[Pupa: Ding! Fatemeter của Tuấn Trạch tăng lên 90%. Đây là Fatemeter phần thưởng vì ký chủ đã mở khóa thành công cốt truyện ẩn, xin chúc mừng!]
[Pupa: Ding! Fatemeter của Tuấn Trạch tăng lên 90%. Đây là Fatemeter phần thưởng vì ký chủ đã mở khóa thành công cốt truyện ẩn, xin chúc mừng!]
[Hả? Tại sao tao lại nhận được thông báo muộn vậy? Tao đã khám phá ra cốt truyện bí ẩn vài giờ trước rồi đấy!]
[Pupa: Bởi vì cậu cần kích hoạt Fatemeter trước khi nhận được 20% Fatemeter cộng thêm. Dù sao thì, điều này gây bất ngờ hơn mà, cậu có thể tìm thấy một vài thế giới với những cốt truyện ẩn giấu kép đấy.]
[Vậy, tao sẽ được 40% Fatemeter cộng thêm?]
[Pupa: Mơ đi, cốt truyện ẩn giấu thứ hai sẽ được tăng 20% cho Breakmeter. Nếu cậu tìm thấy thế giới như vậy, cậu sẽ nhận được 20% cho cả Fatemeter và Breakmeter.]
[Hừ.]
Tuấn Trạch nắm lấy đôi tay Vân Ngọc thật chặt, đôi mắt anh ngập tràn chăm chú, và trái tim anh đang đập với tốc độ điên cuồng, đặc biệt sau khi Vân Ngọc hứa hẹn.
[Đây là một lời hứa, anh chắc chắn rằng anh có thể đáp ứng được nguyện vọng của mẹ.” Tuấn Trạch hôn lên tay Vân Ngọc đầy lịch thiệp, và áp má anh vào lòng bàn tay của cậu, rồi anh tiếp tục, “Anh sẽ yêu em mãi mãi, Vân Ngọc. Có lẽ em nghĩ thế này. Tình yêu rồi sẽ kết thúc sau khi chúng ta tốt nghiệp cấp 3, hoặc có thể em nghĩ rằng anh không nghiêm túc trong chuyện này. Nhưng sâu thẳm trong trái tim anh, anh biết rằng em chính là người anh muốn.”
(GinGin: thứ cho tui nói thẳng, ở ngoài đời đứa nhãi ranh 17 tuổi nào nói vậy với tui tui cóc tin đâu quý zị ạ… Chúng nó lừa đấyyy)
“Nếu anh có thể đứng đầu bảng xếp hạng và vào đại học hàng đầu bằng năng lực của chính mình, thì anh sẽ giữ lời hứa này với em. Anh muốn chúng ta sẽ đính hôn ngay khi chúng ta được nhận vào trường đại học, sau đó, chúng ta sẽ kết hôn khi tốt nghiệp đại học,” Tuấn Trạch nói với giọng nửa cầu xin.
Tuấn Trạch ngửa đầu lên, sau đó tựa cằm vào lòng bàn tay của Vân Ngọc. Đôi mắt phượng xinh đẹp chăm chú ngước nhìn Vân Ngọc, “Anh muốn chúng ta đính hôn sau khi nhập học đại học, vì vậy anh có thể chắc chắn rằng em sẽ...em sẽ không rút lại những lời đó.”
Vân Ngọc cười khúc khích, cậu nhẹ nhàng xoa cằm Tuấn Trạch bằng ngón tay mềm mại, “Sao anh lại lo lắng như vậy? Anh biết không, em thực sự nghĩ rằng em sẽ thực hiện lời hứa này. Anh sẽ tìm được người phụ nữ xinh đẹp hoặc mỹ nam trong trường đại học. Nhưng, nếu anh thực sự muốn điều đó, thì em sẽ là vợ sắp cưới của anh, sau khi chúng ta nhập học đại học.”
Tuấn Trạch cười rạng rỡ, “Đó là một lời hứa.”
Vân Ngọc không thể chịu nổi người từng bắt nạt mình trước đây lại đáng yêu như vậy. Đôi mắt phượng của anh biến thành hình lưỡi liềm xinh đẹp, rạng ngời hạnh phúc. Vân Ngọc vò tóc Tuấn Trạch, “Em sẽ là sư phụ của anh đấy, đừng lo lắng.”
Vân Ngọc xuống xe trở về phòng.
[Pupa: Ding! Breakmeter tăng lên 50%.]
[Đúng như dự đoán, cuối cùng cũng đã tìm ra cách tốt nhất để hướng Tuấn Trạch trở nên tốt hơn.]
[Pupa: Cậu làm gì? Tôi nghĩ cậu đã từ bỏ thế giới này từ sớm.]
[Không! Tao sẽ không bao giờ! Tao là một chiến binh kiên cường! Tao sẽ không bao giờ chịu khuất phục trước vấn đề nào cả. Tao sẽ đối mặt với nó.]
[Pupa: ...Tôi nhớ lần đó cậu sợ hãi bỏ cuộc vì Tuấn Trạch chĩa súng vào cậu, đó đúng là quãng thời gian tốt đẹp.]
[Ý mày lúc tao đau khổ là quãng thời gian tốt đẹp?]
------
Vì vậy, cuộc sống yên bình hàng ngày của Vân Ngọc và Tuấn Trạch bắt đầu, Vân Ngọc rất vui khi thấy sự thay đổi triệt để của Tuấn Trạch Anh cắt đứt quan hệ với tất cả những kẻ nịnh bợ trước đây, những người vây xung quanh anh như những kẻ côn đồ. ANh cũng ngừng bắt nạt bất cứ ai, vì Vân Ngọc hầu như luôn ở bên cạnh anh trong suốt thời gian đi học.
Vân Ngọc sẽ mắng anh nếu Tuấn Trạch dám uy hiếp cậu bạn cùng lớp của cậu, còn Tuấn Trạch như một cậu bạn trai gà bông, chỉ biết gật đầu và ngoan ngoãn nghe theo mọi lời mắng của Vân Ngọc.
Điểm của Tuấn Trạch tăng vọt sau khi anh học cùng Vân Ngọc mỗi ngày. Thành thật mà nói, Tuấn Trạch không hề ngu ngốc chút nào, anh có thể có năng lực tương tự như Vinh Huy nữa. Nhưng anh chỉ lười biếng, và những lời nói hạ thấp của bố anh đã tạo nên một Tuấn Trạch côn đồ trước đó, kẻ sẽ khủng bố cuộc sống học đường của Vân Ngọc.
Kể từ khi Vinh Huy rời ghế nhà trường, Vân Ngọc đã lên hạng nhất, nhưng đó không phải là cú sốc thế kỷ. Người thực sự gây sốc là hạng hai, Châu Tuấn Trạch!
Tuấn Trạch từ lớp F đột nhiên tăng vọt và đánh bại tất cả mọi người, kể cả những người trong lớp A. Thậm chí, các giáo viên đã phải điều tra xem anh có gian lận hay không. Nhưng anh có thể trả lời mọi câu hỏi được đặt ra với độ chính xác đáng kinh ngạc, điều đó khiến mọi người phải sững sờ.
Khi anh được hỏi về lý do làm thế nào để anh có thể trở nên thông minh đột ngột như vậy, câu trả lời của anh là:
“ Bởi vì tôi yêu Vân Ngọc. Tôi muốn sánh bước bên cậu ấy.”
Vì vậy, đó là sự khởi đầu của một cặp đôi huyền thoại của trường, kẻ chuyên bắt nạt đã thay đổi và trở nên tốt đẹp, Châu Tuấn Trạch, và học sinh danh dự, Lý Vân Ngọc.
Chuyện tình của họ giống như một bộ phim học đường kinh điển gây chú ý trên mạng xã hội. Ngay sau đó, những bức ảnh của họ được lan truyền khắp các phương tiện truyền thông và thậm chí họ còn có một fanclub nhỏ hoàn toàn ủng hộ mối quan hệ của hai người.
Tất nhiên, Vinh Huy cũng đã biết được tất cả. Y nhìn thấy mọi thứ trên mạng xã hội, và y chỉ có thể nghiến răng.
Y đã tiến rất gần đến mục tiêu của mình và nhận được sự tin tưởng của ông bố khốn nạn. Y có thể sớm có được toàn bộ quyền lực và gϊếŧ chết Châu Tuấn Trạch. Y sẽ đưa người y yêu trở về từ tay Tuấn Trạch và dành chiến thắng.
Đã một năm rưỡi trôi qua, nhưng Vinh Huy vẫn không thể buông tha Vân Ngọc. Trên thực tế, tình yêu của y ngày càng bền chặt, đặc biệt là sau khi y phải đối mặt với nhiều người đàn ông và phụ nữ quyến rũ anh bằng được đẻ có được quyền lực.
“Chỉ có Vân Ngọc là thuần khiết. Em là ánh sáng mà tôi cần…”
[Pupa: Ding! Fatemeter của Vinh Huy tăng lên 85%!]
[Hả? Tại sao lại đột ngột như vậy? Y có ở đây không?]
[Pupa: không, nhưng y đang xem ảnh của cậu và Tuấn Trạch trên mạng xã hội.]
Vân Ngọc nhìn chằm chàm vào Tuấn Trạch- người đang nghiêm túc học tập. Tuấn Trạch và Vân Ngọc giờ đã là học sinh cuối cấp, họ bận rộn với việc học để chuẩn bị cho kỳ thi tuyển sinh đại học quốc gia. Vân Ngọc cười véo mũi Tuấn Trạch, “Hôm nay anh rất nghiêm túc đấy, bất cứ khi nào mệt mỏi thì hãy nghỉ ngơi nhé.”
Tuấn Trạch mỉm cười và hôn lên má Vân Ngọc, “Anh không sao, anh vẫn cần cố gắng để có thể đuổi kịp em.”
“Anh biết rằng anh đã giỏi hơn em rất nhiều rồi mà, đúng không?” Vân Ngọc bật cười, “Trạch, anh muốn thi vào chuyên ngành nào?”
“Anh sẽ làm theo bất cứ điều gì em muốn.” Tuấn Trạch nói nhẹ nhàng. Anh đã quyết tâm làm theo bất cứ điều gì Vân Ngọc sẽ làm. Bởi vì mục đích của anh chỉ là hoàn thành tâm nguyện của mẹ và cưới Vân Ngọc, những chuyện khác anh sẽ nghĩ sau.
“Trạch… em muốn anh tự quyết định. Anh biết rằng sau này anh sẽ là người quản lý công việc của gia tộc mà. Anh không thể theo em mãi mãi”, Vân Ngọc nhắc nhở, nhưng Tuấn Trạch nhìn chằm chằm vào cậu với ánh mắt hoang mang.
“Em sẽ bỏ mặc anh?”
“K-Không, ý em là, anh sẽ trở thành người đứng đầu, vì vậy anh nên có ý kiến riêng của mình.”
“Vậy thì ý kiến và quyết định của anh là theo em.” Tuấn Trạch nói cụt lủn.
Vân Ngọc thở dài với suy nghĩ đơn giản của Tuấn Trạch. Vân Ngọc và Tuấn Trạch đã yêu nhau được một năm rưỡi, và Vân Ngọc nhận ra rất nhiều thói quen của Tuấn Trạch.
Tuấn Trạch là một người có đầu óc đơn giản, anh chắc chắn cũng có tài nâng trong học tập như Vinh Huy, nhưng anh không có đầu óc phức tạp như y. Tuấn Trạch thẳng thắn thể hiện mọi thứ, kể cả tình yêu của mình.
Anh chàng này không ngại hôn Vân Ngọc ở nơi công cộng. Anh cũng làm rất nhiều việc đáng yêu, như chuẩn bị buổi sinh nhật bất ngờ cho Vân Ngọc, kèm theo là đọc những dòng thơ buồn cười sến súa.
Điều đó khiến Vân Ngọc buồn, bởi vì bất cứ khi nào nhìn thấy Breakmeter, cậu đều nhận ra rằng mình đã gần hoàn thành nó rồi. (GinGin: buồn vì phải xa người yêu=))) Ít nhất, con đường của Tuấn Trạch sẽ không bị hủy hoạt, không giống như Vinh Huy.
[Hệ thống, Breakmeter hiện tại là bao nhiêu?]
Pupa đã chiếu hình ảnh ba chiều, Breakmeter được 70%. Chỉ số đang tăng dần khi Tuấn Trạch chăm chỉ học tập và xếo ở vị trí cao nhất. Nó có thể đạt mức cao nhất là 80% khi Tuấn Trạch đăng ký vào trường đại học.
[Còn 20% cuối cùng thì sao?]
[Pupa: Điều đó phụ thuộc vào sự phát triển của Vinh Huy. Bởi vì có hai chủ nhân của thế giới này, cậu không thể hoàn thành nếu bỏ qua một trong hai người.]
[Tao hiểu rồi, tao có cảm giác rằng Vinh Huy sẽ sớm đến thôi...đặc biệt là sau khi y nhìn thấy mọi thứ trên mạng xã hội.]
[Pupa:...Tôi vẫn tự hỏi tại sao cậu cần cố gắng nhiều thế nhỉ? Chúng ta luôn có thể khởi động lại mà]
[Bởi vì tao là người đã làm mọi thứ rối tung lên. Tao có lỗi vì đã để Vinh Huy trở thành như vậy. Tao muốn cả Tuấn Trạch và Vinh Huy sống một cuộc sống tốt đẹp, giống như Michael. Bởi vì chẳng ai trong số họ là người xấu cả.]
[Pupa, tao muốn cứu họ, cả hai người họ.]