Mari Frey nhìn Hứa Lan Chu,cô nàng lấp bấp nói với hắn: "Cảm ơn cậu..."
Hứa Lan Chu xoay người lại, hắn từ tốn gật đầu.
Cũng không có gì,không cần cảm ơn ta.
Lúc này Pena Blizzer mới vừa thoát khỏi bọn xác chết, cô nàng lê lết tấm thân đầy bùn đất mà đi đến bên Mari Frey.
Vành mắt Pena Blizzer đỏ bừng,cô ôm chặt lấy Mari Frey,giọng nói không giấu nổi sự run rẩy.
"Em không sao chứ?"
Cổ họng Pena Blizzer đặc nghẹt,hai tay cô run rẩy giống như bị mất khống chế,cô hoảng sợ,ôm lấy Mari Frey vào lòng mình.
"Em không sao."
Mari Frey vỗ về trấn an Pena Blizzer tựa như dỗ dành một đứa trẻ. Cô nàng vuốt ve sóng lưng của Pena Blizzer,an ủi cô ấy bằng cách thức dịu dàng nhất.
"Chị cứ nghĩ..." Pena Blizzer mệt mỏi mà gục mặt vào hõm vai của Mari Frey.
Khoảnh khắc mà Mari Frey bị kéo ngã,trái tim của Pena Blizzer như muốn ngừng đập. Cô hoảng sợ,bất lực muốn lao đến, nhưng lại bị mấy tên xác chết giữ lại,cô phẫn nộ,liên tục chém giết, đến khi giãy ra được, thì người cũng đã lấm lem bùn đất.
Nhưng thật may vì đã có hắn ở đây.
Pena Blizzer ngước mặt lên,muốn gửi lời cản ơn đến Hứa Lan Chu. Nhưng khi ngước mặt lên,thì cô đã không thấy bóng dáng của hắn đâu nữa.
Người đâu mất rồi?
Hứa Lan Chu chạy băng băng trên mặt nước. Hắn phi nước đại từ đầu này sang đầu khác, muốn đuổi kịp cái bóng đen trước mặt.
Lúc chạy lướt qua chỗ của Ocebean Vehert,hắn còn tiện tay tặng cho mấy tên xác chết đang dằn co với anh ta vài kiếm. Chính vì vậy mà giờ đây Ocebean Vehert cũng đang chạy theo sau đuôi hắn ,để cùng hắn bao vây lấy cái bóng đen đang chạy ở phía trước mặt.
Bóng đen ấy chạy rất nhanh,nhưng tốc độ của Hứa Lan Chu và Ocebean Vehert cũng không chậm. Cả hai đều phi nước đại nhanh như cá chuồng, không lâu sau hai người họ cũng bắt kịp được cái bóng đen đó.
Hứa Lan Chu nổi sát ý,sát khí từ hắn tỏa ra cuồn cuộn. Hắn cầm chặt Huyết Trường Dạ, một kiếm bổ xuống.
Cái bóng đen kia thấy hắn động thủ,nó cũng liền rút ra một thanh kiếm bạc, thân kiếm to hơn nửa gang,nó đỡ lấy toàn bộ cân nặng của nhát kiếm chí mạng từ hắn.
Hứa Lan Chu không thể tin nổi khi mà tên này có thể đỡ được một kiếm của hắn ta. Hắn trợn to mắt,dồn lực vào cánh tay muốn bổ xuống,thì đột nhiên đối diện lại vang lên âm thanh trầm khàn từ giữa đường giao kiếm.
"'Kha lam! Kha lam Owlchils'sean!!"
Cái bóng đen dần sáng tỏ nhờ nguồn sáng yếu ớt từ trên lỗ hang động chiếu xuống, Hứa Lan Chu lúc này mới có thể nhìn rõ được khuôn mặt của cái bóng đen.
Khuôn mặt của tên này bị phân hủy nhẹ,nhưng hắn vẫn có thể nhận diện được.
Là Gos'silren Pilso.
Hai thanh kiếm va chạm vang lên âm thanh ken két chói tai,đôi tay của hai người run lên dữ dội vì cọ sức.
Gos'silren Pilso đột ngột chùn tay xuống rồi hất lên, làm cho Hứa Lan Chu bị văng ra xa,buộc phải lui lại.
Hứa Lan Chu liếc nhìn ông ta.
Gos'silren Pilso đứng dưới ánh trăng tuyệt mỹ, ông nở một nụ cười điên cuồng, tựa như một tên bệnh hoạn nhìn thấy món đồ chơi yêu thích.
"Ben Owlchils'sean rất khá khi có một người con trai như ngươi."
Gos'silren Pilso nhìn khuôn mặt có nét giống với Ben Owlchils'sean,ông ta đột nhiên trở nên tức giận.
"Chết tiệt! Ben!! Năm xưa không phải vì ngươi cùng bọn chúng thì ta cũng đâu ra nông nỗi này!"
Gos'silren Pilso nhìn Hứa Lan Chu bằng ánh mắt cay độc.
Hứa Lan Chu cũng không e sợ mà nhìn lại. Bộ tưởng chỉ mình ông biết trừng mắt thôi hả? Ta cũng biết đó!
Nói nhiều làm gì? Đánh đi!
Hứa Lan Chu không báo trước lại phi tới,hắn không thích nói nhiều.
Phản diện nói nhiều thì chết sớm lắm. Cứ trực tiếp lao vào đánh nhau,xem rốt cuộc ai mới là kẻ chiến thắng ở đây không phải tốt hơn sao?
Hứa Lan Chu vung một kiếm chém tới,Gos'silren Pilso nghiêng người né được,song ông cũng liền chém tới một kiếm,có ý định muốn đâm xuyên qua người Hứa Lan Chu. Nhưng lưỡi kiếm của ông ta còn chưa chạm vào được một sợi lông trên người hắn,thì nó đã bị kiếm của Ocebean Vehert chặn lại.
Ocebean Vehert đứng giữa hai người, anh nắm chặt thanh kiếm,dùng lực hất lưỡi kiếm của hai người bọn họ ra,buộc cả hai phải lui lại giữ khoảng cách an toàn.
Ocebean Vehert nhìn Hứa Lan Chu,anh lo lắng hỏi.
"Không sao chứ!?"
Hứa Lan Chu phủi bụi trên người xuống,lãnh đạm đáp lời anh.
"Không sao."
Con hàng này được lắm, muốn chẻ ông đây ra làm hai cơ đấy! Sát khí trong mắt Hứa Lan Chu không kìm được mà tuôn ra như thủy chiều.
Đừng để kiếm của ông chạm vào được mi nhé!
Hứa Lan Chu đạp vào hư không,mượn đà của không khí mà lao nhanh như cơn gió,chỉ trong khoảnh khắc hắn đã áp sát bên cạnh Gos'silren Pilso. Hứa Lan Chu nhìn ông ta, hắn không chút do dự chém ngang một kiếm, muốn cắt đôi đầu của ông ta ,hắn muốn chém ông ta ra làm hai nửa, muốn ông ta phải chết!
Tên này là tên đã ngầm gây ra cái chết của Ow/chils'sean Lee nguyên bản, hắn sẽ không để cho ông ta sống. Ông ta phải trả giá cho những hành vi của ông ta,dù là cố ý hay vô tình,nếu lúc đó hắn tới chậm thêm chút nữa,Owlchils'sean Lee sẽ thực sự chết đi.
Gos'silren Pilso trợn to mắt vì kinh ngạc,dù vậy với kinh nghiệm chiến đấu của mình, làm sao ông có thể đứng yên cho hắn chém được. Gos'silren Pilso nhanh nhẹn giơ kiếm lên đỡ lấy đòn tấn công của hắn,keng một tiếng, hai thanh kiếm lại va vào nhau một cách kịch liệt.
Thanh kiếm của hai người bọn họ tóe ra tia lửa, Hứa Lan Chu cùng Gos'silren Pilso tiếp tục đọ sức.
Ngay lúc này,Ocebean Vehert cũng liền nhảy vào muốn giúp sức,thanh kiếm của anh vừa áp vào,Hứa Lan Chu và
Gos'silren Pilso liền tách ra.
Trọng lực quá lớn không thế cân bằng được kế hoạch mà Gos'silren Pilso lập ra,ông ta buộc phải lùi lại,giữ khoảng cách an toàn với hai người họ. Giờ đây ông cũng nhận ra, thanh kiếm mà thằng nhóc đó đang sử dụng không bình thường lắm,khi hai thanh kiếm va vào nhau,ông có thể nhìn rõ mồn một những thứ có thể gọi là "linh hồn" đang gào thét tuyệt vọng trên thân kiếm,ông thấy chúng nó muốn chạy đi,nhưng lại bị những "linh hồn" khác giữ lại, cả bầy chi chít tựa như đàn kiến đen mà bấu vếu lấy nhau,cắn nuốt lẫn nhau,xâu xé lẫn nhau,làm da đầu ông mất tự chủ mà run lên,trong thâm tâm của Gos'silren Pilso không thể tin được.
Ông đang sợ hãi,phải! 50 năm rồi,ông mới lại nhìn thấy một thứ có thể uy hiếp đến tính mạng mình,thằng nhóc này tuyệt đối không thể sống! Ông sẽ giết nó!
Cả ba đứng thành hình tam giác,cách xa nhau một khoảng.
Ocebean Vehert nhìn hai người bọn họ,bầu không khí xung quanh như bị cô động, trong giờ phú này chỉ cần một trong số bọn họ dám nhúc nhích một chút thôi,thì bầu không khí im lặng đến quỷ dị này sẽ ngay lập tức bị phá vỡ.
Ocebean Vehert không động, Gos' silren Pilso không động.
Hứa Lan Chu, hắn động.
Không cho hai người đó có cơ hội suy nghĩ linh tinh,Hứa Lan Chu hạ mắt,hắn lại theo thói quen mà nắm chặt
Huyết Trường Dạ ,khuôn mặt hắn tựa như một vị hung thần ác sát,thẳng thừng chém về phía Gos'silren Pilso một đường kiếm sắc bén.
Sóng kiếm vun vút lao đến nơi Gos'silren Pilso đang đứng, lần này ông ta không tránh nữa. Gos'silren Pilso nhíu chặt mày,ông gồng sức, trực tiếp đối đầu với sóng kiếm của Hứa Lan Chu.
Con ngươi Gos'silren Pilso lấp lóe ánh sáng bạc. Da đầu ông tê dại vì cảm giác hưng phấn đến sợ hãi mang lại,tuy vậy ông ta vẫn nở nụ cười điên cuồng,tay phải cầm chắc thanh kiếm bạc,đỡ trọn lấy sóng kiếm chí mạng từ hắn.
"Ngươi mạnh hơn cha ngươi rất nhiều,Lee."
Giữa tình thế hỗn loạn như vậy, Gos'silren Pilso vẫn ngang nhiên mà nói chuyện, tựa như một quý ông trong giới quý tộc, đang ăn uống trò chuyện trên bàn trà thịnh soạn một cách tao nhã. Nếu người không biết ông ta là một tên cướp biển,thì khi vừa nhìn vào,họ sẽ lầm tưởng rằng ông ta thật sự là một quý tộc trong thành Baxial.
Hứa Lan Chu nhíu mày khi nghe lời ông nói, hắn nghi hoặc,có phần hơi khó hiểu lời của ông ta.
"Ý ngươi là gì?"
Gos'silren Pilso nhếch miệng,con ngươi ông ta co lại một cách đáng sợ, tròng mắt ông ta mở to như một con búp bê khổ lớn bị dụng cụ cố định lại mắt ,ông ta cười điên cuồng,nụ cười hàm chứa sự thỏa mãn giống như khi một vẫn động viên đạt được hạng nhất,người ấy sẽ ngạo nghễ,kiêu ngạo mà bước lên trên bục nhận huy chương.
Biểu cảm trên mặt Gos'silren Pilso trở nên vặn vẹo, vẻ ngoài tao nhã mà ông cố gầy dựng ngay lập tức sụp đổ,chỉ còn lại sự thối nát đến tận sâu trong linh hồn.
Ông ta nhìn thẳng vào mắt Hứa Lan Chu,giọng nói ông trầm đục pha lẫn chút bệnh hoạn,tâm thần.
"Mấy năm trước,ta đã bắt được Ben ở mỗm đá sinh đôi."
Lời vừa nói ra tựa như sấm sét dội xuống,đấm thẳng vào tai của Hứa Lan Chu và Ocebean Vehert.
Hứa Lan Chu hơi sững người,lý do mà Ben Owlchils'sean không bao giờ trở lại tìm Esselet's chính là vì ông bị
Gos'silren Pilso bắt giữ rồi sao?
Lời nói của ông ta làm Hứa Lan Chu có chút ngây dại.
[ Hệ thống thông báo: Cốt truyện ẩn đã được mở khóa. ]
( Kết cục của Ben Owlchils'sean đã được lộ diện. ]
[Xin mời người chơi tiếp tục hoàn thành nhiệm vụ được giao. ]
Những âm thanh máy móc của hệ thống cũng không ảnh hưởng mảy may gì đến Hứa Lan Chu. Hắn đứng ở nơi đó, thất thần nhìn về Gos'silren Pilso.