Một năm sau.
"A a a, nam thần của tớ lại làm video hướng dẫn về mỹ thực, ai gả cho anh ấy thật có phúc, dung mạo đẹp trai mà lại còn biết nấu ăn, tình địch của tớ nhiều lắm."
"... Tỉnh lại đi." Cô gái bên cạnh chọc chọc vào gương mặt bạn thân, "Nhìn cậu xem, mặt cũng đã béo thêm một vòng rồi, từ khi cậu chú ý đến anh ta, thì ngày nào cũng chỉ ăn và ăn thôi."
"Đây không phải thịt, là tiền của tớ." Bạn thân đau nhức cũng vui vẻ, "Cậu không biết đâu, dáng vẻ lúc nam thần của tớ nấu cơm đặc biệt mê người, tớ cũng không phân biệt được là anh ấy làm cơm ngon hay là chính anh ấy ngon nữa. Trước đó trên hệ liệt mỹ thực của CCTV cậu nhớ không, nam thần của tớ đã phục chế một món ăn cổ đại, lượng truy cập đột phá nghìn vạn lượt đó!"
"Rồi rồi rồi, cậu đã nói với tớ rất nhiều lần rồi."
"Hôm nay nam thần phát một cái video dạy nấu đồ ăn thường ngày, mười ba vị tôm, oa oa! Tớ cũng muốn ăn tôm!"
"Tôm? Tớ xem một chút?"
Hai cô gái tụm lại cùng xem video.
Người đàn ông đang nấu cơm dường như có một loại mị lực đặc biệt.
Hắn tinh xảo dùng dao, phối hợp với sườn mặt hoàn mĩ không chút tì vết của hắn, ở trong video lộ ra mị lực mười phần, căn bản không kém những tiểu thịt tươi đang nổi kia. Nghe nói anh trai của Vệ Chiếu chính là ngôi sao mới đang hot trong giới giải trí Vệ Quảng, nhìn mặt mũi này, vóc người này, thật không hổ là anh em ruột!
Bây giờ Vệ Chiếu, thuận lợi thi đậu đại học hàng top ở địa phương mà lúc trước hắn muốn thi, đồng thời cũng bắt đầu chuẩn bị phát triển sự nghiệp của mình.
Mặc dù hắn rút phải thẻ trù nghệ, nhưng cũng không thể lãng phí như thế.
Khụ khụ, thật ra là bởi vì Vệ Chiếu không quen sống ở ký túc xá, sau khi chuyển ra ngoài sống một mình, vì để tiết kiệm chi tiêu nên tự làm cho mình một bữa cơm, mới thấy quá mẹ nó ngon đi, rồi lại cảm thấy không thể lãng phí kỹ năng của mình, lúc này mới đổi nghề làm chủ blog mỹ thực.
Vệ Chiếu đương nhiên không có hứng thú gì với việc tiến vào giới giải trí, hắn là tới để làm nhiệm vụ, làm xong nhiệm vụ liền có thể tự do tự tại chơi, tìm cho mình nhiều chuyện vậy làm gì?
Hiện tại, fan hâm mộ của blog mỹ thực của hắn đã đột phá nghìn vạn người, phát một cái video thì có thể có được mấy chục triệu lượt xem, ngẫu nhiên nhận một cái quảng cáo là có thể kiếm được một số tiền lớn, thời gian này sống dễ dàng hơn nhiều.
Ngược lại là tam ca Vệ Quảng, sau khi biết Vệ Chiếu trở thành chủ blog mỹ thực nổi danh, không có việc gì thì tương tác với hắn ở Weibo, thậm chí còn liên tiếp phát ra chụp ảnh chung, vừa chứng thực mình đích thật có một dung mạo "thuần tự nhiên, không phẫu thuật thẩm mỹ", cũng vừa xác lập kiểu thiếp lập "anh trai tốt" của mình.
Nhưng mà Vệ Chiếu cũng không để ý loại chiêu trò lợi dụng này, dù sao thì độ nóng của Vệ Quảng rất cao, hắn là em trai của Vệ Quảng, cũng hấp dẫn không ít người qua đường đến xem video của hắn, sau đó liền có thể biến những người qua đường này thành fan hâm mộ của hắn. Vệ Chiếu có thể trở thành chủ blog mỹ thực hàng đầu trong thời gian ngắn như thế, cũng không thiếu được sự hỗ trợ của đoàn đội chuyên nghiệp sau lưng Vệ Quảng, dù sao cũng là anh em ruột, Vệ Chiếu lại không có tâm tư tiến vào giới giải trí, Vệ Quảng không giúp hắn thì giúp ai?
Đợi đến khi Vệ Tâm Bảo tham gia « mỹ thiếu nữ quốc dân », thì thiết lập "anh trai quốc dân" của Vệ Quảng cũng có thể đi lên được.
Nhưng tính toán thời gian, thì có đã đến lúc Vệ Tâm Bảo muốn tham gia tiết mục « mỹ thiếu nữ quốc dân ».
Hiện tại Vệ Tâm Bảo đang học lớp 11, cho dù là học sinh trường nghệ thuật, thì thành tích cũng chỉ có vài môn đạt tiêu chuẩn, còn lại đa phần đều ở tầm 30-40 điểm, thành tích như vậy thực sự có chút kém. Nhưng Vệ Tâm Bảo từ nhỏ đã được cưng chiều mà lớn lên, trở thành kiểu người không chịu nổi một chút cực khổ.
Lúc này, bản tin quảng cáo về tiết mục « mỹ thiếu nữ quốc dân » đã rơi vào trong mắt mẹ Vệ.
Tiến vào giới giải trí, cái này dường như không tệ.
Mẹ Vệ đã biết, những trường điện ảnh và truyền hình đều có "nhu cầu" với cái thí sinh là minh tinh, nếu như Tâm Bảo có thể có được vầng sáng minh tinh, cùng với trong vòng giải trí có tam ca chiếu cố, rồi trong nhà lại ném tiền cho cô làm nhân vật nữ chính, thì về sau không cần phải lo lắng nữa nhỉ?
Về phần những quy tắc ngầm trong giới giải trí, mẹ Vệ cũng không lo lắng.
Cần Vệ Quảng làm gì? Không phải là để giúp em gái che mưa chắn gió à?
Nói là làm liền, mẹ Vệ lập tức gọi điện thoại cho Vệ Quảng.
"Tâm Bảo là em gái duy nhất của con, bây giờ thành tích của nó không tốt, nếu muốn thi vào trường điện ảnh truyền hình thì phải cần chút ưu điểm. Vừa vặn, cái tiết mục « mỹ thiếu nữ quốc dân » này không phải do công ty con tham gia chế tác à? Vậy lợi dụng chút quan hệ để em gái con được làm quán quân đi!" Mẹ Vệ đúng lý hợp tình nói.
Vệ Quảng đã cũng là anh trai nữ chính, đồng thời có thể lăn lộn trong giới giải trí đến phong sinh thủy khởi, cho nên chỉ số EQ tất nhiên phải là đẳng cấp, cho dù trong lòng rất xem thường chuyện này, Vệ Quảng vẫn ôn tồn đáp ứng, "Tâm Bảo là em gái con, đương nhiên con phải cân nhắc cho nó. Chỉ là tham gia tiết mục này cần phải có tài nghệ, em gái ca hát cũng được, mẹ cũng phải thường xuyên mời mấy giáo viên đến hỗ trợ huấn luyện một phen. Mặt khác, con không thể bảo đảm nhất định em gái sẽ lấy được quán quân, nhưng mà tiến vào trận chung kết thì không có vấn đề."
"Dù sao việc này liền giao cho con, con nha, quanh năm không ở nhà mẹ cũng không nói gì, nhưng em gái con thì nhất định phải chăm sóc cho tốt. Như vậy đi, thời gian sắp đến rồi, con qua đây đón em gái con đến công ty xem một chút, người đại diện kia của con cũng có thể giúp nâng đỡ em gái con một tay." Mẹ Vệ bùm bùm nói một trận, căn bản không nghĩ tới chuyện con trai mình sẽ không đồng ý.
Dưới cái nhìn của bà ta, Tâm Bảo là đứa con gái mình vất vả nuôi lớn, tự nhiên là thiên kiều vạn sủng. Còn con trai, dù sao ai cũng có sự nghiệp riêng của mình, bà ta cũng không trông mong bọn họ nuôi dưỡng khi về già, thế thì chiếu cố em gái một chút có làm sao?
Sau khi cúp điện thoại, Vệ Quảng tức giận ném văng điện thoại
Sớm biết mẹ bất công, nhưng bất công đến dạng này cũng thật đáng giận!
Trước kia lúc hắn tiến vào giới giải trí, trong nhà không hề hỗ trợ cho hắn chút gì cả. Hắn ở trên bàn rượu uống rượu với đạo diễn đến mức không còn sức mà nôn nữa, người trong nhà cũng chưa từng quan tâm đến, vất vả lắm mới lăn lộn được đến lúc này, kết quả lại muốn một con em gái đến phân chia tài nguyên, phân chia người đại diện với hắn?
Thật đúng là chết tiệt!
Vệ Quảng nhanh chóng gọi người đại diện của mình qua, hỏi xem nên làm thế nào?
"Cái này không đơn giản?" Người đại diện kiến thức rộng rãi, trong vòng giải trí lợi ích lớn, không biết bao nhiêu gia đình trông thấy con gái của mình có tiền đồ, có thể kiếm được bộn tiền, mà bắt con gái mình bán đi nhiều thứ hơn, điểm ấy của mẹ Vệ thì tính là gì?
"Ngoại hình của em gái anh cũng khá là khó tìm, trước mắt trong vòng giải trí còn đang thiếu khuyết những thần tượng là thiếu nữ, bằng không thì công ty cũng sẽ không nhắm đến điều này." Người đại diện khí định thần nhàn, "Hợp đồng của anh sắp hết rồi, không phải chúng ta định mở phòng làm việc sao? Cứ dứt khoát ký của em gái anh, sau đó trực thuộc đến công ty đi. Sau này em gái anh nhận bộ phim nào, cát-sê là bao nhiêu, còn không phải do anh quyết định sao? Nếu mẹ anh làm khó dễ anh, anh cứ trực tiếp đẩy lên đầu công ty, còn sợ cái gì nữa?"
Trong vòng giải trí, thủ đoạn rửa tiền trốn thuế đa dạng chồng chất, lừa gạt người ngoài nghề quả thực dễ như trở bàn tay.
"Không tồi, cứ làm như thế." Vệ Quảng càng nghĩ càng thấy có đạo lý, chỉ là khi nói đến Vệ Tâm Bảo, sắc mặt không khỏi mang theo mấy phần phiền muộn, "Đứa em gái kia của tôi bị sủng đến đần độn, là tốt hay là xấu nó cũng không thể phân biệt nổi. Khi còn bé tôi cùng nó chơi, nó làm rơi bình hoa rồi khóc, cuối cùng cha mẹ lại mắng tôi một trận, sau đó cô đoán xem thế nào? Nó ngược lại còn đi nói với tôi, không nên trách cha mẹ vì bọn họ mắng tôi? Ha ha, cũng không biết sở dĩ tôi bị mắng là do ai?"
Cái này mặc dù chỉ là một chuyện nhỏ, lại bị Vệ Quảng nhớ rất nhiều năm.
"Tôi làm việc thì anh cứ yên tâm." Người đại diện cười vỗ vỗ bờ vai của hắn, "Nếu là em trai anh cũng muốn ký thì tốt, tôi cam đoan sẽ nâng đỡ em trai anh thành một ngôi sao mới khác."
"Trước kia cảm thấy hắn thành thật, bây giờ suy nghĩ một chút, nhà chúng tôi cũng không có ai thành thật." Vệ Quảng cười to, "Lúc trước hắn đã nói, muốn có sinh hoạt cá nhân, không thích làm minh tinh, theo hắn đi thôi."
Hiện tại Vệ gia kỳ thật chỉ là cái xác rỗng.
Đại ca vừa nắm giữ công ty trong nhà, vừa vụng trộm nâng đỡ công ty mình mới mở, Nhị ca dường như cũng câu được một đứa con gái của một phú thương ngoại quốc, 80% muốn di dân. Kể cả ba anh em sinh ba cũng vụng trộm mua bất động sản, hiển nhiên mọi người cũng không tin cha mẹ có thể để lại cho bọn họ thứ gì, nếu mình không cố gắng tính toán cho mình, thì chẳng lẽ trông cậy vào đứa em gái ngu dốt chỉ biết ăn không ngồi rồi kia à?
Nếu như Vệ Tâm Bảo thật sự có thể bị mình nắm trong lòng bàn tay, vậy cũng coi như đền bù cho mình. Đương nhiên, rõ ràng bên ngoài hắn vẫn sẽ làm một anh trai tốt.
Giờ phút này, Vệ gia.
"Em gái, mau đến xem quần áo các anh trai mua cho em đi."
"Đây là một thợ trang điểm rất nổi tiếng, chờ lát nữa phải make-up cho em gái tôi thật đẹp đấy."
"Tóc của em cũng phải làm lại một chút..."
Ba anh em sinh ba vì chuyện Vệ Tâm Bảo muốn tham gia « mỹ thiếu nữ quốc dân » mà có thể nói là chuẩn bị đến hao tâm tổn trí, dù sao cha mẹ cũng cho tới một triệu, tạo hình giai đoạn trước thì cần tốn bao nhiêu tiền chứ? Số còn lại cơ hồ đều là của bọn họ rồi.
Còn nữa, hiện tại giới giải trí kiếm tiền cỡ nào thì mọi người đều biết, nếu Vệ Tâm Bảo thật sự nổi danh, tiền của cô ta không phải sẽ do ba người bọn họ nắm giữ à? So với việc bản thân mình tự làm minh tinh, thì bọn họ càng thích để người khác kiếm tiền cho mình hơn, mặc dù Vệ Tâm Bảo ngu, nhưng lại dễ khống chế, hơn nữa còn có một túi da tốt, nói không chừng thật sự có thể nổi tiếng đấy.
Vệ Tâm Bảo hai năm này vẫn luôn đóng vai xấu, cơ hồ rất ít khi được xinh đẹp như vậy.
Người khác càng lớn lên thì ngũ quan càng không thể tinh xảo như hồi bé, nhưng Vệ Tâm Bảo thì càng ngày càng dễ nhìn, hay hơn chính là trên người cô ta còn có cảm giác thiếu nữ rất mạnh mẽ.
Đây là tất nhiên, dù sao hiện tại thiếu nữ bình thường ở cái tuổi này đều hiểu chuyện, chỉ có Vệ Tâm Bảo thì vẫn y như một đứa bé, đương nhiên sẽ có cảm giác thiếu nữ rồi.
Vì con gái, cha mẹ Vệ gia triệu hồi hết mấy con trai về nhà, lần này con gái muốn tham gia tiết mục là đại sự của cả nhà, tất cả con trai đều phải ra sức vì em gái mới được.
Vệ Quảng dẫn người đại diện tới, trông thấy Vệ Tâm Bảo sau khi thay đổi trang phục, ý nghĩ muốn ký hợp đồng với cô ta càng thêm mãnh liệt. Lấy ánh mắt của hắn mà nhìn, thì Vệ Tâm Bảo chính là một cái bình hoa tuyệt hảo, rất dễ dàng để hấp dẫn những fan hâm mộ là trạch nam đó.
Nói không chừng thật sự có thể trở thành quán quân luôn!
Trong lòng Vệ Quảng có ý nghĩ, nhưng trên mặt lại không hề lộ ra, hắn tin tưởng người đại diện của mình sẽ làm tốt tất cả mọi chuyện. Không phải sao, người đại diện đã bắt đầu đi đàm phán với cha mẹ về chuyện ký hợp đồng rồi.
"Ngũ ca còn chưa về à?" Vệ Tâm Bảo nhìn mấy anh trai một chút, đột nhiên hỏi, " Trước đó Ngũ ca gửi cho em một hũ tương ớt thật sự ăn rất ngon, em đang muốn ăn nữa đây này!"
"Ai, anh cũng đã ăn."
"Anh cũng ăn rồi, tay nghề của lão Ngũ đúng là không tệ."
Nhắc đến Vệ Chiếu, mọi người cũng thuận tiện mở lời luôn.
Lúc đầu Vệ Chiếu thi đại học xong rồi ra ngoài học nấu ăn, mọi người còn tưởng là hắn thi đến choáng váng đầu óc rồi, vạn vạn không nghĩ tới hắn thật sự rất có thiên phú. Một năm này cũng gửi cho bọn họ một chút đồ ăn tự làm, ăn đến mức làm hảo cảm của mọi người đối với hắn tăng cao.
Dù sao nghề nghiệp của Vệ Chiếu không có xung đột với bọn họ, hơn nữa cũng biết làm người, lúc này mọi người mới phát hiện hóa ra người anh em này không phải không có chút cảm giác tồn tại nào, tối thiểu hắn cũng có bản lĩnh của riêng mình.
Đối với Vệ Chiếu mà nói, mấy bình tương ớt mà thôi, một nồi lớn là có thể làm được mấy chục bình, không đáng kể chút nào. Bây giờ hắn đang muốn xây dựng nên hình tượng "người thành thật" và "người tốt" ở Vệ gia, tất nhiên không thể không tử tế với trong nhà.
Hiện tại kịch bản đã đến lúc bắt đầu, hắn không chuẩn bị trước thì sao mà được?
Cuối cùng đợi đến khi kịch bản bắt đầu, Vệ Tâm Bảo cũng muốn tham gia « mỹ thiếu nữ quốc dân », nếu hắn còn không về nữa, chẳng phải là uổng phí công sức sao?
"Chẳng lẽ tôi ở trong mắt mọi người chỉ có chút ký ức về tương ớt này thôi à?" Một thanh âm chứa đầy ý cười vang lên, "Xem ra hôm nay tôi mang theo nước sốt thịt bò mới là tới là đúng bài rồi."
Ở phía cửa có một người đàn ông trẻ tuổi cao lớn soái khí đi tới, khóe miệng mỉm cười, một gương mặt đẹp trai lộ ra vẻ phá lệ ôn nhu.
Người đó chính là Vệ Chiếu.