Kế tiếp sau khi Tần đại nhân tới viện tìm tra không có kết quả, Lý Tấn thu được bái thiếp của Tần phu nhân.
hắn thay quần áo đẹp nhất đi tới Tần phủ, mang theo lá trà, đồ cổ Tần đại nhân yêu tha thiết, có trang sức và điểm tâm Tần phu nhân yêu thích cùng với đồ chơi Tần tiểu công tử vẫn luôn mong muốn có được.
Trong chính sảnh Tần phủ, Tần phu nhân mang theo tươi cười dịu dàng nhu hòa tớiđón, phía sau đitheo là Tần Sâm đang banh mặt cùng Tần Lãng sắc mặt không quá tự nhiên. Lý Tấn trộm ngắm mộtvòng, chưa thấy thân ảnh tiểu cô nương, có chút mất mát, sau đó lên tinh thần khom lưng chắp tay thi lễ, Tần Sâm xú mặt trả lễ. Tần phu nhân thấy vậy liếc mắt một cái, xin lỗi cười cười với Lý Tấn: "Lý công tử, để ngươi chê cười."
Lý Tấn vội xua tay nói: "không dám nhận, là vãn bối đường đột."
Tần đại nhân ngạo kiều hừ lạnh một tiếng, xoay đầu không để ý tới hắn.
Lý Tấn sờ sờ cái mũi, đem lễ vật trong tay nhất nhất trình lên, Tần phu nhân tiếp nhận xem một lượt, trên mặt ý cười càng sâu, Tần đại nhân lại trực tiếp đen mặt, Tần Lãng sợ tới mức mới vừa vươn tay nhỏ lập tức rụt trở về.
Tần phu nhân liếc mắt trừng qua một cái, Tần đại nhân mím môi, cọ xát một hồi lâu mới phiết miệng không tình nguyện nhận lấy, thuận tiện trừng mắt nhìn mắt Tần Lãng đang ôm món đồ chơi vui mừng.
Sau khi ngồi xuống, Tần phu nhân vàLý Tấn hàn huyên vài câu, sau đó nói đến chính sự.
Lý Tấn nghiêm chính sắc mặt, vạn phần chân thành mở miệng: "Phu nhân, ta thật tình ái mộ Tần cônương, cũng thành tâm muốn cưới nàng làm vợ." Sau đó, từ trong lòng hắn lấy ra một cái hộp gỗ, bên trong là toàn bộ thân gia của hắn. hắn cho thấy mình đến nay không có thiếp thị cùng thông phòng, cuộc đời này chỉ cưới một thê.
Hành vi này, làm Tần phu nhân khó được sững sờ một chút, sau đó trên mặt thần sắc chân thành hơn rất nhiều. Bà lại hỏi kỹ hắn một ít vấn đề, sau đó kinh ngạc phát hiện, tuy rằng hắn và Tần Bảo mới nhận thức không mấy ngày, lại rõ như lòng bàn tay về sở thích của nữ nhi, có thể thấy được hắn dụng tâm. Chuyện về Lý Tấn bà cũng biết chút ít, thẳng thắn mà nói, lấy lịch duyệt của bà, ba cảm thấy thiếu niên trước mặt, đối với Tần Bảo là lựa chọn không tồi. Bất quá...
"Mạo muội hỏi một câu, Lý công tử bao nhiêu niên kỷ?"
"Vãn bối hiện giờ hai mươi hai."
Tần phu nhân tay bưng chén trà ngừng lại, ho nhẹ một tiếng: "Việc Tần Bảo, nói vậy Lý công tử cũng đã có hiểu biết. Đứa nhỏ này làm ta đau lòng nhất, hiện giờ đã tốt rồi, nhưng ta lại luyến tiếc gả nàng sớm, đợi nàng cập kê còn muốn ở lâu thêm hai năm. Lý công tử hiện giờ... Khụ, hiện giờ tuổi tác cũng không nhỏ, không biết...?"
một câu tuổi tác không nhỏ, làm Lý Tấn luôn luôn diệu ngữ liên châu khó được trong lòng có chút phát khổ, Tần Sâm và Tần Lãng bên cạnh chớp đôi mắt sáng, liên tiếp gật đầu, thầm than không hổ là phu nhân (mẫu thân).
Lý Tấn ngăn chặn cảm xúc chua xót cùng mất mát trong lòng, đứng dậy cung kính nói: "Vãn bối nguyện ý chờ, hết thảy nghe theo phu nhân an bài."
Tần phu nhân vừa lòng gật đầu, đến đây, hôn sự hai người rốt cuộc định ra.
Được Tần phu nhân cho phép, Lý Tấn lập tức chạy như bay đến hoa viên, rốt cuộc gặp được cô nương tâm tâm niệm niệm. Tiểu cô nương mỉm cười ngọt ngào với hắn, trong nháy mắt, mấy ngày nay khẩn trương, lo lắng cùng một chút ủy khuất kia, hết thảy hóa thành hư ảo.
hắn chậm rãi tiến lên, khắc chế xúc động muốn ôm nàng vào trong ngực, si ngốc nhìn nàng, rõ ràng khuôn mặt hoàn toàn bất đồng, nhưng ý cười trên mặt nàng, chút nghịch ngợm trong mắt, đều quen thuộc, làm hắn vừa thấy, trong mắt rốt cuộc nhìn không được gì khác.
Tần Tình nhìn xung quanh một phen, sau đó lôi kéo ống tay áo hắn, mang theo hắn đi vào một đình hóng gió. Hai người rốt cuộc có thời gian ngồi xuống nói chuyện.
Nàng nói cho hắn, một năm trước nàng mới tỉnh lại, phát hiện mình thế nhưng thành Tần gia tiểu thư.Thực sự lắp bắp kinh hãi là Tần phu nhân và Tần đại nhân dùng quan tâm ấm áp cùng bao dung làm nàng chậm rãi thả lỏng. Nàng chưa bao giờ từng được cảm nhận tình thương của cha, tình thương của mẹ, thậm chí là quan tâm của đệ đệ, ở chỗ này tất cả đều có, nàng cảm thấy hạnh phúc, lại cũng sợ hãi áy náy. Đến một ngày, nàng có một giấc mộng, trong mộng có một thứ rất kỳ quái, baytrong không trung còn có thể nói chuyện, nói cho nàng, Tần Tình chính là chuyển thế của nàng ấy, bởi vì nàng ấy biến thành nữ quỷ không thể đầu thai, mới làm nàng ngu dại, hai nàng vốn là một thể. Từ đây, nàng rốt cuộc mới yên tâm.
"A Tấn ca ca, mấy năm nay, chàng sống tốt sao?"
"Ta sống rất tốt. Ngoan Bảo, ta nghe lời nàng, đi xem rất nhiều phong cảnh, ta đều vẽ lại, lần sau mang đến cho nàng xem."
"Được." Tần Tình dùng sức gật đầu, không hỏi nếu hắn sống tốt, vì sao gầy nhiều như vậy. Mà dời đề tài đi, hỏi cha mẹ nàng đến cùng nói gì với hắn.
Lý Tấn cười nói cho nàng, hôn sự bọn họ định rồi, bất quá thành thân phải để ba năm sau, nói đến lời Tần phu nhân đã nói, Lý Tấn có chút buồn bực.
Tần Tình thấy vậy bật cười, nghiêng đầu nhìn hắn, trong mắt tràn đầy ánh sáng giảo hoạt: "Bây giờ A Tấn ca ca so với ta lớn hơn tám tuổi, thực là già hơn."
Nhìn bộ dáng nàng sung sướng, Lý Tấn sao bỏ được so đo cùng nàng, chỉ cảm thấy trong lòng mềm mại, hắn cười cọ cái mũi nàng, bất đắc dĩ nói một câu "Nghịch ngợm", tựa như thật lâu trước kia. Hai người nhìn nhau cười, trong mắt tràn đầy tình ý.
"Khụ khụ." Tiếng nghiêm túc ho khan đánh vỡ bầu không khí kiều diễm, Tần đại nhân xụ mặt đứng ở dưới bậc thang ngoài đình, "Lý công tử, hôm nay sắc trời cũng không còn sớm, ngươi cần phải trở về."
Lý Tấn nhìn ánh mặt trời chiếu sáng trên cao, trong lòng thở dài, lưu luyến không rời nhìn tiểu cô nương bên cạnh vò tay áo muốn nói lại thôi, bất đắc dĩ hành lễ cáo lui.