Isabela công chúa cứu được một vị Vương tử mất trí nhớ bị rơi xuống nước trở về Hoàng Cung.
Toàn bộ Simda đều tại loan truyền những lời này.
Vị vương tử này, đúng là tiểu mỹ nhân ngư Mascezel.
...
Hoàng Cung Simda.
Mỹ nhân ngư Vương tử được đám người hầu hầu hạ, thay đổi bộ đồ quý tộc sạch sẽ, đưa đến trước mặt công chúa.
Hết thảy những người trong hoàng cung, đối với tiểu mỹ nhân ngư đến từ biển sâu mà nói, rất mới lạ mà lạ lẫm.
Mascezel trong nội tâm vô cùng bất an.
Thẳng đến khi dưới sự dẫn dắt, hắn nhìn thấy một thân ảnh quen thuộc ——
Thiếu nữ mái tóc dài màu vàng óng vẫn chói mắt cao quý như trước, đuôi tóc hơi cuộn lười biếng buông xuống.
Có lẽ là đang ở tẩm cung của mình, nên trên trang phục trên người tức thì đơn giản hơn nhiều.
Một bộ cây phục váy dài màu xanh lá Lace cổ, làn váy cùng ống tay áo dùng sợi tơ vàng thêu lên đóa hoa Sắc Vi lớn xinh đẹp nở rộ.
Thiếu nữ lười biếng chống cằm, ngồi ở ghế quý phi có đồ án Sắc Vi cổ, màu làn váy thật dài rủ xuống dưới.
Tiểu mỹ nhân ngư tạm thời không quá thích ứng với hai chân đi.
Từng bước một hướng thiếu nữ đi tới, bộ pháp chậm chạp ưu nhã, lại lộ ra sự trang trọng vô cùng.
Bộ dáng này, trong mắt Phong Hoa.... Quả thực đáng yêu.
Nàng vui mừng từ trên mặt ghế đứng dậy, trong lúc đó đóa hoa nở rộ trên làn váy dường như được thu lại.
Phong Hoa đi đến trước mặt Mascezel.
Mascezel nhìn qua thiếu nữ cao quý gần trong gang tấc, ngữ khí khẩn trương ngượng ngùng hô một tiếng: “... Isabela.”
Thiếu nữ có chút nhếch cặp môi đỏ mọng, nhẹ nhàng kéo tay thiếu niên, thấp giọng chân thành nói:
“Thật cao hứng khi ngươi có thể tới tìm ta,... Tiểu mỹ nhân ngư của ta.”
Một câu cuối cùng, Phong Hoa dùng âm thanh chỉ hai người nghe được.
Mang theo âm luật Phương Tây quốc gia cổ, thiếu nữ đặc biệt cắn chữ, lưu loát mà chậm chạp, ưu mỹ mà ôn nhu, hoàn toàn bất đồng với thanh âm Nữ Vu khàn khàn.
Nhẹ nhàng truyền vào trong tai Mascezel.
Thiếu niên vành tai ửng đỏ, mấp máy môi hoa hồng, có chút ít xấu hổ cùng cao hứng: “... Phải. Mascezel đến tìm Isabela rồi.”
Bất quá.
Tại thời khắc này, trong đầu tiểu mỹ nhân ngư, lại lơ đãng hiện lên...
Một thân ảnh với trường bào màu đen uyển chuyển.
Nữ Vu.
Mascezel đầu quả tim nhảy dựng.
Vì cái gì tại thời điểm ở cùng Isabela, hắn lại nhớ tới Nữ Vu đại nhân?
Vấn đề này, còn không kịp cẩn thận suy nghĩ.
Mascezel bị Phong Hoa lôi kéo, nhẹ nhàng đi tới bàn ăn cách thức Châu Âu cung đình.
“Đói bụng không? Có muốn ăn một chút hay không?”
Ân.
Tiểu mỹ nhân ngư từ tối hôm qua đến bây giờ vẫn chưa đụng qua thứ gì.
Tuy đói bụng nhưng vẫn nhịn được.
Nghe Phong Hoa nói vậy, Mascezel thật sự cảm thấy có chút đói khát.
Vì vậy, nhẹ nhàng gật đầu một cái.
Sau khi ngồi xuống.
Phong Hoa đưa tay, nhẹ nhàng phất một cái.
Thị nữ trong cung điện bưng chiếc khay màu vàng, bước chân nhẹ nhàng nối đuôi nhau mà vào.
Dựa theo thân phận người kế nhiệm ngai vàng, bàn ăn của Isabela khoảng chừng hai mươi mấy món.
Món điểm tâm ngọt, bánh mì, anh đào rượu, ngọc mễ... Liên tiếp bưng lên.
Một món cuối cùng, được bày ở giữa bàn.
Thị nữ mở nắp đậy, bên trong lộ ra món súp cá màu ngà sữa.
Đây là món ăn nổi tiếng tại vương quốc Simda, súp bơ đầu cá.
Mascezel sắc mặt trở nên trắng bệch như tuyết.