Chạy đến phố ẩm thực ăn mực, mặc dù tiếng hai người họ nói chuyện rất nhỏ, cô ấy không nghe được.
Nhưng!
Nhưng cô ấy thấy được mấy trái tim nhỏ màu hồng quanh người hai người bọn họ.
Thật sự, thật sự quá ngọt ngào.
"Xin chào, mực nướng xong rồi đây."
Cô ấy đưa chiếc hộp nhỏ qua bằng hai tay.
Đường Tuế nhận lấy, híp mắt nói cảm ơn.
Mãi cho đến lúc hai người rời đi, cô gái làm mực mới nhớ ra, cầm điện thoại chụp một bức ảnh.
Vừa vặn chụp được khoảnh khắc Đường Tuế đang vui vẻ ăn mực, Cố Đình Uyên chiều chuộng cầm khăn tay, đứng bên cạnh nhìn.
Cô gái bán mực nướng lập tức đăng bức ảnh này lên weibo.
Còn cẩn thận soạn một đoạn văn.
Chỉ là ăn mực nướng thôi, nhưng cũng có thể cảm nhận được sự ngọt ngào của họ.
Bên dưới còn có định vị.
Ảnh chụp này vừa được đăng lên mạng, đã nhanh chóng gây ra náo động.
"Mặc lễ phục như vậy đến phố ẩm thực ăn, là thiếu gia công chúa nhà ai vậy trời!"
"Lão nô đợi ở đây đã lâu."
"Trai xinh gái đẹp, còn đang ăn mực, ai viết văn cho tôi đi, tôi muốn chèo CP."
Không cẩn thận, cái này còn lên cả hot search. ngôn tình hoàn
Đương nhiên, Đường Tuế vẫn ăn uống say không hề biết gì.
Chẳng qua, đây là hot search của người bình thường nên dù có rất nhiều người xem cũng chỉ là xem cho vui.
Vậy nên hot search này rất nhanh đã bị đè xuống.
Đường Tuế được Cố Đình Uyên nắm tay, ăn uống khắp cả khu phố ẩm thực.
Ăn đến mức bụng tròn vo, lúc này hai người mới sánh vai nhau trở về.
Đêm đó, Đường Tịch Dao trằn trọc mãi không ngủ được, đôi mắt cô ta u ám, nhìn chằm chằm ảnh chụp trên điện thoại.
Chính là bức ảnh Đường Tuế được Cố Đình Uyên chăm sóc.
Mặc dù, Cố Đình Tước cũng có thể che chở cho cô ta như thế này
Nhưng! Suy cho cùng thì Cố Đình Tước đâu thể so được với Cố Đình Uyên.
Cô ta thế mà lại thua con khốn Đường Tuế này.
Trước kia cô chỉ là con chó sống lây lất trong nhà họ Đường, nào ngờ bây giờ cô lại ở bên Cố Đình Uyên.
Cô ta dell phục.
Đường Tịch Dao ngẫm nghĩ một lát rồi gửi ảnh chụp cho bên truyền thông cô ta khá quen, còn bỏ tiền ra mua thêm thủy quân.
Bí mật giới hào môn, chắc chắn sẽ được đông đảo người yêu thích.
#Một nữ gả hai nam#
#Bùm! Chuyện bên lề giời hào môn#
Vừa nhìn sơ qua, phần đông đều mắng Đường Tuế không biết xấu hổ.
Đường Tịch Dao lướt một tiếng đồng hồ, xem rất sảng khoái.
Cô ta ném điện thoại đi, nằm trên giường, nhắm hai mắt lại.
Nghĩ vậy, cô ta thoải mái hơn nhiều rồi.
Bị người ta mắng chửi ầm ĩ trên mạng như thế, chắc Cố Đình Uyên sẽ không đến nỗi không cần mặt mũi, đi nhặt giày rách của em trai mình đâu.
Nghĩ đến đó, Đường Tịch Dao nhắm mắt lại, không nhịn được bật ra tiếng cười.
Đúng là sung sướng!
...
Đường Tuế ngủ cùng Cố Đình Uyên, lúc Cố Đình Uyên tỉnh dậy theo đồng hồ sinh học, Đường Tuế vẫn như chú lười dính trên người anh.
Nhìn Đường Tuế như vậy, khóe miệng Cố Đình Uyên hơi cong lên tạo thành nụ cười.
Anh cúi đầu, đặt một nụ hôn lên vầng trán đầy đặn của Đường Tuế.
Rồi cứ lẳng lặng nhìn Đường Tuế như vậy một hồi lâu, sau đó mới cầm lấy điện thoại trên bàn lên.