Dạo gần đây Lạc Tô Tô cảm thấy rất buồn bực, tuy tên cô ta thường xuyên xuất hiện trên hot search, nhưng đa số đều là các tin tức xấu.
Điều này tạo thành ảnh hưởng rất lớn đối với thanh danh của cô ta, hơn nữa tất cả những điều này đều do Bạch Trà ban tặng.
Thật ra Bạch Trà cũng có rất nhiều tai tiếng, không tính là hình tượng chính diện gì, nhưng Bạch Trà vốn chẳng phải người trong giới giải trí, cô chẳng cần phải xây dựng hình tượng gì cho cam.
Cho nên người trên mạng không có thái độ khắc nghiệt giống như với Lạc Tô Tô.Càng về sau, càng có nhiều tiếng nói rằng, nếu bọn họ cũng có tiền như Bạch Trà thì bọn họ cũng muốn giống như Bạch Trà vậy, ngày nào cũng bao tiểu thịt tươi.Hôm nay Tống Trình cố ý bao toàn bộ nhà hàng, đưa Lạc Tô Tô đến ngồi ở một nơi có thể quan sát toàn bộ phố xá phồn hoa.
Anh ta thấy tâm trạng Lạc Tô Tô không vui, bèn lên tiếng an ủi: “Tô Tô, em không cần phiền não về chuyện công việc, anh sẽ giúp em xử lý tốt.”“Vậy không bằng anh xử lý chuyện tình cảm của mình cho tốt trước đi.”Tống Trình nhíu mày: “Tô Tô, em nói lời này là có ý gì?”Hiện tại Lạc Tô Tô chỉ cảm thấy người đàn ông này càng nhìn càng thấy phiền, cô ta tức giận nói: “Chuyện của anh và Bạch Trà còn cần em nhiều lời nữa hay sao? Nếu không phải vì cô ta đối với anh dư tình chưa dứt, cô ta sẽ nhằm vào em ư?”Tống Trình đúng là không cảm thấy Bạch Trà đối với anh ta dư tình chưa dứt, chỉ với thái độ khinh thường nhìn đến của Bạch Trà với anh ta, bây giờ chắc chắn cô rất ghét anh ta.
Huống chi, ba ngày thì hết hai ngày cô lại có tai tiếng với trai trẻ, sao có thể đối với anh ta dư tình chưa dứt được?Bỗng chốc, anh ta lại nhớ tới trước đây, khi đó dù đã biết Bạch Trà có vị hôn phu là anh ta, nhưng vẫn có không ít đàn ông muốn tiếp cận Bạch Trà.
Thế nhưng thái độ của Bạch Trà với những người đó đều là khinh thường, hệt như thái độ đối xử với anh ta hiện tại vậy.Không hiểu sao, Tống Trình không muốn nói chuyện có liên quan đến Bạch Trà, anh ta chuyển đề tài: “Anh nghe nói người đại diện của em muốn dùng danh nghĩa của em để quyên tiền xây dựng trường tiểu học Hy Vọng cho một thôn nhỏ, có chỗ nào khó khăn thì cứ nói với anh, anh sẽ bảo người trong công ty hỗ trợ.”Đây là biện pháp người đại diện của Lạc Tô Tô nghĩ ra để giúp cô ta cứu vớt thanh danh.
Nói đến cũng là duyên phận, thôn nhỏ Vân Sơn đó gần đây đang có một dự án nông nghiệp, vốn dĩ ngôi làng chài hẻo lánh rất khó được người ta chú ý, nhưng lại có người phát hiện ra ngôi làng chài này bắt đầu hợp tác quan hệ với các thôn xung quanh.
Đầu tiên là sửa đường, sau đó là phát triển mạnh ngư nghiệp, sản phẩm gia công, càng ngày cuộc sống của thôn dân càng tốt lên, còn tình cờ lên kênh phát sóng trực tiếp của một người trẻ tuổi, thế là ngôi làng nhỏ nhanh chóng nổi tiếng.Bấy giờ dự án nông nghiệp của thôn Vân Sơn mới được chú ý tới, với lại người đại diện của Lạc Tô Tô còn tình cờ nhìn thấy thông qua phát sóng trực tiếp, trong thôn có một bức tường vẽ hình ảnh một cô gái mặc váy trắng, trông rất giống với Lạc Tô Tô.Vì thế hai mắt người đại diện sáng ngời, đầu nảy ra một ý tưởng.
Khi viết bài đăng thì sửa lại một ít nội dung, biến thành Lạc Tô Tô âm thầm quyên tặng tiền, xây dựng một ngôi trường tiểu học Hy Vọng cho thôn nhỏ, người trong thôn vì cảm kích nên vẽ một bức tranh về Lạc Tô Tô.Tin này khiến hình tượng thanh thuần tốt bụng của Lạc Tô Tô càng trở nên bình dân, gần gũi, dễ giành được hảo cảm của mọi người.Lạc Tô Tô cự tuyệt ý tốt của Tống Trình: “Em không cần anh hỗ trợ, công ty quản lý sẽ giúp em xử lý tốt mọi chuyện.”Tống Trình không thích dáng vẻ xa lạ của Lạc Tô Tô khi nói chuyện với mình, nhưng anh ta biết Lạc Tô Tô là một người phụ nữ độc lập, cô ta và Bạch Trà không giống nhau.
Bạch Trà là dựa vào bối cảnh gia đình nên mới có thể tiêu xài vô độ, nhưng Lạc Tô Tô chỉ có thể dựa vào nỗ lực của bản thân để gặt hái quả ngọt..