh. Cố Chi Cẩn còn đứng tại chỗ, Lý Hà Hoa cười cười với hắn: "Cố phu tử, ngài cũng ngồi đi, không cần khách khí."
Cố Chi Cẩn gật gật đầu: "Hôm nay quấy rầy bà chủ rồi."
Lý Hà Hoa cười, Cố phu tử này nói chuyện luôn luôn khách khí như vậy.
Lý Hà Hoa đến sạp điểm tâm kia, dùng mâm lấy ba loại điểm tâm mới, mang đến bàn hai đứa nhỏ cùng Cố phu tử: "Đây là điểm tâm mới bán hôm nay, mọi người nếm thử đi, ăn xong rồi ta lấy thêm cho."
Ánh mắt hai tiểu hài tử sáng lên, Cố Cẩm Chiêu lập tức nói ngọt: "Cảm ơn a di."
Nói xong cầm lấy một khối bánh móng ngựa(**) bỏ vào trong miệng, lập tức biểu tình trên mặt trở thành hưởng thụ, quả thật có thể đi quay quảng cáo thực phẩm.
Thư Lâm thấy động tác Cố Cẩm Chiêu, cũng bắt chước cầm một khối bỏ vào miệng mình, biên độ nhai nuốt so với ngày thường lớn hơn không ít, hiển nhiên cũng rất hưởng thụ.
Lý Hà Hoa nhìn thấy buồn cười, hai tiểu hài tử này thật đáng yêu .... Lúc này Cố Chi Cẩn đột nhiên hỏi: "Bà chủ, ngươi muốn mở cửa hàng sao?"
Lý Hà Hoa thấy Cố Chi Cẩn nhìn bảng thông báo thuê cửa hàng mà nàng viết, đúng sự thật nói: "Đúng vậy, ta muốn thuê một cửa hàng để buôn bán, bày quán không thuận tiện, sân bãi hiện tại cũng không đủ dùng."
Cố Chi Cẩn gật gật đầu: "Bà chủ, việc buôn bán của ngươi thật quá tốt, cửa hàng so với bày sạp quả thật tà thuận tiện hơn. Vậy ngươi tìm được chưa?"
Lý Hà Hoa thở dài, lắc đầu trả Đời: "Chưa đâu, cửa hàng trên trấn không dễ thuê, ta tìm đâu rồi cũng không tìm được."
Cố Chi Cẩn đối với phương diện này cũng không quá hiểu biết, nghi hoặc hỏi: "Khó tìm như vậy sao? Chẳng lẽ một cái cũng không có?"
(*) Cửu Liên hoàn là một trò chơi thường gặp và được lưu truyền trong dân gian Trung Quốc.
(**)Bánh móng ngựa (bánh chè Quảng Đông): Bánh móng ngựa Cà một món ăn đặc sản ở Quảng Đông, Phúc Kiến. Bánh móng ngựa có màu vàng trà nhạt, mờ mờ và vô cùng ngọt.