Sau rất nhiều lần chất vất thì Quân Dao thành công tham gia nhóm của hai người kia trong cái ánh mắt hình viên đạn của nam nhân.
Và ... bọn họ chính là nam nữ chủ đấy! Cô bám váy nam nữ chủ như vậy sẽ không bị tang thi cắn chết nha!
Người đàn ông kia cũng chính là nam chủ tên Hoắc Dật Thành, nữ nhân đi bên cạnh anh là nữ chủ, Đàm Sương.
Hiện tại, cả ba người đang đi tìm một siêu thị nhỉ để lấy lương thực. Trong khi Hoắc Dật Thành và Đàm Sương cẩn trọng quan sát thì Quân Dao cứ như vậy vừa ăn kẹo mút vừa bước vào giữa một bầy tang thi.
Bọn chúng thấy có người vào liền quay ra nhìn chằm chằm, sau khi phát hiện khí tức của cô thì lại quay người bỏ đi.
Chốc lát, siêu thị "đông đúc" đã chỉ còn lại ba người họ.
Đàm Sương thấy một màn vừa rồi liền bị hớp hồn, cả đáy mắt đều dán lên hình trái tim hướng về phía cô.
Hoắc Dật Thành thì vẫn không nói gì, chỉ chăm chú lựa đồ ăn. Chỉ là ánh mắt có thoáng hiện lên tia suy tư lạnh lẽo.
- Tiếp đến chúng ta đi đâu ?
Đàm Sương lên tiếng cắt ngang bầu không khí quái dị.
- Căn cứ khu B.
Hoắc Dật Thành cũng không nhanh không chậm đáp lại.
Căn cứ khu B là căn cứ của chính phủ. Trước là nơi luyện tập của các điệp viên ngầm nên rất vững chắc, lương thực và tài nguyên cũng không hề ít ỏi. Chọn nơi đây làm điểm đến quả thực là một ý không hề tồi.
Tuy nhiên, căn cứ khu B cách thành phố A này hơn ba ngày đi bộ. Hiện tại bọn bọn lại không có xe. Tang thi lởn vởn thì ngày một nhiều, hiện nay đã bắt đầu có con tiến cấp. Nếu thực sự phải đi bộ, e là chưa kịp đến thành phố B đã biến thành cục xương biết đi.
- Quá xa, không thể đi được. Sẽ nguy hiểm.
Đàm Sương suy nghĩ một lát liền nhanh chóng lên tiếng phản đối. Tuy thời điểm này bọn họ có thêm một dị năng giả đi bên cạnh và một vài vũ khí nhưng lượng tang thi có thể gặp phải là quá đông. Nhất định không thể liều mạng.
Quân Dao nghe xong liền cười nhếch một cái. Nữ chủ rất biết suy nghĩ, quả là điệp viên ngầm, ít ra đi cùng họ cô sẽ không bị chết sớm. Cũng mong là hào quang nhân vật chính của họ sẽ không thu hút tang thi.
Cô xoay người đi thẳng ra bên ngoài đường lớn. Thấy xung quanh không có tang thi, cô liền đọc một câu lệnh thần bí gì đó, ngay tức khắc, bầu trời lại xé toạc ra làm đôi. Từ lỗ hổng rơi xuống một cái xe tăng quân đội tân tiến.
Bạn không nhìn nhầm đâu. Là xe tăng! Xe tăng! Xe tăng đó!
Đàm Sương và Hoắc Dật Thành vừa ra bên ngoài liền thấy mặt đất rung chuyển. Sau đó thì chính là cái xe tăng kia xuất hiện bên cạnh thiếu nữ khiến bọn họ trực tiếp mắt chữ A mồm chữ O .
Quá khoa trương!
Hoắc Dật Thành tiến đến chạm thử vào chiếc xe sau đó liền ôm tim lùi về đằng sau. Thiên ơi! Đây là xe tăng của Mĩ đó! Loại này chính phủ đã cố thu mua nhưng bất thành. Thế quái nào nó lại xuất hiện bên cạnh một tù nhân vừa đào tẩu thế kia!
- Cô lấy nó ở đâu ?
- Tôi ăn cắp.
... Tội phạm thì vẫn là tội phạm. Dị năng giả thiên tài gì chứ? Anh nghĩ nhiều rồi!
Cả ba nhanh chóng lên xe tăng rồi chạy ra bên ngoài thành phố.
Trên đường đi không ít các tang thi chạy theo xe của họ. Những lúc như vậy, Quân Dao sẽ rất phấn khích mà tặng cho bọn chúng vào trái bom. Cô quả thực hảo hào phóng.
Xe tăng tuy an toàn tuyệt đối nhưng tốc độ không quá nhanh, để đến thành phố B cũng cần tới hai ngày.
Bầu trời lúc này đã chập tối. Chiếc xe vẫn chầm chậm tiến vào vùng ngoại ô, theo sau vẫn là một đoàn quân zombie gầy yếu.
" Rầm "
Chiếc xe bị va chạm làm cho rung chuyển nhưng không có bất kì tổn hại nào.
Quân Dao tức giận hình qua phần màn hình liền thấy một con tang thi to lớn đang liên tục đấm mạnh vào đuôi xe tăng.
Cô liền nhấn ga lùi lại, đè bẹp lên chân của nó. Con zombie to lớn mất chân nhanh chóng đổ rạp xuống nền đất lạnh.
Cô đang tính chi xe bỏ đi thì con tang thi mất chân kia lại mọc chân đứng dậy, một lần nữa đấm thật mạnh vào đuôi xe.
Xước xe của bổn tiểu thư rồi!
Nhưng mà tình tiết mọc lại chân có vẻ không đúng...
Quân Dao cáu quá không thể chịu được thêm liền mở cửa xe nhảy xuống.
- Này! Cô điên à ?
Hoắc Dật Thành thấy hành động liều mạng của cô liền giật mình hét lên, đổi lại chỉ được điệu cười cợt nhả quen thuộc.
- Trông xe!
... Cô ta vậy mà dám con anh là tên trông xe? Thật hỗn láo!
Quân Dao vừa nhảy xuống, những tên zombie khác liền nhào lên tấn công cô. Không phải cắn mà là lấy đánh đấm.
Đối mặt với đám thiểu năng này, cô chỉ cần gạt tay một cái, gió ở đâu liền thổi tới, trực tiếp cắt đôi thân hình của bọn zombie.
Dẹp hết đám cản đường, Quân Dao liền bước đến gần tên tang thi to lớn, mỉm cười một điệu rất gợi đòn.
- Giờ thì đến mày rồi đấy thằng mặc bỉm.
___