Xuyên Qua Chi Khí Tử Hoành Hành

Chương 567: Trận pháp thu hồi



XQCKTHH - Chương 567
(dreamhouse2255)
Chương 567: Trận pháp thu hồi

Tháng ngày bình thản trôi qua, Diệp Phàm nghênh đón ba vị người quen cũ.

"Hầu gia tới chơi!" Diệp Phàm nhìn thấy Khương Thỉ, nhiệt tình chào hỏi.

Cổ Lực, Cổ Thiên đã đi theo Khương Thỉ hơn hai mươi năm, hai người đều tiến bộ rất nhanh, nhìn trông kiên cường hơn nhiều.

Hai người đều rất cảm kích Diệp Phàm, sau khi gặp được Diệp Phàm liền hành đại lễ.

Diệp Phàm thuận miệng khích lệ bọn họ hai câu, ánh mắt của Diệp Phàm rất cao, thông thường không nói ra được lời hay ý đẹp gì, vất vả lắm mới nhận được một câu tán thưởng của Diệp Phàm, Cổ Lực, Cổ Thiên đều cảm thấy thụ sủng nhược kinh.

"Bọn họ đi theo hầu gia đều tiến bộ rất nhanh!" Diệp Phàm nói.

Khương Thỉ cười nói: "Cái này ít nhiều nhờ có Diệp đạo hữu mang bọn họ vào."

Khương Thỉ kèm cặp cho Cổ Lực, Cổ Thiên một thời gian, phát hiện ra hai người này chẳng những có cơ duyên tốt, tư chất cũng vô cùng xuất chúng.

Cổ Lực, Cổ Thiên đều là chiến sĩ đồ đằng, tỉ lệ xuất hiện chiến sĩ đồ đằng ở Đại Lục Man Hoang rất thấp, chỉ cần thức tỉnh đồ đằng thì đều được bộ lạc coi thành trọng điểm bồi dưỡng, đáng tiếc, Cổ Lực, Cổ Thiên sinh ra ở bộ lạc nhỏ, Cổ tộc có muốn bồi dưỡng hai người thì cũng không có nhiều điều kiện.

Sau khi ngâm qua mấy cái huyết trì, thực lực của Cổ Lực, Cổ Thiên đều tiến bộ nhảy vọt, chiến lực cũng cao lên không ít.

Khương Thỉ nhìn Diệp Phàm, bất đắc dĩ cười: "Diệp đạo hữu thật là lợi hại, còn biết vẽ phù nữa."
(dreamhouse2255)
Diệp Phàm xua tay, biểu tình ngạo nghễ nói: "Thiên tài tuyệt thế giống như ta ấy mà, đương nhiên là cái gì cũng biết, ngươi không cần phải kinh ngạc."

Khương Thỉ cười khan, phụ họa theo: "Diệp đạo hữu đúng là thiên tài tuyệt thế."

"Đó là chuyện mà mọi người đều biết, ngươi không cần phải nói ra, làm người ấy vẫn cần phải điệu thấp, không thể quá kiêu ngạo được, quá kiêu ngạo sẽ khiến người khác sinh lòng oán hận!"

Khương Thỉ nghe Diệp Phàm lảm nhảm, trong lòng rất có xúc động muốn hộc ra một ngụm máu, bộ dáng này của Diệp Phàm thì điệu thấp chỗ nào chứ? Người như Diệp Phàm mà cũng biết đạo lý quá kiêu ngạo sẽ khiến người khác hận hay sao.


Cổ Lực nghe Diệp Phàm nói, kỳ quái mà nhìn về phía Diệp Phàm, Cổ Lực, Cổ Thiên từng đi theo Diệp Phàm một thời gian, đều hiểu rõ tính tình của Diệp Phàm, nghe thấy những lời này của Diệp Phàm hắn cũng không cảm thấy bất ngờ lắm.

"Diệp đạo hữu có còn bán phù không?" Khương Thỉ thử hỏi.

Diệp Phàm nhìn Khương Thỉ, thuận miệng nói: "Hầu gia cũng muốn mua phù? Chẳng lẽ ngươi cũng có hứng thú với Bách Thú Huyết Tinh sao?"

Khương Thỉ mặt ngoài không hiện, trong lòng lại lộp bộp một cái, thầm nghĩ: Quả nhiên Diệp Phàm đã biết rồi, số lượng Bách Thú Huyết Tinh không nhiều, thêm một người biết chính là thêm một đối thủ, tuy rằng tu vi của Diệp Phàm với Diệp Khải Hiền còn hơi thấp một chút, nhưng thực lực của hai người này lại không thua kém Hợp Thể đỉnh chút nào, Khương Thỉ đương nhiên là không dám khinh thường.

Khương Thỉ cười nói: "Có được nó chẳng khác nào đã bước một chân vào cánh cổng Đại Thừa, có ai lại không động tâm đâu?"
(dreamhouse2255)
Ngao Tiểu No khinh thường nói: "Chẳng qua là máu của một ít yêu thú cấp thấp lung tung rối loạn trộn lại với nhau mà thôi, không ngờ lại bị truyền thành báu vật vô giá, đúng là nực cười, cẩn thận dùng nó xong các ngươi đều tẩu hỏa nhập ma."

Khương Thỉ nghe Ngao Tiểu No nói vậy hơi nhíu mày lại.

Diệp Phàm bắt lấy cái đuôi của Ngao Tiểu No, ném nó ra ngoài: "Đừng để ý đến nó, nó ghen ghét mà thôi."

Khương Thỉ cười nói: "Diệp đạo hữu cũng có hứng thú với nó, không biết các hạ đã có tính toán gì rồi?"

Diệp Phàm thầm nghĩ: Tính toán hả, chờ những người khác đánh nhau với yêu thú lưỡng bại câu thương xong, hắn lại đi nhặt của hời thôi.

"Ta mới chỉ là Hợp Thể sơ kỳ, muốn thăng cấp Hợp Thể đỉnh không biết phải đợi đến ngày tháng năm nào, hiện tại suy xét chuyện Đại Thừa còn quá sớm, cho nên có thể lấy được thì tốt, nếu không thể, vậy ta đợi thêm vạn năm nữa là được, nhân sinh ấy mà, không thể tính toán được mất nhất thời được, tâm phải vững mới đi lâu dài được." Diệp Phàm lắc đầu nói.

Khương Thỉ nhìn biểu tình không thèm để ý đến vật ngoài thân của Diệp Phàm, âm thầm trợn trắng mắt, ngoài miệng lại vẫn phải khen tặng.

"Diệp đạo hữu thì còn cơ hội, mà ta không biết có còn cơ hội nữa hay không." Khương Thỉ cảm thán.
(dreamhouse2255)
Bạch Vân Hi ở bên cạnh nghe bọn họ nói chuyện hơi nhíu mày lại, man tộc Bách Kiếp cảnh tương đương với cảnh giới Hợp Thể của tu sĩ, nhưng thọ mệnh của man tộc lại ngắn hơn tu sĩ một ít, thọ mệnh bị giới hạn cũng là vấn đề nan giải lớn ở man tộc.


......

Sau khi Diệp Phàm bán đi một lượng lớn Truyền Tống Phù, Bách Thú Sơn trở nên náo nhiệt hơn nhiều, có không ít tu sĩ tự mình lên núi tìm kiếm cơ duyên.

Ở trên Bách Thú Sơn có rất nhiều quái vật trông coi, đám quái vật đó phần lớn thần trí hỗn loạn, nhưng vẫn duy trì bản năng đang bảo hộ thứ gì đó ở sâu bên trong.

Mọi người thảo luận một hồi, suy đoán có lẽ là Bách Thú Huyết Tinh cũng có tác dụng với đám quái vật đó, cho nên chúng nó mới tụ tập ở trên Bách Thú Sơn đuổi mãi không đi.

Hành trình khám phá Bách Thú Sơn tuy rằng rất khó khăn, nhưng chỉ cần kịp thời rút lui thì sẽ không có vấn đề gì.

Các tu sĩ ở trong bí cảnh này phần lớn đều có tu vi Hợp Thể đỉnh, đương nhiên là không thiếu thủ đoạn bảo mệnh rồi.

Diệp Khải Hiền như cũ mỗi ngày đều đi tìm yêu thú để luyện tập, ban đầu mọi người cứ tưởng rằng Diệp Khải Hiền cũng có hứng thú với Bách Thú Huyết Tinh, nhưng sau đó phát hiện ra Diệp Khải Hiền toàn đi gây chuyện với đám yêu thú đang lạc đàn liền biết là Diệp Khải Hiền chỉ đơn thuần hiếu chiến.

Mắt thấy Diệp Khải Hiền không vì lý do gì chỉ lo đánh đánh giết giết, mọi người đều không thể hiểu nổi suy nghĩ của Diệp Khải Hiền, nhưng đây là lựa chọn của Diệp Khải Hiền, mọi người sẽ không đi can thiệp.
(dreamhouse2255)
Diệp Phàm bán phù nhiều, Bách Thú Sơn càng ngày càng náo nhiệt, người đã tu luyện đến cảnh giới Hợp Thể đỉnh đương nhiên đều có mấy phần bản lĩnh, người nào người nấy tự hiện thần thông, triển lộ ra đủ các loại biện pháp trên trời dưới đất nhưng vẫn không có một ai đắc thủ cả, thời gian cứ thế lại mười năm trôi qua.

Cách một đoạn thời gian Diệp Phàm lại đi luyện đan, sau khi các tu sĩ ở trong Hoang Cổ Giới biết được Diệp Phàm luyện chế ra được đan dược Địa cấp đỉnh liền người trước kẻ sau kéo nhau tới cầu đan dược.

Mấy năm này, tuy rằng thực lực của Diệp Phàm không tăng nhiều, nhưng thông qua trao đổi đan dược cùng phù chú mà xây dựng nên tình hữu nghị không tệ với các tu sĩ ở trong bí cảnh.

Bạch Vân Hi khá là vui mừng với tình cảnh này, các tu sĩ vào được Hoang Cổ Giới đều là người xuất chúng tới từ các thế lực lớn, thêm bằng hữu thêm đường ra, có thể kết nên thiện duyên đương nhiên là chuyện tốt.

Diệp Khải Hiền thường xuyên lên núi khiêu chiến yêu thú, đám yêu thú đó đều không dễ chọc, một khi thật sự gặp phải đổi thủ lợi hại, chúng nó cũng sẽ liên thủ lại với nhau để đối địch.


Trong mười mấy năm này, tuy rằng Diệp Khải Hiền không có giết thêm đầu yêu thú nào ở trên Bách Thú Sơn, nhưng kiếm thuật đã tiến bộ vượt bậc.

......

"Vân đạo hữu muốn mua đan dược sao?" Diệp Phàm nhìn Vân Thần hỏi.

Vân Thần gật đầu: "Đúng vậy, với cả Truyền Tống Phù giống lần trước nữa, năm tấm."
(dreamhouse2255)
Diệp Phàm gật đầu: "Được."

Các tu sĩ ở trong bí cảnh này đều tụ tập ở gần Bách Thú Sơn, hình thành nên một cái liên minh, Vân Thần, Vân Tịch cũng gia nhập trong đó.

Vân Thần đã gặp được Cổ Lực cùng Cổ Thiên đang đi theo Khương Thỉ, cuối cùng cũng xác định lời Bạch Vũ nói là thật, Diệp Phàm thật sự mang theo hơn hai mươi người vào trong bí cảnh, cuối cùng dư ra hai danh ngạch tiện tay liền ném cho tu sĩ Nắn Hồn góp đủ số.

Tuy rằng đã sớm biết ở bên trong bí cảnh này có hậu bối man tộc, nhưng khi tận mắt nhìn thấy, Vân Thần vẫn vô cùng kinh ngạc.

Bởi vì Truyền Tống Phù bán rất chạy, trong tay Diệp Phàm đã có hàng sẵn có.

Vân Thần cùng Vân Tịch mua phù chú xong liền rời đi.

Ngao Tiểu No nhìn Diệp Phàm, nói: "Lão đại, có phải ngươi đã bán phù quá rẻ rồi không, bọn họ lần nào cũng mua cả xấp."

Trong lòng Diệp Phàm cũng cảm thấy mình đã ra giá quá rẻ, hoàn toàn xem nhẹ sức mua của các tu sĩ ở bên trong bí cảnh, nhưng mà Diệp Phàm sẽ không thừa nhận với Ngao Tiểu No, "Ngươi thì biết cái gì, ta đang đi theo con đường lãi ít tiêu thụ mạnh, làm buôn bán ấy, vẫn phải lấy chữ tín làm đầu, như vậy mới có thể làm ăn lâu dài được."

Ngao Tiểu No khinh thường mắng: "Vớ vẩn."
(dreamhouse2255)
Diệp Phàm khẽ hừ một tiếng, không thèm để ý đến Ngao Tiểu No.

......

Cuộc sống trôi qua bình lặng như nước, Diệp Phàm tranh thủ thời gian lấy U Minh Kiếm ra tế luyện lại lần nữa, tiêu tốn ước chừng ba năm, cuối cùng cũng rèn luyện lại xong.

"Vân Hi, ngươi xem kiếm của ta!" Diệp Phàm giơ kiếm lên, lung tung múa may một vòng.

Bạch Vân Hi cười nói: "Trông có vẻ không tệ."

Vì nâng cao uy lực của U Minh Kiếm, Diệp Phàm thêm vào không ít linh tài trân quý, sau khi tế luyện lại, quả nhiên uy lực của U Minh Kiếm đã tăng hơn nhiều.


"Nhìn trông không tệ, nhưng lúc sử dụng ta cứ cảm thấy thiếu thiếu cái gì, đại ca nói là kiếm của ta khuyết thiếu linh tính." Diệp Phàm hơi mất mát nói.

Bạch Vân Hi nghĩ nghĩ, hỏi: "Có phải là do chưa khai phong không?" Danh kiếm có linh, có một ít kiếm cần phải dùng thủ đoạn đặc biệt khai phong xong mới biểu hiện ra uy lực thật sự.

Diệp Phàm nghĩ nghĩ, nói: "Có lẽ là đi." Kiếm khác nhau phương pháp khai phong cũng khác nhau, nếu như không tìm đúng biện pháp thì căn bản là không khai phong được.

Ngao Tiểu No nhìn Diệp Phàm, lười biếng nói: "Có lẽ thanh kiếm này phải dùng máu mới khai phong được, vừa vặn ở đây có nhiều huyết trì, ngươi mang nó đi ngâm huyết trì đi."

Diệp Phàm suy nghĩ, nói: "Nếu như đặt ở trong huyết trì vậy ta phải ở bên trông chừng mới được, nếu như nó mà bị người khác lấy đi, vậy ta lỗ nặng rồi."
(dreamhouse2255)
Ngao Tiểu No trợn trắng mắt, khinh thường nói: "Ở trong bí cảnh này hầu hết đều là Hợp Thể hậu kỳ, đều là nhân vật lớn, ai cần đống đồng nát sắt vụn này của ngươi chứ, yên tâm đi, không có ai trộm đâu."

Diệp Phàm khinh thường nhìn Ngao Tiểu No, "Ngươi đúng là không có mắt, thanh kiếm này của ta tốt biết bao nhiêu, mang ra ngoài nhất định là có rất nhiều người muốn cướp."

Ngao Tiểu No cười nhạo: "Có người muốn cướp? Ngươi cảm thấy các tu sĩ ở trong bí cảnh này là ai chứ, đều là nhân vật lớn uy chấn một phương, là thủ lĩnh của các thế lực lớn ở Trung Thiên Vực, ngươi cảm thấy mọi người cần đống rách nát của ngươi sao?"

Diệp Phàm khẽ hừ một tiếng: "Vân Hi, ngươi xem ta thả thanh kiếm này vào trong Bách Thú Huyết Trì thế nào?"

Bạch Vân Hi do dự một chút, hỏi: "Ném vào trong Bách Thú Huyết Trì sao? Nó sẽ không bị chất độc trong huyết trì ăn mòn chứ?" Phải biết độc tính của Bách Thú Huyết Trì có tính ăn mòn rất mạnh.

Diệp Phàm chớp chớp mắt, nói: "Nếu bị ăn mòn, vậy chỉ có thể thuyết minh thanh kiếm này chưa đủ tốt, bị ăn mòn thì bị ăn mòn vậy."

"Ném vào trong Bách Thú Huyết Trì cũng được, nhưng sau đó ngươi thu về bằng cách nào?" Bạch Vân Hi hỏi.

"Vẽ một cái Truyền Tống Trận cự ly xa ở trên kiếm, sau này ta khởi động trận pháp là có thể tự động thu về được rồi." Diệp Phàm nói.
(dreamhouse2255)
Bạch Vân Hi ngạc nhiên hỏi: "Có loại Truyền Tống Trận đó sao?"

Diệp Phàm gật đầu: "Có! Bên trong truyền thừa của Trận Pháp Châu có giới thiệu, chắc là sẽ dùng tốt."

Bạch Vân Hi cau mày lại, trầm tư suy nghĩ.

Diệp Phàm khó hiểu nhìn Bạch Vân Hi, hỏi: "Vân Hi, ngươi suy nghĩ cái gì vậy?"

Bạch Vân Hi cười đáp: "Không có gì, ta chỉ đột nhiên nhớ lại một tin đồn ở Trung Thiên Vực, nghe nói có một cửa hàng bán đạo cụ trữ vật, đồ vật của cửa hàng đó sau khi bán cách một thời gian lại bị mất, ta đang nghĩ có phải là có người vẽ Truyền Tống Trận lên những đạo cụ trữ vật đó hay không, cứ đến thời gian thì sẽ thu về."

Diệp Phàm gật đầu: "Rất có khả năng! Nếu là vậy thật thì không biết là kẻ nào lòng bàn chân lở loét, đỉnh đầu chảy mủ nghĩ ra được loại trận pháp đó nữa không biết."

Diệp Phàm đột nhiên sáng dạ, nói: "Biện pháp này không tệ, nói không chừng ta cũng có thể học bọn họ bán đạo cụ trữ vật, nhưng làm như vậy hơi chậm, không thể so được với giết người cướp của."

Bạch Vân Hi bất đắc dĩ trợn trắng mắt, Diệp Phàm chân trước đang ghét bỏ người ta xấu xa, chân sau đã muốn học theo người ta rồi.

"Trận Pháp Châu thật là lợi hại! Ngay cả trận pháp kỳ lạ như vậy cũng có nữa." Bạch Vân Hi theo bản năng tán thưởng.

Diệp Phàm gật đầu: "Đó là đương nhiên, Trận Pháp Châu có linh, bình thường không chịu hiển lộ ra, chỉ khi gặp được minh chủ như ta đây nó mới có thể phát sáng được."

Bạch Vân Hi: "......"

Ngao Tiểu No trợn trắng mắt, thầm cảm thấy Diệp Phàm chính là đi vận cứt chó lại dám cảm thấy mình là con cưng của thiên đạo, nghĩ nhiều quá.
(dreamhouse2255)
..........

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv