[Xuyên Nhanh] Nam Thứ !! Đừng Chạy

Chương 3: Chồng Ngốc Nhà Ai Thật Đáng Yêu (1)



Cô theo Lục Mạn Quân vào phòng của mình.. Đây là căn phòng rộng rãi với tông màu chủ đạo là màu hồng phấn.. Cửa sổ sát đất có rèm lụa đang lay nhẹ theo gió.. giờ là hoàng hôn, ánh nắng chiều xuyên qua cửa kính rọi vào phòng tạo cảm giác ấm áp lạ thường.. Lục Mạn Quân đứng đó dưới nắng vàng, khuôn mặt yêu nghiệt chứa đầy ý cười ngây ngô làm cô ngẩn ra.. đẹp thật đó tựa như thiên thần vậy..

" Vợ .. vợ..em nhìn gì a?!... mặt Quân Quân bị bẩn sao??"

Bấy giờ cô mới định thần.. khuôn mặt già trăm năm không đổi.. thoáng chốc đỏ lên.. aizz cô là bị sắc đẹp mê hoặc..

" Không có.. em chỉ nhìn Quân Quân thôi.. đã có ai nói rằng anh rất đẹp không??"

[ting] giá trị hảo cảm +5

Trợn mắt.. cô vừa hỏi một câu đã đuợc 5 điểm. Tiểu Quân Quân quá hào phóng rồi.. việc công lược này cũng không quá khó ha.

[ Chủ nhân ...vì là nhiệm vụ đầu tiên nên mới dễ như vậy thôi. Cô đừng vui sớm nha..]

Cô lườm nguýt hệ thống một cái.. đây gọi là chưa bắt đầu đã tự diệt chí khí của đồng đội hả?? Lại nhìn Lục Mạn Quân đang đỏ mặt đứng đó.. Cô liền nổi hứng thú muốn trêu chọc.. Nhưng cô phải đi tắm cái a.. cả bộ váy cưới vướng víu, làm cô một phút thoải mái cũng không có..

" Mạn Quân.. anh ngồi đây nha.. em phải đi tắm đã.."

" Vợ.. Vợ. Quân Quân cùng vợ tắm .."

Vừa nghe xong Ninh Vũ nhất thời cảm thấy mắt mình tối sầm lại một cái.. Ai nói cho cô biết vừa rồi cô đã nghe cái gì ?? Đây là lời nói của một ngốc tử sao?? hô hô giống đại sắc lang thì có.. Nhìn xem .. nhìn xem..anh còn nói với bộ dạng ngây thơ trong sáng đến vậy.. Cô câm nín thật rồi..

" Sao Quân Quân lại muốn cùng em đi tắm??"

Vừa mở miệng cô liền muốn tự vả cho mình một phát.. Cô vừa nói cái gì.. lại đi hỏi một người đàn ông chuyện này.. Não cô úng nuớc rồi hả..

" Dạ.. mẹ bảo vợ sẽ chơi cùng Quân Quân, sẽ luôn ở bên cạnh Quân Quân.. Nên vợ làm gì Quân Quân đều phải ở bên cạnh vợ.."

Thì ra là vậy.. Làm cô hết hồn luôn.. liền ngồi xuống giường nằm tay Lục Mạn Quân. Đôi tay thon dài trắng nõn làm cô mê mẩn.. sao tay người đàn ông này có thể đẹp vậy chứ?? suýt chút không kiềm nổi sắc tâm của bản thân a.. cô thở dài.. cảm giác mình chính là một đại sói xám đang rình con tiểu bạch cừu trước mặt..

" Mạn Quân.. thật ra mẹ nói rất đúng.. làm vợ chồng thì sẽ phải bên nhau không lìa xa.. Nhưng mà khi vợ tắm mà chồng cũng vào theo là không lịch sự hiểu chưa??"

Cô đành cắn răng giải thích một chút.. có đúng cũng có sai... nói xem vợ chồng cùng tắm chung đâu phải chuyện gì sai trái.. nhưng cô chỉ là công lược thôi. Không có ý muốn làm vợ chồng a..Vì vậy cô chỉ có thể nói một lời nói dối thiện ý. Nhắc lại lần nữa là thiện ý nha...

" Ừm.. Quân Quân biết rồi.."

" Vậy anh đợi em ở ngoài nha.. tắm xong chúng ta xuống nhà ăn cơm có đuợc không??"

" Dạ đuợc ạ.."

Đến đây cô mới thở phào nhẹ nhõm, mở vali tìm đồ đi tắm.. có lẽ do thuốc mê chưa hết tác dụng cô còn hơi nặng đầu.. Nhìn một vali đồ nho nhỏ, chỉ vỏn vẹn vài bộ quần áo Ninh Vũ có chút cảm thán. Cô gái này giống với cô của trước kia vậy đều là những đứa trẻ không được yêu thương. Đồ của nguyên chủ đã rất cũ, có nhiều bộ bị giặt đến phai màu.. tìm mãi mới thấy một bộ gọi là tạm đuợc.. Chắc chắn nhà họ Lạc kia cũng không phải tốt đẹp gì..

Ngâm mình trong nuớc ấm không khỏi khiến cô thở ra một hơi.. Hôm nay cô thực sự rất mệt a... Khi xuyên qua linh hồn tựa như bị vặn đến nỗi không ra hình người vậy..

" Cạch.."

Ninh Vũ mặc một cái váy liền màu xanh lam, khuôn mặt ửng hồng khoan khoái vừa lau tóc vừa bước ra. Nhưng khi vặn tay nắm cửa xong thì mặt nhanh chóng thành màu đen.. Lục Mạn Quân đang ngoan ngoãn đứng trước mặt cô, ánh mắt sáng rực vẫn không thay đổi nhìn chằm chằm.. đừng nói là anh đứng ở đấy từ khi cô vào nha.. không mỏi chân sao?? kéo anh về sofa ngồi xuống..

" Anh đứng đó từ bao giờ vậy??"

" Từ lúc vợ vào.."

Lục Mạn Quân nghiêm chỉnh như học sinh tiểu học bị cô giáo gọi lên bảng vậy.. Làm cô có chút không biết phải làm sao??

" Quân Quân... anh không cần phải đứng ở đó đâu?? như vậy rất mỏi chân đó.."

" Quân Quân không mỏi nha.."

Cô trợn mắt.. Ý là anh đừng có đứng ở đó nữa có đuợc không.. anh làm ơn hiểu kĩ giùm tôi aaaa..

" Ừm.. anh về sau không được đứng nữa biết chưa?? đứng như vậy sẽ đau chân.. Vợ sẽ đau lòng đó.."

Cô bây giờ mới biết mình còn có khả năng dỗ trẻ con a.

" Vợ sẽ đau lòng sao?? Vậy sau này Quân Quân sẽ không đứng nữa.."

" Ngoan.. anh đi tắm đi. xong rồi xuống nhà ăn cơm ha.. mẹ đang chờ đó.."

Ai đó cuối cùng cũng chịu đi tắm.. trước khi vào còn không quên hướng cô cười ngây ngô.. aizzz cô rất có tư chất làm bảo mẫu.. có khi sau này không làm nhà thiết kế nữa thì đi làm bảo mẫu cũng đuợc a...

Lúc cô sấy xong tóc thì cửa phòng tắm cũng mở ra. Lục Mạn Quân mặc một bộ quần áo ngủ hình con cừu.. rất đáng yêu.. mái tóc đuợc trải chuốt tỉ mỉ lúc nãy giờ đã xõa xuống thêm phần lười biếng nhẹ nhàng.. Ninh Vũ nghĩ cô đã biết câu tú sắc khả san của các tiền bối ngày trước rồi..

" Mạn Quân .. anh qua đây em sấy tóc cho.."

" Ừm.. vợ là tốt nhất.."

Lục Mạn Quân vui vẻ ngồi xuống sofa để cô sấy tóc. Gương mặt thoải mái híp mắt hưởng thụ.. thật là muốn dụ dỗ người ta phạm tội a..

Cô nghĩ nếu có thể làm cho Lục Mạn Quân khỏi ngốc có lẽ cũng là một chuyện tốt..Hay cô hỏi tiểu YY một chút thì sao??

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv