Sau khi đàn zombie đi một khoảng không xa họ bắt đầu theo sau, trên người Lạc Tuyết có một cái định vị lúc bọn họ bàn bạc đã giao cho cô.
Đội trưởng lần theo chấm đỏ trong máy đi theo không xa không gần.
Bên Lạc Tuyết, bọn chúng dẫn cô đi đến một khu thí nghiệm lớn, bên trong điện nhấp nháy chập chờn, cửa kính đã vỡ, nhìn trong giống như mấy phó bản game kinh dị giải mã vậy.
Những con có chức vụ thấp ở ngoài canh chừng, con zombie cụt tay dẫn cô đi sâu vào trong, mỗi lần đi qua một chỗ cô đều đánh dấu lại. Sau khi bị dẫn đi một hồi, nó dừng lại một một cánh cửa sắt giống như cửa phòng chống những thứ nghiên cứu nguy hiểm bị phát tán ra ngoài.
Cô cảm nhận được sự giao động ở trên người con zombie này, nó có chút run sợ nhưng rất khó thấy.
Cánh cửa được mở ra, bên trong toàn là ánh đèn màu đỏ mập mờ quỷ dị.
Trước mặt cô thấy một quả tim lớn treo ở giữa căn phòng, có một thiếu niên mắc ở đó trong trạng thái nửa ở trong nửa ở ngoài quả tim kia.
Con zombie cụt tay cũng dè dặt hơn, nó gầm gừ gì đó thì thiếu niên kia chậm rãi mở mắt.
Cậu ta nhìn cô bằng ánh mắt cá chết không cảm xúc.
"Cô ... đang ...giữ ...thứ đó...phải không?"
"...". Dường như cô không hiểu thứ đó trong lời của hắn là gì nên không trả lời.
"Số ống...thí ...nghiệm...cô lấy...ở căn...cứ...lòng đất". Thiếu niên giống như hiểu ý cô liền nói tiếp.
Lạc Tuyết dường như nhớ ra cái gì đó, từ không trung xuất hiện một ống nghiệm màu xanh lá.
"Là cái này hả?". Không quên kèm theo một nụ cười khó đoán.
Zombie tưởng cô giao đồ ra nên bước đến định lấy nó, nhưng cô lại giật lại giấu trong lòng bàn tay.
"Nhưng mà tôi cũng không có nghĩa vụ phải đưa cái này cho anh, anh muốn đồ ít nhất cũng phải trao đổi hợp lý!"
Gương mặt thiếu niên không có biểu tình gì nhưng trong lời nói có phần đe doạ.
"Cô đừng...quên...thuộc...hạ của tôi...đang còn...ở bên...ngoài"
Lạc Tuyết chỉ cười.
"Sợ gì chứ! Cùng lắm, trước lúc chết tôi đập vỡ cái lọ này anh cũng không có được!"
"Gừ!!". Con zombie bên cạnh dường như nghe hiểu, gầm lên đầy tức giận.
Vương của nó đã rộng lượng mời thứ đồ ăn này đến đây nhưng lại không hề biết điều chút nào, còn dám xấc xược nói chuyện với vương như vậy!
"Cô đừng...có rượu...mời...không...uống...muốn uống rượu...phạt, ta đã kêu...bọn chúng...mời...cô đến...đây đã...là nhân...từ lắm rồi!"
"Dù anh có nói thế nào cũng vô ích, tôi không sợ chết, thứ tôi có chính là thời gian! Nếu tôi không vui, cả hai đều không có lợi đâu"
Gương mặt thiếu niên vô cảm nhưng dường như đã hiện lên một chút tức giận.
Lạc Tuyết dường như đã nhận ra đây là tình tiết nào trong truyện.
Trong bản gốc có một đoạn như này, nó có liên kết với lần nhiệm vụ lấy các thí nghiệm ở hầm ngầm. Thứ mà tang thi vương này muốn chính là thành phẩm ống nghiệm mà nguyên chủ đã tiêm vào người.
Không sai, tang thi vương chính là người trước mặt, cũng là nam phụ trong bản gốc, vì thành phẩm đã được tiêm vào người nguyên chủ vậy nên thứ tang thi vương muốn đổi thành máu của cô. Cũng vì một lần này nam phụ có hứng thú với nữ chính, sau khi trở lại hình dáng như một người bình thường, vẫn luôn âm thầm giúp đỡ cho nguyên chủ.
Cuối truyện cả ba người nữ chính, nam chính, nam phụ cùng nhau lập ra một căn cứ lớn, xác nhận hoà bình cho đất nước, không còn bị zombie tấn công.
Nhưng bây giờ người đứng ở đây là Lạc Tuyết, cũng không phải nữ chính kia, đột nhiên xuất hiện lòng tốt giúp đỡ sau đó liền có thu hoạch tốt về cho mình.
Đối với cô, mỗi cuộc giao dịch đều là quan hệ lợi dụng lẫn nhau, hai bên phải đều có lợi, cô không dựa vào bất cứ một cái gì để xác định tương lai hệt như dựa vào cốt truyện.
Nếu nó không có ích cho cô thì cô cũng không cần phải quan tâm đến, nếu nó có lợi cho mình, cô đương nhiên đánh đổi, còn nếu không cho dù cái giá phải trả chính là nguy hiểm đến mạng cô cũng sẽ không làm.
"Đây là...cơ hội...cuối...cùng, cô...vẫn...không...chịu giao...nó ra?"
"Tôi nói rồi, đối với tôi phải là hai bên cùng có lợi, còn nếu không thì không có giao dịch gì hết"
Rõ ràng lúc này tang thi vương cũng không có ý định muốn thoả hiệp, trong truyện gốc, phải sau khi nữ chính hiến máu cứu nam phụ thì mới sinh ra hứng thú. Nhưng bây giờ Lạc Tuyết không những ngoan cố khó chịu còn rất vô lễ với hắn, có mơ mà muốn hắn sinh ra hứng thú được.
Hắn dùng tinh thần lực để toàn thể thuộc hạ gần đây đến xử lý người con gái không biết điều này, ngay cả con zombie bên cạnh cũng bắt đầu hưng phấn.
Tang thi vương đã ra lệnh, vậy nó chỉ cần cắt đứt tay của nữ nhân này để lấy đồ cho vương, sau đó xé xác đồ ăn này thưởng thức là được!
Thế nhưng trước đây, từ đầu đến cuối Lạc Tuyết chưa từng sử dụng dị năng trước mặt chúng nên cũng chẳng có ai biết cô có dị năng, sau khi đám xác sống đến gần, liền có một hố đen to xuất hiện hút hết tất cả. Lực hút mạnh để mức dù không ở trong phạm vi hút của nó vẫn có cảm giác áp lực.
Ngay cả con zombie bên cạnh cũng bị cô xử lý bằng cách chặt đầu.
Lúc này dù mặc vô cảm thì thiếu niên cũng bắt đầu có nét tức giận.