Hiện tại Chu Xảo Huệ và 'Phó Lâm Lâm' đang ở chung một nhà. Cả hai đều là người vợ bị bỏ rơi đến thê thảm, tựa như hai kẻ bèo bọt chung số phận vậy! Trong khoảng thời gian sống chung còn thân thiết vui vẻ hơn so với trước kia.
Sau cuộc điện thoại lần đó, Chu Xảo Huệ đã có thêm một hiểu biết mới đối với 'Phó Lâm Lâm'. Trái tim treo cao lâu ngày của cô ấy lúc này mới dám thả lỏng xuống.
Không lâu sau, cuối cùng đến ngày thử vai của《Mặc Thành》.
"Đại tiểu thư của tôi ơi, em ăn mặc như vậy có ổn không?" Chu Xảo Huệ nhìn Lê Viện, ánh mắt hiện lên lo lắng.
Lê Viện mặc một chiếc áo sơ mi rộng sọc caro, phối cùng với quần jean. Đây không giống như phong cách quyến rũ bình thường của cô. Hôm nay cô trang điểm theo kiểu thanh xuân tuơi mát, nhìn vào làm cho người ta có một loại xúc động muốn nâng niu bảo vệ.
"Kịch bản của vai nữ hai là gì vậy?" Lê Viện không trả lời thắc mắc của Chu Xảo Huệ, ngược lại hỏi sang vấn đề khác.
"Nhân vật này là một tiểu thư quý tộc có gia thế, cả nhà bị ma đạo giết hại, chỉ có một mình chạy thoát. Sau đó gia nhập môn phái, được bạn tốt của phụ thân nhận làm đồ đệ." Chu Xảo Huệ đã xem qua kịch bản. Dù sao cũng là người đại diện của Lê Viện, không thể nào không biết trước cốt truyện.
"Đây không phải là vấn đề sao? Nhân vật này yếu đuối, nhu nhược ở giai đoạn đầu, dáng vẻ cứ như tiểu bạch hoa. Ở môn phái làm dân thường ba bốn năm sau, mới phát hiện ra đệ nhất cao thủ chính là bạn tốt của phụ thân mình, sau đó dùng các loại thủ đoạn hấp dẫn sự chú ý của đối phương. Sau khi thành đệ tử môn phái, lại biến thành tiểu thư nhìn trời bằng mũi. Nhân vật này cực kỳ đa dạng. So với nữ chính chỉ một hình tượng lạnh lùng vì báo thù, vai diễn này khó hơn nhiều."
"Em nói không sai, chỉ mong em có thể lấy được vai diễn lần này." Chu Xảo Huệ than nhẹ. "Mong chồng cũ của em không tới phá đám."
"Đàn ông... Ôi!" Lê Viện bĩu môi, vẻ mặt khinh thường.
Ban đầu nguyên chủ bị người khác tính kế. Chỉ vì biết mình không phải người trong lòng của chồng nên mới đi mượn rượu giải sầu. Nào biết sẽ bị người tính kế độc như vậy.
Rõ ràng là chồng cũ cũng chẳng có tình cảm gì với cô, nhưng vì bị cắm sừng nên mới ép người ta vào đường cùng. Đây chính là thói hư tật xấu của đàn ông.
**
"Sao cô ta lại tới đây?"
《Mặc Thành》 là một dự án phim lớn, người đảm nhiệm vai nam chính là một ảnh đế, nữ chính cũng là một tiểu hoa đán đang hot. Hôm nay mở máy chủ yếu là thử cast vai phụ.
Những người này đều là nhân vật có tên tuổi trong giới giải trí. Ngược lại, 'Phó Lâm Lâm' là ảnh hậu một thời không đáng được nhắc đến. Nhưng vì đang ở chốn đông người, cũng không thể phủ nhận đối phương là tiền bối, nên bọn họ cũng không dám ngoài mặt lỗ mãng. Nếu như xui xẻo bị đám cẩu phóng viên kia rờ tới, lòi ra thanh danh 'bất kính với tiền bối' thì chỉ có nước ăn cám.
"Người tiếp theo." Phía trước là mười mấy người đã thử vai, rốt cuộc cũng đến lượt Lê Viện.
Lê Viện đi vào trong ánh mắt lo lắng của Chu Xảo Huệ.
Vừa mới bước vào cửa, vài đôi mắt đã lập tức nhìn qua.
"Cô ta tới đây làm gì?" Trong đó có một người không chút nào che dấu vẻ khó chịu.
Lê Viện liếc mắt nhìn người nọ một cái, phát hiện chính là người đóng vai nam chính, đồng thời cũng là người vừa mới nhận được cúp ảnh đế năm ngoái - Hạ Mân.
Bên cạnh là đạo diễn, người sản xuất, thậm chí biên kịch đều rất bình tĩnh. Nhìn ra được đã có người nói cho bọn họ biết, 'Phó Lâm Lâm' sẽ tới đây thử vai.
"Cô muốn thử diễn vai nào?" Đạo diễn vẫn duy trì vẻ chuyên môn nghề nghiệp, không nói lời gì khó nghe.
Trước đây nguyên chủ có một lần hợp tác với đạo diễn này, hai bên cũng không xảy ra sai sót. Khi đó nguyên chủ còn trẻ tuổi, đối với tiền bối trong showbiz cực kỳ tôn trọng.
Lê Viện cảm thấy thật may mắn khi nguyên chủ không ngu ngốc đi tìm đường chết. Nếu không cô sẽ phải đau đầu mà thu dọn cục diện nát bét do cô ấy để lại.
"Tôi muốn thử vai nữ hai Tần Yên Chi."