Trong trường dần lan truyền tin đồn Thẩm Nam Hằng và Yến Nhiên Xảo là một cặp. Cả hai người cũng không ai lên tiếng phủ định nên mọi người đều hiểu ngầm là khẳng định. Mọi việc cứ thế mà tiếp diễn.
Xương An Diệp vừa ra khỏi phòng học đã gặp Yến Nhiên Xảo.
Yến Nhiên Xảo đương nhiên nhìn thấy cậu, lần này còn kiêu ngạo hất tóc đi qua. Xương An Diệp cười nhạt: " Cậu thật là đang hẹn hò với Thẩm Nam Hằng sao?"
" Đương nhiên. Không những thế, tôi còn biết đó là anh họ cậu, mai sau chúng tôi kết hôn, cậu lại phải gọi tôi một tiếng chị dâu rồi." Yến Nhiên Xảo đắc ý cực kỳ, nếu không phải đang ở phòng học , nàng ta chắc chắn sẽ đập tường cười to.
Xương An Diệp nặng nhẹ đáp một câu: " Vậy chúc cậu thành công bước vào Thẩm gia." Đừng có mong chờ quá. Trèo cao ngã sẽ đau a.
Năm 3 đại học là đã phải đi tìm nơi để thực tập. Cố Nhất Hiên cùng Xương An Diệp đương nhiên sẽ trở về tập đoàn nhà mình.
Cố Nhất Hiên ngồi một bên nhìn Xương An Diệp thu dọn đồ đạc trong KTX, có chút ảo não buồn rầu: " Cậu dọn đi sớm như vậy là không muốn ở chung với mình nữa sao?!"
" Ngay mai mình đến công ty con của cha mình thực tập, sau này đương nhiên sẽ không ở đây."
Xương An Diệp đánh mắt sáng cái vali đen thù lù bên chân Cố Nhất Hiên: " Không phải cậu còn chuẩn bị xong nhanh hơn cả mình. Tuy thực tập hai nơi khác nhau nhưng chúng ta vẫn ở chung nhà còn gì. Kêu ca con khỉ."
Cố Nhất Hiên: "..." Người ta làm màu tý thôi mà.\(。・//ε//・。\)
Thu nhập hết đồ cất vào vali, Cố Nhất Hiên giúp cậu mang vali xuống dưới tầng, hai tay hai vali cất vào cốp xe.
Một mạch phóng đến căn hộ mới, cũng khá gần trung tâm thành phố.
Căn hộ này là do Cố Nhất Hiên mua, tầng 12, lại còn nhất định nhà số 520. \( Có hình ảnh về căn hộ ở dưới.\)
Xương An Diệp có mấy lần cũng ghé qua. Muốn vào ở thì đương nhiên phải dọn dẹp trang trí, còn phải sắp xếp đồ đạc.
Thuần thục cởi giày, mang dép trong nhà đi lại, Xương An Diệp mang vali đến phòng ngủ của mình bắt đầu sắp xếp.
Cố Nhất Hiên đưa tay ủy khuất. Rõ ràng kêu sẽ ngủ chung phòng với hắn mà. Biết thế đã không mua nhà hai phòng. Quá sai lầm.,ಠ ೧ ಠ
Xương An Diệp đến công ty rất đúng giờ, gặp giám đốc bộ phận quản lý xong xuôi liền còn phải đi làm quen với mọi người, với môi trường mới.
Buổi trưa, Xương An Diệp nhận được tin nhắn vô cùng oán hận của Cố Nhất Hiên
\[ Bảo bối\( ≧Д≦\),ba mình cho mình thực tập cùng tổ với Yến Nhiên Xảo, cô ta làm sao vào được công ty nhà mình thực tập vậy? \(ノ`Д´\)ノ彡┻━┻\]
Xương An Diệp nhấp một ngụm nước, chậm rãi trả lời tin nhắn:
\[ Cậu mà dám có ý với cô ta thì cậu chết chắc.\(⌐■\-■\)\]
\[ Không có. Chắn chắn 1000%, trong tim mình chủ có Tiểu Diệp đáng yêu bồng bềnh. \( ˘ ³˘\)♥\]
\[ Cút. \>.\<\]
Thẩm Nam Hằng nhàn nhã ngồi nhìn màn hình, nhiều lúc cảm thấy, Yến Nhiên Xảo kia chỉ thông minh được trong lúc học tập, còn khi trải sự đời, lại như một con gà dù, bị quay lòng vòng mà không biết.
\[ Anh đi xin bác Cố cho cô ta vào thực tập?\]
\[ Anh mày không có tiếng nói đến thế. Bác mày đi xin đấy.\] Thẩm Nam Hằng gõ chữ nhanh thoăn thoắt.
Đầu bên kia cũng trả lời : \[ Em biết là anh vô dụng từ trong trứng mà.乁\( ⁰͡ Ĺ̯ ⁰͡ \) ㄏ\]
Thẩm Nam Hằng nghiến răng: \[ Thế ai đang giúp mày vậy, em trai !!!!!\]
Đầu bên kia đơn giản gửi một mặt cười. Thẩm Nam Hằng có chút suy nghĩ: \[ Nhưng mà mày với cô ta có thù oán sao? Anh thấy hơi tội đấy.\]
Xương An Diệp nhàn nhạt nhìn tin nhắn của Thẩm Nam Hằng không trả lời. Nếu không phải vì nhiệm vụ, cậu cũng không cần như vậy. Vốn dĩ chỉ muốn sai người cảnh cáo Yến Nhiên Xảo nhưng nàng ta cứng đầu. Nhìn cách thay đổi thái độ là biết, có thể nói là lấy cái vô ý để thu hút sự chú ý thôi.
Xem nhiều ngôn tình cẩu huyết thì đoán ra là điều đương nhiên. Ví như nam chính đang được nữ chính theo đuổi, ngày ngày bám đuôi, bỗng dưng một hôm nào đó cái đuôi đấy không còn, sẽ cảm thấy thiếu thốn. Nam chính sẽ hiểu ra tình cảm của mình, quay lại truy nữ chính. Không phải sao.
Một câu chuyện vừa nhàm chán lại đơn giản.
Nhưng mà ngại quá, cậu sẽ không để cho câu chuyện này tiếp diễn đâu.
Xương An Diệp chậc một tiếng. Cho Yến Nhiên Xảo biết một chút mùi vị sự đời thôi mà. Sống thì phải biết không phải lúc nào thứ mình muốn cũng nằm trong tay.
\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_
![](http://up.pic.mangatoon.mobi/contribute/fiction/923753/markdown/11595410/1595605767125.jpg-original600webp?sign=fb1aaa346dde7d8e3a3cef515b8c8711&t=5fff8980)