Trời ơi, đây là hình ảnh thần tiên gì thế.
Lại làm cho người ta vô cùng kinh ngạc.
Yêu yêu, cô ấy muốn chèo CP này.
Tiểu Song kiềm chế đôi tay đang run rẩy, giả vờ vô cùng bình tĩnh dẫn đường.
Đường Tuế đi theo cô ấy, nhìn sảnh tiệc, người người mặc đồ sang trọng, ăn uống linh đình, người đẹp đi qua đi lại dưới ánh đèn.
Cô nhìn đến ngây người.
“Tiểu thư, bên này không có người, cô ngồi ở đây đi.”
Tiểu Song tìm được một chỗ khá yên tĩnh vắng vẻ, sắp xếp cho Đường Tuế ngồi xuống trước.
Trong mắt của Tiểu Song, Đường Tuế là một búp bê bằng sứ cao cấp.
Lúc nào cũng phải cẩn thận, chạm vào là sẽ hỏng ngay.
“Cũng được...”
Đường Tuế ngửi một cái, trong không khí, ngoại trừ mùi nước hoa trên người mấy người phụ nữ thì còn có một mùi hương khác… Đó chính là mùi hương của đồ ăn ngon.
Hít hà!
Hiện tại cô sắp đói chết rồi.
Cô thật sự muốn ăn gì đó.
Đường Tuế suy nghĩ, lại liếm môi.
“Tôi có hơi đói.”
Khuôn mặt trắng nõn hơi ửng đỏ.
“Tôi muốn đi lấy một chút đồ ăn.”
Wow!
Đúng là đáng yêu chết đi được.
Tiểu Song nhìn vẻ mặt của Đường Tuế, chỉ cảm thấy vô cùng đáng yêu. Cô ấy còn cảm thấy nữ chính trong anime cũng không đáng yêu và linh động như cô gái trước mặt mình.
“Để tôi đi lấy cho cô! Cô cứ ngồi ở đây, chờ tôi đem đồ ăn về.”
Tiểu Song vỗ ngực, nhanh chóng quay đầu đi lấy đồ ăn cho Đường Tuế.
Dáng vẻ như tiểu tiên nữ này sao có thể tự lấy đồ ăn được chứ.
Sao có thể đi tới đi lui trong đám đông nhiều người này được.
Không thể! Đường Tuế nhìn Tiểu Song còn chưa chờ mình trả lời đã nhanh chóng vụt đi.
Không cho cô cơ hội trả lời.
Cô chớp mắt.
Chỉ có thể lặng lẽ ngồi chờ.
Đúng lúc này, mẹ Cố đi một vòng, nhìn trúng mấy cô thiên kim tiểu thư.
Xứng đôi với con trai bà ta, đúng là không thể tốt hơn.
Làm gì giống như Đường Tuế, kết hôn hơn nửa năm lại không sinh được một đứa bé nào.
Không có tác dụng gì. Bạn đang đọc tr????yện tại == trù????tr????y ện﹒????n ==
Hôm nay cô còn dám cúp điện thoại bà ta.
Vừa nhớ lại là lửa giận của bà ta lại bùng lên.
Lát nữa bà ta gặp con trai mình thì phải nói một chút.
Trong vòng mấy ngày nay nhất định phải ly hôn, bà ta nhất định phải tìm một tiểu thư đài cát thuận mắt gả đến nhà mình.
Nghĩ đến đây, tâm trạng bà ta cũng tốt hơn một chút.
Nhưng bà ta đi giày cao gót, đi tới đi lui ít nhiều cũng có chút mệt mỏi.
Cố Hoàn Ninh còn muốn chơi một chút, hôm nay có không ít người tham dự tiệc từ thiện tối, mấy người đàn ông tốt trong đó đều là mục tiêu của cô ta.
Cô ta cũng rất muốn mình gả ra ngoài trong năm nay.
Cố Hoàn Ninh nhìn mẹ mình có vẻ mệt mỏi thì cười nói: “Mẹ, có phải mẹ rất mệt không! Con đỡ mẹ đi qua đó nghỉ ngơi một chút nhé?”
Chờ đến khi mẹ Cố đi qua nghỉ ngơi, cô ta lại bưng đồ ăn đến cho bà ta, xong rồi là cô ta có thể đi thêm mấy vòng.
Tìm kiếm hạnh phúc của mình.
“Được thôi.”
Mẹ Cố quả thực có chút choáng váng, nghe Cố Hoàn Ninh nói vậy thì gật đầu đồng ý.
Bà ta đi theo Cố Hoàn Ninh đến một nơi yên tĩnh.
Lúc hai người sắp đến nơi, Cố Hoàn Ninh liếc mắt một cái đã nhìn thấy Đường Tuế ngồi trên sofa cách đó không xa.
Cô ta còn nhìn thêm mấy lần, dường như có chút không thể tin được.
Cô ta không ngờ vậy mà lại là Đường Tuế.
Con khốn thấp kém kia rốt cuộc đã đi đường nào mà lại có thể đến tiệc từ thiện tối này.