Edit: Ư Ư
Công ty Thiên Thịnh đặt tiệc ở khách sạn lớn nhất thành phố A, lúc Bạch Tửu đến thì đã có không ít người tới, cô còn nhìn thấy vài gương mặt quen thuộc mà lúc trước mình phỏng vấn, đều là danh nhân trong giới thương nghiệp, cô cười chào hỏi với những người này, đồng thời cũng cảm thán về Lam Trạch.
Lúc này vẫn còn sớm nên Lam Trạch chưa xuất hiện, cũng đúng, người ta chính là ông vua của đế quốc thương nghiệp, đương nhiên phải đợi mọi người đến đủ mới xuất hiện hoành tráng rồi.
Bạch Tửu tìm một góc đứng để không hấp dẫn sự chú ý của người khác, nhưng dáng người yểu điệu này dù có đứng ở đâu thì cũng là một phong cảnh.
"Cô Bạch." Một người đàn ông cầm ly rượu đi tới, hắn mỉm cười vươn tay, "Không nghĩ tới có thể gặp được cô ở đây."
"Tôi cũng không nghĩ có thể gặp được anh Tôn ở đây." Bạch Tửu vươn tay lịch sự nắm lấy bàn tay người đàn ông này rồi nhanh chóng buông ra, cô có chút ấn tượng với người này, Tôn Tri, là một người cô đã từng phỏng vấn.
Tôn Tri lộ ra một nụ cười, "Gần đây tôi lại đọc được mấy bài viết của cô, không thể không nói cô Bạch viết rất hay, lời hay làm người không cảm thấy cô đang nịnh nọt, lời không hay lại làm người không cảm nhận được sự phê phán, đọc bài viết của cô giống như một bài viết đánh giá không mang chút tình cảm cá nhân nào."
"Anh Tôn quá khen rồi, tôi không viết hay được như vậy đâu."
"Cô Bạch không cần khiêm tốn." Tôn Tri quơ quơ ly rượu vang đỏ, ánh mắt hắn cũng trở nên sâu xa hơn, "Chỉ là không biết cô Bạch viết câu " là một người đàn ông nhìn xa và đáng tin " về tôi có tình cảm cá nhân trong đó không?"
Bạch Tửu mỉm cười, "Không có."
"Vậy cô Bạch có thể đánh giá về tôi một câu mà mang theo tình cảm cá nhân không?"
Nụ cười trên mặt Bạch Tửu càng giả, một trong những nguyên nhân cô không thích giao tiếp với thương nhân là họ thích nói chuyện vòng vèo, giống như người nào nói thẳng là không thông minh vậy, ví dụ như bây giờ, người đàn ông này có ý với cô mà lại muốn dùng cách này để hỏi cô, nếu không phải nể mặt anh ta thì chắc cô đã quay đầu đi rồi.
"Xin chào, có cần thêm rượu không ạ?" Một người phục vụ cầm khay đi tới.
Tôn Tri xua xua tay, "Không cần."
Người phục vụ nói một câu "quấy rầy" rồi xoay người rời đi, có lẽ là do quá vội nên va vào cánh tay Tôn Tri, hai người nghiêng ngả, chất lỏng màu đỏ trong ly rượu làm áo sơ mi của hắn ướt đẫm.
Tôn Tri lui về phía sau một bước nhìn áo sơ mi của mình, vội vàng dùng khăn lau thử nhưng không thể lau sạch hết, hắn nhíu chặt mày lại.
Phục vụ sinh đứng dậy cầm khay lên, không nhanh không chậm đưa cho hắn một cái khăn tay, "Xin lỗi."
Tôn Tri tức giận cầm lấy khăn nhưng áo sơ mi của hắn cũng không sạch được bao nhiêu, hắn nhìn về phía đầu sỏ gây tội kia.
Bạch Tửu đứng dậy, "Nếu không thì anh Tôn vào trong WC thử dùng nước xem có giặt sạch được không?"