Xuyên Nhanh: Hệ Thống Tiểu Tam

Chương 21: "Miễn là ta có thể gặp lại em, hết thảy đều đáng giá.." ( Hoàn thế giới đầu tiên)



Vài năm đã trôi qua sau cái chết của Công tước. Cũng giống như quãng thời gian mà cậu còn sống, không ai quan tâm cậu khi cậu còn sống, và không ai quan tâm cậu khi cậu chết. Chỉ những người trong khu ổ chuột và trại trẻ mồ côi nhớ mong cậu rất nhiều.

Công tước để lại toàn bộ gia sản của cậu cho trại trẻ mồ côi quản lý, Thượng tọa Michael đích thân trở thành người quản lý số tài sản của cậu. Anh không buông tha bất cứ kẻ nào dám cắt xén tiền của công tước.

Thượng tọa Michael không thể trao một danh vị nào cho công tước, bởi vì cậu kiên quyết làm một người không có đức tin, và người duy nhất có thể được trao danh hiệu danh dự là tín đồ của nhà thờ. Khi Michael muốn thay đổi luật pháp, cha anh, nhà vua kiên quyết từ chối. Cha anh khuyên anh nên buông bỏ thứ tình cảm của mình đi.

“ Con trai, bây giờ con đã trở thành Thượng tọa. Ta biết con yêu Công tước rất nhiều, nhưng nếu con đổi luật lệ như thế, con sẽ thay đổi hiến pháp của vương quốc chúng ta và sẽ chọc giận tới tất cả mọi người mọi tầng lớp.”

“ Bây giờ con là Thượng tọa, con nên biết cách kiểm soát cảm xúc của mình, trở thành một vị Thượng tọa vĩ đại.”

Hãy là một vị Thượng tọa vĩ đại.

Đó là những lời cuối cùng của em ấy dành cho anh. Lúc đầu, sau cái chết của Công tước, anh thực sự ước rằng tất cả con người nên chết hết đi, vạn vật trên hành tinh này nên bị diệt vong hết đi. Không có lý do gì cho bản chất thù hằn của anh, anh chỉ căm phẫn tất cả mọi người. Bởi họ có thể sống hạnh phúc với tất cả những tội lỗi của họ, nhưng công tước thánh thiện vô tội của anh lại chết ngay trước mắt anh.

Nhưng bất cứ khi nào anh muốn xử tử chúng, anh lại nhớ về lời hứa với công tước. Anh sẽ trở thành một Thượng tọa tốt.

Sau gần 10 năm trôi qua kể từ ngày Công tước ra đi, Thượng tọa Michael đã nhận được sự ban phước từ Chúa. Phước làn khiến anh có thể chữa lành mọi tổn thương và bệnh tật miễn là người bị thường không chất chứa những tội lỗi trong tim. Thượng tọa Michael cũng được ban ân với hào quang bình định, bất cứ nơi đâu anh đi tới, mọi người xung quanh anh sẽ được bình tâm lại khỏi giận dữ và căm ghét.

Dưới sự trị vì của anh, Thánh quốc Rianel tiến tới thời đại hoàng kim. Thượng tọa Michael được vinh danh là “ Thượng tọa chuẩn mực” và mọi người gọi anh như “ Thượng tọa ân đức Michael.”

Sự hiện diện của Michael đã cứu vớt mọi người khỏi sự thù hận, nhưng Michael cảm thấy điều đó thật lố bịch. Bởi vì sự thù hận đang chồng chất trong trái tim anh. Anh ghét tất cả mọi người trên thế giới này, và nhiều khi, anh cũng ghét Thiên Chúa, bởi vì Ngài đã đưa công tước của anh đi.(GinGIn: ngữ cảnh của truyện thôi mn ơi, không có ý phỉ báng bất kỳ tôn giáo nào cả..)

Anh thậm chí còn đổ lỗi cho Thánh nữ bởi vì máu của ngài bị Linh mục trưởng lợi dụng để gϊếŧ Công tước.

Anh hận tất cả mọi người, anh hận chính mình vì anh gián tiếp gây nên cái chết của Công tước.khiến em ấy mắc kẹt với Linh mục trưởng.

Nói về Linh mục trưởng, sau khi công tước gϊếŧ ông ta, Michael đã lấy thi thể và bố cáo với thiên hạ. Michael kêu gọi ánh sáng thánh thiện phán xét Linh mục trưởng.

Bằng một cách thần kỳ, một giọng nói phát ra từ thân thể Linh mục trưởng. Đó là linh hồn đang bị tra tấn ở địa ngục của Linh mục trưởng, ông ta thú nhận tất cả mọi thứ mình đã làm khi còn sống, điều đó đem đến một cú sốc cho tất cả mọi người. Michael cảnh báo tất cả các bộ trưởng, ngay cả vua cha của anh trong tòa thị chính.

“ Đây là linh hồn bị tra tấn của Linh mục trưởng. Ông ta là người tôn sùng đạo nhưng lại trở thành than đá trong địa ngục. Và công tước,mặc dù không có đức tin, nhưng cậu ấy không bao giờ phạm tội, và bây giờ.. cậu ấy đang ở một nơi rất tốt… trên thiên đàng.”

“ Nếu các người muốn được lên thiên đàng, điều quan trọng nhất là trái tim của chính các người, bất kể là các người có phải người sùng đạo hay không, Chúa sẽ chỉ đánh giá trái tim các người thôi.”

Sau khi Thượng tọa Michael nói vậy, một loạt người không có đức tin ngẩng cao đầu trong Thánh quốc Rianel. Lúc trước, mọi người đều phản đối vì họ nghĩ rằng người không có đức tin đều vô cùng gớm ghiếc tội lỗi. Nhưng Michael không có hành động gì loại bỏ họ, sau vài năm, họ dần được chấp nhận trong xã hội.



----

Hai mươi năm trôi qua kể từ khi Công tước không còn, Michael giờ đã đầu 40. Anh vẫn là vị Thượng tọa ban ân mà mọi người tôn thờ và yêu kính. Nhưng ngày hôm nay, Michael ngủ rất nhiều, đã 20 năm trôi qua nhưng anh chưa từng một lần mơ về công tước.

Anh đã mơ về Thánh nữ rất nhiều lần, như nỗi nhớ về người mẹ… Ngài luôn xoa đầu anh và nói rằng Michael đã làm rất tốt rồi. Nhưng Công tước lại chẳng bao giờ bước vào giấc mơ của anh..(GinGin: tại em nó đã tèo thật đâuuu)

“ Công tước à, em ra đi như một vị thánh, hệt như Thánh nữ… Vậy tại sao em không xuất hiện trong giấc mơ của ta, dù chỉ một lần…”

“ Tất cả mọi thứ thật trống rỗng.. Cuộc sống của ta thật trống rỗng, ta trở thành Thượng tọa ban ân của Thánh quốc Rianel rồi đây.. Ta trở thành niềm tin vững chắc của Thánh quốc rồi đây… Nhưng ta chẳng có lấy một chút hạnh phúc nào cho riêng mình…”

“ Ta không thể hạnh phúc, bởi vì em đâu ở đây..”

“ Công tước à… khi ta tới thiên đường, ta hy vọng ta sẽ đoàn tụ với em.. Ta hi vọng em có thể trao ta chiếc ôm nồng nàn và gửi ta nụ cười rạng rỡ… bởi vì tất cả những gì tuyệt vời nhất cũng không thể so sánh với em..”

(GinGin: văn thơ như này mà không tán đổ được con người ta mới phí chứ><)

-----

Một năm sau đó, khi mà Michael đã tuổi 41, anh gọi đệ tử của mình. Một nữ tu sĩ trẻ tên là Mary. Cô ấy vừa mới 18 tuổi, hiền lành và hiếu học. Cô ấy đã nằm lòng tất cả những lời dạy của Michael.

“ Người sẽ ban ân cho con sao ạ?” Mary đến phòng Michael và thấy anh vẫn còn đang tên giường, mặc dù anh không bị bệnh. Michael quay đầu về phía Mary và mỉm cười.

Michael đã 41 tuổi, nhưng nét điển trai thời trẻ vẫn theo anh tới tận bây giờ. Như thể, thời gian đã bỏ quên mất người con trai này. Mary luôn luôn nghĩ rằng đây chính là một sự ban ân của Chúa dành cho anh.

Nhưng Michael biết rằng không phải vậy, Michael đã dùng một câu thần chú, để anh luôn luôn như vậy. Bởi vì anh sợ, sợ răng công tước sẽ không thích anh nếu anh trở nên già nua khi họ gặp lại, vì công tước là ma cà rồng và sẽ mãi dừng lại ở độ tuổi 20.

Michael mỉm cười và hỏi “ Mary, ta có phải vị Thượng tọa tốt không?”

“ Chắc chắn rồi ạ! Người là vị Thượng tọa tốt nhất từng xuất hiện trong lịch sử Thánh quốc. Con không nghĩ rằng những Thượng tọa đời kế tiếp sẽ có thể tốt như người.”

“ Điều đó có nghĩa là, ta đã hoàn thành thành chức trách của mình. Ta sẽ gặp lại em ấy với niềm kiêu hãnh, vì ta đã hoàn thành lời hứa với em..”

“ Người nói về ai thế ạ?”

“ Người ta yêu..” Michael buồn buồn trả lời, đôi mắt sâu thẳm của anh chứa đầy cảm xúc phức tạp. Anh lấy chiếc áo choàng trắng từ ngăn tủ và cho Mary xem “Thứ này là của con, nó thuộc về Thánh nữ và Thượng tọa trước ta, bao gồm cả người ta yêu..”



Mary choáng váng, cô nhận lấy chiếc áo choàng và nâng niu cẩn thận, sợ rằng nó sẽ rơi bất cứ lúc nào. “ Thượng tọa… con..”

“ Mary, con sẽ trở thành người kế vị tiếp theo của Thánh quốc. Ta mong con sẽ trở thành vị Thánh nữ vĩ đại”

Michael nhắm mắt, với một nụ cười mãn nguyện trên môi, anh trút hơi thở cuối cùng…. Thân thể của Michael hóa thành những vầng sáng biến mất từng chút một. Thời đại của vị Thánh nữ mới bắt đầu..

-----

Michael chợt tỉnh, anh nhìn xung quanh và thấy rằng mình đang bị mắc kẹt trong một quả cầu pha lê, và một người đàn ông bí ẩn đang nhìn chằm chằm vào anh từ bên ngoài quả cầu. Anh nhìn xung quanh và không thấy gì ngoài một loạt các con số trôi nổi xung quanh trong một không gian dường như vô hạn.

Người đàn ông bí ẩn mặc chiếc áo choàng đen dệt kim, với một mái tóc đen dài, và các đặc điểm trên khuôn mắt của anh ta khá khác so với thế giới này. Michael chưa bao giờ nhìn thấy một người đẹp trai như vậy, nhưng Michael cũng cảm nhận được sự quen thuộc nơi anh. Có lẽ đó chỉ là do trí tưởng tượng của Michael, nhưng anh cảm thấy rằng người đàn ông bí ẩn này là.. chính mình, trong một hình thức khác…

“ Người là.. Chúa sao?”

“ Không.. Anh là một phần của tôi, và anh đã được công tước thanh tẩy.”

“ Công tước ư..? EM ấy ở đâu? Ta muốn gặp em ấy!” Michael hỏi một cách hỗn loạn. Anh rất muốn gặp lại Công tước. Ước nguyện duy nhất của anh..

“ Vị công tước mà cậu yêu có một thân thể hoàn toàn khác biệt. Tên thật của cậu ấy là Bạch Vân Ngọc, và cậu ấy đang chuẩn bị tới thế giới tiếp theo để thanh tẩy một phần khác của tâm hồn tôi. Cậu là phần đầu tiên.”

“ Bạch Vân Ngọc..” Michael ngốc lăng vài phút… Bởi vì cái tên thật quen thuộc với anh, mặc dù đây là lần đầu tiên anh nghe thấy. “ Ta muốn gặp em ấy. Nếu đó là công tước ta yêu, ta vẫn muốn gặp lại em ấy lần nữa.”

“ Chúng ta có thể gặp cậu ấy, sau khi cậu ấy thanh tẩy hết linh hồn của chúng ta, chúng ta có thể gặp.. một cách hoàn chỉnh. Bởi vì cậu chính là một phần linh hồn của tôi.” “ Hãy bắt tay với tôi, chúng ta sẽ đoàn tụ với em ấy.”

“ .. Nếu ta trao linh hồn của ta cho anh, em ấy có biết ta là một phần của anh?” Michael cố gắng lý luận với người đàn ông này, anh không muốn biến mất hoàn toàn mà không thể nói chuyện với người anh yêu.

“ Vân Ngọc sẽ biết thôi, vì em ấy sẽ biết tất cả chúng ta.”

Michael nhìn chăm chăm vào người đàn ông, anh có cảm giác rằng đây là cách duy nhất để có thể gặp lại công tước. Miễn là anh có thể gặp lại công tước, mọi thứ đều đáng giá.” Ta tin anh, lấy linh hồn ta đi, miễn là ta có thể gặp em, hết thảy đều đáng giá.”

Người đàn ông bí ẩn gật đầu, anh vung tay áo và quả cầu của Michael biến thành một viên đá quý nhỏ. Người đàn ông nuốt viên đá và nhắm mắt lại.

“ Bạch Vân Ngọc, đây là linh hồn đầu tiên mà em thanh tẩy, tôi sẽ đợi cho đến khi em thanh tẩy hoàn toàn các linh hồn của tôi. Vì em đã không ngại cứu tôi, tôi sẽ không bao giờ để vuột mất em. Chúng ta sẽ gặp lại nhau sớm thôi, Vân Ngọc à..”

Anh đi vào giấc ngủ sâu một lần nữa, anh sẽ đợi cho đến khi Vân Ngọc thanh tẩy tất cả mọi linh hồn của mình, rồi anh sẽ trở lại với sức mạnh của mình, một lần nữa.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv