Edit: Richal
Beta: Richal
- ----o0o-----
Sáng bảy giờ, Quý Ly xuống lầu ăn sáng.
Phó Bạc Thành đang ngồi trên sô pha gọi điện thoại.
Quý Ly làm như không có việc gì xảy ra, ngồi trước bàn cơm, cầm ly sữa bò uống một ngụm.
Sắc mặt Phó Bạc Thành lúc này không nhìn ra bất cái gì, hơn nữa còn nhanh chóng kết thúc cuộc gọi.
"Chị Lê Nhã đâu rồi, còn chưa dậy sao?"
Quý Ly cố ý chọc vào tâm sự của Phó Bạc Thành, anh đứng dậy đi về phía bàn ăn cùng ăn bữa sáng, không một chút hoảng loạn.
"Cô ấy đi rồi."
"A?!"
Quý Ly cố ý phụ họa, kinh ngạc kêu lên, trên mặt lộ vẻ không tin.
"Chị ấy rời đi? Hai người sắp đính hôn rồi, chỉ còn một bước nữa là cử hành."
"Đính hôn hủy bỏ."
Quý Ly nghe Phó Bạc Thành im lặng nửa ngày mới âm trầm trả lời, cậu cố gắng áp chế vui vẻ trong lòng.
"Này... Anh... Đã xảy ra chuyện gì vậy?"
Quý Ly giả bộ quan tâm dò hỏi, trong lòng lại vui vẻ hơn bất cứ ai.
"Lăng Thành, em ngoan một chút."
"???"
Quý Ly bị Phó Bạc Thành nói cho dấu hỏi đầy đầu.
Có ý gì? Tự dưng lại muốn cậu ngoan một chút?
"Anh nói gì, em nghe không hiểu."
"Anh tời công ty."
Phó Bạc Thành chỉ tùy ý ăn một chút, không có ý định trả lời Quý Ly, đứng dậy rời đi.
Quý Ly có chút hoảng hốt... Chẳng lẽ kế hoạch của cậu bị Phó Bạc Thành phát hiện?
Cậu lập tức về phòng gọi cho Lâm Tiện.
Điện thoại trong nháy mắt được kết nối, giọng mũi nồng đậm vang ra cho thấy Lâm Tiện còn đang ngủ.
"Gì?"
"Kế hoạch của chúng ta có khi nào bị Phó Bạc Thành phát hiện không?"
"A? Cái gì? Theo kế hoạch là không, tôi dùng thân phận giả, anh ta tìm không được đâu."
"Chỉ sợ tai vách mạch rừng, Lê Nhã đã thuyết phục được ba cô ấy rời Phó gia rồi."
Quý Ly loại bỏ được một chướng vật ngại lớn, tảng đá đè nặng trong lòng cuối cùng cũng được hạ xuống.
"Cậu thành công rồi. Khi nào thì mới chịu trả tiền cho tôi?"
"Nếu làm giả thân phận, đến lúc bọn họ phát hành trò chơi thì tiền vốn và lãi suất hoa hồng đều thuộc về cậu, còn phần tiền lãi kia thì đừng hòng tôi trả cậu."
Quý Ly mưu mô gian trá làm trong lòng Lâm Tiện nổi lên ý định trả thù tên Quý Ly tiểu nhân này! . Truyện Cung Đấu
Đúng là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ!
"Phó Lăng Thành, nhắc nhở cậu một câu, gieo nhân nào gặt quả nấy, cậu đối với tôi như nào thì tôi sẽ đối với cậu như thế."
Lâm Tiện nói bóng nói gió, Quý Ly một chút cũng không sợ hãi.
"Haha. Thật mong đến ngày đó."
Mấy ngày sau, Quý Ly ngẫu nhiên thấy được một tin tức trên tivi.
"Tổng giám Phó Bạc Thành công ty Phó thị hủy đính hôn với con gái chủ tịch tập đoàn kiến trúc sư nổi danh."
Quý Ly nhìn tin tức này thì không còn gì vui hơn, nhưng phóng viên lại đưa ra một tin tức khác làm Quý Ly chú ý tới.
Hợp đồng trị giá hơn năm tỷ của Phó thị cùng tập đoàn kiến trúc sư nổi danh chính thức có hiệu lực.
Quý Ly nghiền ngẫm. Phó Bạc Thành hẳn là vì bản hợp đồng này đi.
Xem ra là nhờ cậu âm thầm thuận nước đẩy thuyền một phen, Phó Bạc Thành nên cảm ơn cậu mới phải!
Tắt tivi, Quý Ly đứng dậy, chuẩn bị rời đi tìm Lâm Tiện.
Trùng hợp là lúc này Phó Bạc Thành cũng trở về.
Quý Ly không định trốn tránh mà là đeo ba lô nghênh ngang đi ra cửa chính.
"Đi đâu?"
"Sang nhà bạn làm bài tập!"
Quý Ly thuận miệng nói dối, nâng đôi mắt không chút sợ hãi nhìn lên, nếu đã muốn hư thì phải hư cho đàng hoàng, hư cho ra trò.
Trong ba tháng, Quý Ly diệt trừ hết thảy chướng ngại, cố ý trêu chọc, khiêu khích Phó Bạc Thành.
Giờ chỉ còn bước cuối cùng là chơi trò lạt mềm buộc chặt với Phó Bạc Thành.