Ninh Dịch Thần thân sĩ mở cửa xe cho Vân Nhiễm Khanh: "Có anh ở đây, ai dám nói gì em."
Vân Nhiễm Khanh bị mấy lời tuyên bố đầy khí phách của anh ta chọc cười, thong thả ung dung ngồi vào xe, cũng không buông ra hoa hồng trong lòng ngực.
Ánh mắt Ninh Dịch Thần càng thêm dịu dàng, mang cô đi đến tiệm cơm bốn năm trước 2 người thường đi, gọi đồ ăn, tất cả đều là những món cô thích ăn.
Liên tục mấy ngày Ninh Dịch Thần theo đuổi cô, có thể nói cực kì tỉ mỉ, anh ta không chỉ nhớ rõ mỗi sở thích của Vân Nhiễm Khanh, còn ôn nhu săn sóc giống như trở về thời niên thiếu của hai người, tay trong tay đi cùng nhau lúc tan trường.
Tình cảm Ninh Dịch Thần đối với Vân Nhiễm Khanh rất nồng nàn, làm cô một lần nữa nhìn thẳng vào vấn đề, có lẽ thế gian này hay là thực sự có thứ gọi là tình yêu, chẳng qua là cô gặp người không tốt, về sau cô phải đánh bóng lại đôi mắt thôi.
Trận chung kết thiết kế của Vân Tưởng Y sắp đến, Vân Nhiễm Khanh đem bản thảo thiết kế của mình nhấn nút gửi đi.
Cô dồn rất nhiều tâm huyết cho trận đấu lần này, đương nhiên rất tự tin về thiết kế của mình, nhất định có thể lọt vào top 3.
Nhưng mà, sáng sớm hôm sau, đánh thức cô lại không phải đồng hồ báo thức, mà là Tiểu Trục Trục khí cấp bại phôi*.
*bởi vì phẫn nộ, hốt hoảng mà nói, kêu to.
【 Độ hảo cảm đối với Phạm Như Nhi thêm 10 điểm, độ hảo cảm 15%. 】
Vân Nhiễm Khanh lập tức tỉnh táo, rất kinh ngạc, không biết Phạm Như Nhi đã dùng thủ đoạn gì nữa, bị sa thải còn có năng lực tác động sức quyết đoán của Ninh Dịch Thần, tăng thêm 10 điểm hảo cảm.
Bỗng nhiên nhớ tới Phạm Như Nhi thừa dịp Ninh Dịch Thần uống nhiều dùng thủ đoạn dơ bẩn, Vân Nhiễm Khanh cũng không thể ngồi yên được nữa, tùy tiện tìm một bộ quần áo mặc vào, trang điểm sơ một chút, rồi đi tới chỗ ở của Ninh Dịch Thần.
"Nhiệm vụ cũng sắp hoàn thành rồi, Phạm Như Nhi lại làm ra chuyện xấu gì nữa! Tốt nhất đừng để ta nhìn thấy cô ta và Ninh Dịch Thần ở bên nhau! Cô ta phải trả giá đắt!" Đôi mắt đào hoa của Vân Nhiễm Khanh lập lòe tia sáng lạnh lẽo, hùng hùng hổ hổ dùng chìa khóa anh ta đưa mở cửa nhà, trực tiếp đi đến phòng ngủ chính.
Ngoài dự đoán, trên giường của phòng ngủ lại không có ai, sạch sẽ gọn gàng như đêm qua không hề có người ở đây.
Vân Nhiễm Khanh kinh ngạc nhíu lại hai hàng lông mày, xoay người đi đến phòng cho khách, nhưng vẫn không tìm được người.
Trong căn hộ rất im ắng, lúc này Vân Nhiễm Khanh mới xác định, Ninh Dịch Thần thật sự không có ở nhà.
Cô lấy di động ra, vội vàng nhấn số điện thoại của anh ta.
Mỗi lần gọi thông, đều sẽ bị đối phương cắt đứt, lửa giận trong lòng Vân Nhiễm Khanh càng lúc càng lớn, rất có xu hướng nếu đối phương không bắt máy, cô sẽ gọi đến khi bắt máy mới thôi.
Cuối cùng, không biết là lần gọi thứ mấy, điện thoại của Ninh Dịch Thần rốt cuộc cũng bắt máy, một giọng nữ chói tai truyền đến từ microphone: "Vân Nhiễm Khanh, cô đủ chưa hả, hiện tại mới sáng sớm thôi đấy? Có để cho người ta ngủ hay không!"
"Ninh Dịch Thần đâu? Để anh ta nghe điện thoại." Ngón tay cầm điện thoại của Vân Nhiễm Khanh nắm chặt, đang tức giận lại xác định người nghe máy là Phạm Như Nhi, ngược lại bình tĩnh trở lại.
Phạm Như Nhi cười khẽ, không có khuôn mặt nhỏ điềm đạm đáng yêu ở trước mặt đàn ông lắc lư, thanh âm này nghe sao cũng thấy độc ác: "Dịch Thần cả đêm cũng chưa ngủ, bây giờ đang ngủ bù, không thể nghe điện thoại của cô đâu nha!"
Vân Nhiễm Khanh cười lạnh một tiếng, con ngươi trầm xuống, cả người tản ra hàn khí dày đặc:"Hai người đang ở đâu?"
"Cô nghĩ tôi sẽ nói cho cô à?" Phạm Như Nhi vứt lại một câu đầy khiêu khích, rồi cúp máy ngay lập tức.
Khuôn mặt xinh đẹp của Vân Nhiễm Khanh tràn đầy lạnh nhạt, con mắt lạnh lùng nhìn xung quanh một vòng, dừng ở chiếc dao trong phòng bếp.
【 Ký chủ xin hãy bình tĩnh, giết chết nam chính ở mỗi vị diện sẽ bị xóa bỏ! 】 Tiểu Trục Trục bị khí phách toát ra xung quanh Vân Nhiễm Khanh dọa sợ, vèo mà một tiếng xuất hiện, ngăn lại ngón tay đang chuẩn bị tới gần con dao của Nhiễm Vân Khanh.
Vân Nhiễm Khanh trầm mặt xuống, quát lạnh một tiếng: "Tránh ra!"
【 Không, Tiểu Trục Trục không cho phép làm như vậy! Ký chủ tuyệt đối đừng xúc động! 】 Tiểu Trục Trục cố gắng duỗi người, thật sợ Vân Nhiễm Khanh kích động, giết chết Ninh Dịch Thần cho hả giận.
Vân Nhiễm Khanh không nói lời nào mà trừng nó: "Ta lại không ngốc, sao có thể chỉ vì nam chính của một vị diện để mình hồn phi phách tán được!"