"Cô thấy trong người sao rồi? "Mộc Tuấn Phong đẩy cửa bước vào phòng trên tay cầm một gói điểm tâm.
"Cảm ơn huynh đã giúp ta." Hạ Tịnh Đình đang ngồi ngẩn người trên giường khi nghe tiếng của Mộc Tuấn Phong thì nàng nhìn hắn nói.
"Cô có suy nghĩ sẽ lấy thân báo đáp không? Ta vẫn chưa có thê tử này." Mộc Tuấn Phong nhếch miệng cười xấu xa đi đến ngồi lên chiếc ghế nhỏ cạnh giường Hạ Tịnh Đình sau đó đưa gói điểm tâm cho nàng.
"Xem như ta chưa nói gì đi." Hạ Tịnh Đình nhận điểm tâm nhưng không ăn chỉ nhìn Mộc Tuấn Phong một cái rồi cúi đầu tiếp tục ngẩn người.
"Sáng nay tên họ Lâm kia đã đến nhà cô đưa sính lễ muốn cô làm thiếp cho hắn, may mà tiểu gia tới kịp lúc mới giúp cô bảo toàn được danh tiết."
--- ------ ---------
"Hạ lão gia, Hạ phu nhân, hôm nay ta đến đây là muốn cưới Tịnh Đình làm thiếp. "Lâm Thế Bân tuỳ ý ngồi trên ghế nhìn hai vợ chồng Hạ Lâm nói.
"Lâm công tử xem trọng là phúc của Đình nhi nhưng tiếc là Đình nhi từ nhỏ đã có hôn ước nên phần thịnh tình này của Lâm công tử Đình nhi không có phúc hưởng. Ngài vẫn là nên tìm người khác đi." Hạ Lâm nén giận khách sáo trả lời Lâm Thế Bân.
"Ta và Tịnh Đình là thật lòng yêu nhau, Hạ lão gia không phải là muốn chia rẽ chúng ta chứ. Hôm qua hai người chúng ta đã tâm sự cả đêm nên hôm nay ta mới đến Hạ gia đưa lời hỏi cưới nàng."
Hạ Lâm và Trương thị khi nghe Lâm Thế Bân nói thì khẽ biến sắc, nữ nhi bảo bối của họ làm sao có thể làm ra loại chuyện bại hoại này chứ? Nhưng thật sự là Đình nhi đã cả đêm không về, chuyện này....
"Lâm công tử, ngươi bị Đình nhi đánh tới ngu người luôn rồi phải không? Hay đầu ngươi có vấn đề nên bị hoang tưởng. Rõ ràng Đình nhi ở cùng ta ngắm sao cả đêm thì nàng làm sao tâm sự được với ngươi." Mộc Tuấn Phong cười tới mê hoặc lòng người từ từ đi vào, sau đó hướng về hai vợ chồng Hạ Lâm cúi đầu chào. Nội tâm Mộc Tuấn Phong xấu xa nghĩ: hai người bọn ta cả đêm ở ngoài thành dầm mưa vậy cũng không phải là đang nói dối đâu nhỉ!?
"Lâm Thế Bân, ngươi muốn tiểu gia đến nha môn cáo trạng ngươi có ý đồ cưỡng hiếp nữ nhi nhà lành không? Tới lúc đó mẫu thân ngươi không đem ngươi đánh cho tàn phế thì tiểu gia gọi ngươi một tiếng ca." Mộc Tuấn Phong hai tay đặt lên thành ghế, mặt đối mặt nhỏ giọng nói với Lâm Thế Bân.
Lâm Thế Bân trầm mặt, hắn không sợ ai chỉ sợ mỗi mẫu thân của hắn. Tên ẻo lả trước mặt lại dám lấy mẫu thân ra uy hiếp nên trong lòng Lâm Thế Bân âm thầm ghi nhớ, một ngày nào đó sẽ cho tên này nếm đủ đau khổ. Chuyện đã không thành vậy hắn cũng không phải miễn cưỡng để làm trò cười, Lâm Thế Bân đứng dậy phẩy tay áo bỏ đi.
Sau khi đuổi được Lâm Thế Bân đi thì Mộc Tuấn Phong mới giải thích rõ mọi chuyện với hai vợ chồng Hạ Lâm.
"Ngày mai con sẽ trở về nhà nhờ cha nương xem ngày tốt đưa sính lễ tới để hỏi cưới Đình nhi, cho muội ấy vinh quang mà gả đến Mộc gia làm tứ thiếu phu nhân." Mộc Tuấn Phong trước khi đi đã kiên định hứa với nhạc phụ nhạc mẫu của hắn.
--- ------ -------
Mộc Tuấn Phong kể xong thì quan sát biểu cảm của Hạ Tịnh Đình, hắn đương nhiên tự động lược bỏ mấy chỗ cần thiết để sau này tạo bất ngờ cho tiểu nương tử.
Lúc này đột nhiên có hạ nhân đi vào thông báo xe ngựa của Hạ gia đã đến cửa sau của vương phủ. Do đang bị sốt nên Hạ Tịnh Đình bị Mộc Tuấn Phong lấy cớ để nửa ôm nửa dìu nàng đi ra chỗ xe ngựa.
Không ai biết khi xe ngựa của Hạ gia đến cửa sau vương phủ đã lọt vào tầm mắt của một người.
"Chủ nhân, Hạ Tử Thiên không phải người của thái tử sao? Sao bây giờ hắn lại bí mật gặp Nhã vương vậy?"
"Có lẽ nội bộ thái tử đảng bắt đầu bị người của chúng ta làm cho lục đục rồi. Vẫn là nên đợi bọn họ triệt để trở mặt tàn sát lẫn nhau, lúc ấy ta sẽ đưa một tay lôi kéo Hạ Tử Thiên về."
--- --------
"Lão Hạ, ngươi nói xem tên ngốc lão ngũ đang vui vì cái gì vậy?" Hạ Lan Kiệt nhàn nhã tựa vào ghế nhìn xuống nơi chiếc xe ngựa màu đen đang đậu gần cửa sau của Nhã vương phủ.
"Ngài ấy đang nghĩ sắp được chuyển đến Đông cung nên trong lòng vui vẻ." Hạ Tử Thiên vẫn cúi đầu xem sách.
"Sắp tới sinh thần của y rồi chúng ta thân là huynh đệ nên tặng cho y một món quà nhỉ!?" Hạ Lan Kiệt vui vẻ nói.
Hạ Tử Thiên gật đầu.