[Dịch chuyển người hợp tác về không gian của hệ thống ước nguyện.]
[5%....50%...]
[100%]
[Dịch chuyển thành công.]
Sau khi bị đẩy ra khỏi vị diện, Vân Yến liền bị một cỗ lực lượng mạnh bạo kéo vào một không gian tạm xem như an toàn.
Hiện tại thì Vân Yến còn chưa kịp hồi thần lại sau một hồi bị kéo qua kéo lại trong không gian.
Cô im lặng ngồi một góc trong không gian trắng xóa, khuôn mặt đen như đít nồi, đôi mắt toàn lửa giận.
Mẹ nó, cô nghi ngờ rằng 333 và đại hệ thống cố ý chơi xấu!
Thế nào lại kéo con gái nhà người ta một cách bạo lực như vậy?
Chẳng để cho Vân Yến kịp thời khôi phục tâm trạng, một giọng nói đầy máy móc, không chút tình cảm vang lên trong không gian khiến cho Vân Yến buộc phải chú ý đến.
Ánh mắt cô rất nhanh liền chạm phải cái màn hình to lớn ở phía đối diện, trên đó là dòng chữ mà giọng nói kia vừa đọc.
[Bắt đầu xem xét quá trình làm nhiệm vụ của người hợp tác.]
[Đã xong.]
[Người hợp tác hoàn thành 20% nhiệm vụ, phán định không thành công.]
Nói xong lời cuối, màn hình liền tắt mất, giọng nói kia cũng biến mất theo.
Lúc này, một quả cầu kim loại quen thuộc xuất hiện trước mặt Vân Yến, tỏa ra một loại ánh sáng màu xanh dương nhạt.
"Cô không hoàn thành nhiệm vụ." Đại hệ thống lạnh nhạt thông tri, Vân Yến cũng không còn cảm thấy sự yếu ớt của trong giọng nói của nó như lúc ở vị diện trước nữa, chắc hẳn là nó đã khôi phục xong lực lượng.
Chốc lát, đại hệ thống lại nói thêm, âm thanh có phần nghiêm trọng: "Vậy thì làm sao tôi đưa cô đến thành của nhiệm vụ giả đây?"
Vân Yến chớp chớp mắt, môi vẽ nên một nụ cười lạnh nhạt.
"Đại hệ thống, ngươi nghĩ lí do ta tự nguyện thực hiện nhiệm vụ làm người tốt là gì?"
Đại hệ thống như bừng tỉnh, a một tiếng, sau đó dùng cái giọng nói lạnh như băng đáp lại: "Thì ra cô đã sớm biết nhiệm vụ này vốn không thể hoàn thành."
"Hố bà đây không dễ!" Vân Yến khoanh tay, ngạo mạn cười một tiếng, "Thứ đa nhân cách như mi nên bớt làm việc xấu hại người đi."
"Làm việc xấu?" Đại hệ thống cười cười, "Việc tôi hố cô trong mắt người khác lại là làm việc thiện đấy, cô tin không?"
Nghe thế, Vân Yến lập tức cười khẩy, vứt ánh mắt 'khôn hồn thì đừng chọc giận bà đây' vào thẳng mặt của đại hệ thống.
"Được rồi, đùa cô thôi. Tôi đã sớm đoán được kết quả này cho nên cũng không bất ngờ lắm." Ngữ khí của đại hệ thống đột nhiên hòa hoãn hơn hẳn, "Nhưng mà ý thức chính đã mặc mọi cảnh báo của tôi để tiếp nhận nhiệm vụ của khách hàng Cao Sơn, cho nên nhiệm vụ không hoàn thành không phải là lỗi của cô."
Tốt bụng như vậy à?
Không định làm gian thương moi móc sức lao động của cô?
Vân Yến nhăn mày nhìn cục kim loại sáng bóng trước mặt mình, vẻ mặt khó coi như vừa bị lừa đảo.
Dường như đại hệ thống đã nghe thấy tiếng lòng của Vân Yến, nó bình tĩnh nói rõ: "Tôi cũng không có như cô, cô không cần lo tôi sẽ bóc lột sức lao động của cô để bồi thường."
"Ý ngươi là gì?" Vân Yến nheo mắt.
"Ý tôi là hợp đồng giữa chúng ta đã xong, cô muốn tôi đưa cô đến thành nào?" Đại hệ thống không chút để ý mà hào phóng đáp lại.
Biết đại hệ thống không muốn dây dưa với mình lâu nữa, Vân Yến lấy từ trong không gian ra hai bình Hỗn Tích Hoa Luyến, tùy tiện đặt một chỗ trong không gian.
"Tặng ngươi, lúc cuối ngươi cũng rất có ích." Vân Yến hiếm khi tốt tính như vậy, ánh mắt khi nhìn cục kim loại cũng mất đi vài phần ác ý.
Đại hệ thống thật sự không ngờ tới việc Vân Yến sẽ tặng tận hai bình Hỗn Tích Hoa Luyến cho mình vì thế mà nó đã im lặng và sửng sốt một hồi lâu.
Một lúc rất lâu sau, khi Vân Yến đã không còn kiên nhẫn với sự im lặng của đại hệ thống, nó mới bắt đầu lên tiếng.
"Cảm ơn, tiện đây tôi cũng sẽ nói một số chuyện cho cô biết. Ngũ chủ thần lúc nãy suýt nữa đã giết chết tôi và ý thức chính, cũng nhờ tôi kịp thời kéo cô ra khỏi vị diện và lấy năng lượng từ những lần làm nhiệm vụ việc tốt của cô mới có thể kịp thời khôi phục."
"Vả lại, về phượng hoàng Thiên Vĩ mà cô nhờ ý thức chính tìm, tôi cũng đã âm thầm tra tìm cho cô. Tạm thời chỉ có một nguồn tin khá đáng tin rằng Thiên Vĩ vẫn an toàn và bị một người nào đó chăm sóc."
Đột nhiên đại hệ thống nói cả một lèo khiến cho Vân Yến lại một lần nữa dùng ánh mắt kì dị nhìn nó.
Vụ của Thiên Vĩ thì xem như là ổn, còn vụ kéo ra khỏi vị diện thì...
"Ngươi mà lại có thanh đao bá đạo như vậy à?" Vân Yến híp mắt.
"Tôi được tài trợ." Đại hệ thống trả lời rất ngắn gọn, không để cho cô biết thêm thông tin nào.
Thấy đại hệ thống cũng không có ý gì là muốn nói nữa, Vân Yến đành bỏ qua.
Giờ thì đi đến...
"Cô muốn biết kết thúc của Khải Đồ không?"
Vân Yến còn đang cao hứng khi sắp được vào thành của nhiệm vụ giả, đột nhiên nghe thấy câu hỏi của đại hệ thống, cô liền trầm mặc.
Sau một hồi suy nghĩ, cô mới trả lời: "Không cần."
Mọi chuyện ở vị diện đó đã kết thúc, cô cũng không còn lý do để mà xem cái kết của nó nữa.
"Ừ." Đại hệ thống không mặn không nhạt đáp, ngữ điệu của nó đang rất bình tĩnh, đột nhiên lại hốt hoảng, "Chờ chút... ý thức chính...!?"
Thấy vậy, Vân Yến liền nhướng mày.
Một lúc sau, một âm thanh khác lại vang lên nhưng lại có vài phần nức nở.
Vân Yến không cần nghe thêm cũng biết người này là ý thức chính - 333.
"Vân Yến! Xem đi! Cô xem kết thúc của Khải Đồ đi! Có được hay không...?" 333 sụt sùi hỏi.
"Ta không thích, không cần nói thêm nữa." Vân Yến lắc đầu.
"Không được! Vân Yến, cô có biết hay không... Khải Đồ, hắn thoát..." 333 chưa kịp nói xong đã bị đại hệ thống xông ra cản lại.
"Xin lỗi, ý thức chính có chút xúc động rồi." Đại hệ thống lãnh đạm vô cùng, hình như là nó không vui khi 333 lại hành động một cách tùy tiện như vậy.
"Không có gì."
Vân Yến rũ mi đáp, đáy mắt lại hiện lên một cỗ nghi hoặc.
Úp úp mở mở như vậy, không biết là Khải Đồ rốt cuộc bị gì nhỉ?
Nếu chết thì là một việc quá bình thường rồi.
Mà thôi, suy nghĩ nặng đầu.
Lòng đã quyết sẽ không nghĩ nữa, cho nên Vân Yến liền nói, "Ta muốn đến tòa thành chính của Thập chủ thần."
"Được, chuẩn bị quá trình dịch chuyển đến tòa thành chính thuộc quyền sở hữu của Thập chủ thần." Đại hệ thống vẫn dùng âm thanh lạnh nhạt của nó để đáp lại cô.
[Bắt đầu dịch chuyển...]
[1%...5%...10%...16%...20%...]
[23%...27%...30%...34%...37%...]
Lần dịch chuyển này thật sự rất lâu, cách dịch chuyển của đại hệ thống lại vô cùng thô bạo khiến cho đầu Vân Yến bây giờ chỉ toàn một màu đen.
Vân Yến cảm thấy bản thân mình giống như đang bị nhốt ở một trái banh, lại bị mấy đứa nhỏ đá qua đá lại trăm lần.
Choáng váng như thế này mà lại không có chocolate an ủi...
Thật muốn giết người.
Thời gian dịch chuyển kéo dài rất lâu, đến lúc Vân Yến muốn nổi điên lên, lần dịch chuyển này mới hoàn thành.
[Thành công dịch chuyển người hợp tác đến nơi chỉ định.]
[Bắt đầu xóa bỏ hợp đồng.]
[-----Thành công.]
...
Đột nhiên bị vứt một cách mạnh bạo ở một nơi nào đó, Vân Yến đau khổ xoa mi tâm.
Đau đầu muốn chết!
Đúng là cái lũ gian thương, làm ăn không đến nơi đến chốn gì cả!
Ánh sáng nhu hòa của đèn vàng đột nhiên chiếu vào mặt Vân Yến khiến cô hơi híp mắt.
"Ai?"
"Vân Yến?"