Editor: Tieen
Bị phủ đại tướng quân đè trên đầu nhiều năm, hôm nay Hàn thống lĩnh có thể nói là rửa mối nhục xưa.
Hàn thống lĩnh này cùng tướng quân phủ có mối bất hòa, tướng quân phủ sắp kết thúc, hắn là người vui nhất.
Vân đại tướng quân nhìn bên kia đã lần lượt từ bỏ chống cự, người hầu và quân Vân gia bị bắt lại...
"Cha..." Vân Linh bị trói xuất hiện, làm Vân đại tướng quân đồng tử hơi co lại, nhìn Vân Lâm.
Vân Lâm lập tức hiểu được tâm tư phụ thân mình, cũng rõ ràng tình hình hiện giờ.
Vân gia không thể từ trận gió lốc này thoát thân, chỉ cần bị bắt, cuối cùng sẽ là tru di cửu tộc.
Vân gia...
Phải tuyệt hậu.
Vân đại tướng quân sao có thể nhẫn tâm nhìn hai hài tử niên hoa chính mậu (*), liền phải rời khỏi thế giới phồn hoa này.
(*) Niên hoa chính mậu: độ tuổi tươi đẹp.
"Bang --" Vân Lâm nhìn Vân Linh bị người dẫn tới phía sau mình, trở tay hạ một quyền, đem người đánh bất tỉnh, bảo vệ Vân Linh.
"Các tướng sĩ, bảo hộ bọn nhỏ rời đi!" Vân đại tướng quân tràn đầy khí thế hô, mang theo dứt khoát.
"Hay lắm, thật giỏi cho một cái tướng quân phủ, bắt lấy, ngoại trừ Vân đại tướng quân và thiếu tướng quân, còn lại gϊếŧ chết bất luận tội!" Hàn thống lĩnh hung hăng hét lên.
Sau hành động dứt khoát của Vân đại tướng quân, hai bên xông vào đánh nhau.
Hàn thống lĩnh tự nhiên biết những người mình mang đến không phải đối thủ quân tướng quân phủ Vân gia, lập tức kêu người bẩm báo Thánh Thượng, cấp thêm nhân mã!
Vân Lâm che chở Vân Linh, ánh mắt vẫn luôn tìm kiếm Tô Mộc.
Nhìn thấy Tô Mộc với một thân thủ quỷ dị đột phá đám người, đi tới trước mặt bọn họ.
"Đi."
Còn ở lại, bọn họ ai cũng trốn không thoát.
Nhưng quân tiếp viện bất ngờ đến kịp thời.
Hàn thống lĩnh nhìn những người đó, sửng sốt.
Binh Bộ của phe phái Thái tử điện hạ.
"Bắt!" Người vừa đến đã ra mệnh lệnh.
Cho dù quân Vân gia có hoàn mỹ đến đâu, nhưng nhân số đối phương chiếm ưu thế.
Tại kinh thành này, có thể có binh lực cuồn cuộn không ngừng, Vân gia bọn họ, chờ không nổi!
"Lâm Nhi, ngươi mang theo Linh Nhi cùng Tiểu Thu nhanh rời đi, đi càng xa càng tốt, đừng bước vào kinh thành phong vân bên trong này nữa!"
"Cha..." Vân Linh nhìn vết máu che kín mặt phụ thân, hốc mắt lền đỏ lên, "Phụ thân, ngài đi cùng chúng ta đi."
Nương vừa mất, nàng không muốn lại mất đi cha...
"Linh Nhi, ngươi cùng Lâm Nhi, phải sống thật tốt!" Đại tướng quân đau lòng nhìn Vân Linh, trở tay một đao chém xuống, gϊếŧ một người.
Quay đầu lại tê tâm liệt phế nói: "Đi mau!"
Vân Lâm nhìn thật sâu đại tướng quân, che chở Vân Linh: "Đi!"
Phụ thân, chờ ta!
"Ngăn bọn họ lại cho ta!" Hàn thống lĩnh vừa thấy mấy người Vân Lâm chạy đi, lập tức gào rống lên.
Bộ phận tướng sĩ và người hầu Vân gia, bảo hộ Vân Lâm cùng Vân Linh, chém gϊếŧ mở ra một con đường máu, thối lui đến cửa sau.
Mà quân tiếp viện không ngừng đánh tới, quân Vân gia đã ngăn cản không được!
Đại tướng quân quay đầu lại nhìn thoáng qua bọn họ đã tới cửa sau, quay đầu lại, giơ đao.
"Gϊếŧ!"
Cả đời hắn gϊếŧ địch vô số, hiện giờ lại phải tàn sát đồng loại, che chở hai đứa nhỏ rời đi...
Vân Lâm cùng Vân Linh vừa ra cửa, Vân đại tướng quân chống cự trong chốc lát, liền mỏi mệt bị chém một đao, nửa quỳ trên mặt đất, bị bắt!
Vân Lâm và Vân Linh ra khỏi tướng quân phủ, nhưng ở tại kinh thành này, phía sau còn có binh lính đổi theo, bọn họ có thể chạy xa sao?
"Đi theo ta." Tô Mộc thấp giọng nói.
"Tiểu Thu?" Vân Lâm nghi hoặc nhìn cô một gương mặt nhỏ xảo tinh, gần đây khó gặp căng chặt.
"Thiếu tướng quân, các người đi mau, chúng ta tạm thời ngăn cản những người này!" Quân Vân gia vẫn luôn che chở bọn họ, nhìn truy binh càng ngày càng nhiều, kiên quyết nói.
Đã là người Vân gia, tất vì Vân gia nguyện chết!
Hiện giờ là lúc Vân gia cần bọn họ, tướng sĩ bọn họ liều mạng bảo vệ huyết mạch Vân gia!
***
Tieen: Muốn nhanh hoàn thế giới này ghê, mà không có thời gian... 2 tuần nữa mị thi xong gòi sẽ đẩy nhanh nhanh, mị vừa edit vừa đọc nên cũng hóng lắm ớ.
Up chương ít quá bị tuột xếp hạng òi. Bùn bùn. (╥﹏╥)
Những ngôi sao của các nàng là động lực của mị đó. Yêu các nàng!!! (ღ˘⌣˘ღ)