Lãnh Tử Nguyệt ngồi đung đưa cái nôi nho nhỏ, khóe miệng ngậm cười nhìn bàn tay nhỏ nhắn đang nắm lấy ngón út của mình
Bốn tháng nữa sẽ diễn ra đại hội săn bắn mỗi năm một lần, hoàng cung cũng vì chuẩn bị chuyện này mà bận đến túi bụi
Cái đại hội này nói quan trọng thì cũng không phải, mà nói không quan trọng thì cũng thật sự rất quan trọng, nó quyết định cho sự no đủ thái bình của đất nước trong cả một năm, đương nhiên đây cũng là tự bọn họ nghĩ vậy
Cũng vì việc này, các quý tộc đã chọn lọc rất kỹ những động vật hoang dã phù hợp để thả vào rừng, đến thời điểm săn bắn thì chỉ việc tìm rồi bắn mà thôi
Hạ Nhi: " Người có muốn đi không? "
Lãnh Tử Nguyệt gật đầu
Vào cái thời này, nam nữ đều tuân theo cái khái niệm " thụ thụ bất thân ", gần như cả hai đều không dám lại gần nhau quá, nhưng vào những dịp như thế này lại khác, trong mấy ngày này họ có thể không cần để ý đến những tiểu tiết đó, thoải mái mà làm bạn kết thân
Vì lí do này nên rất nhiều nữ quyến cũng đi theo gia đình đến xem náo nhiệt
Mà nguyên chủ lại là người ưa thích yên tĩnh, hầu hết đại hội săn bắn mọi năm nàng đều không đi
Nhưng năm nay đổi lại là Lãnh Tử Nguyệt, nàng chịu an phận ở lại mới là có quỷ
Hạ Nhi: " Vậy để ta đi chuẩn bị đồ dùng trước "
Lãnh Tử Nguyệt ngồi ngẩn ngơ nhìn tiểu bánh bao đã sắp được tròn một tháng tuổi, bỗng trong đầu nàng xuất hiện một suy nghĩ kì lạ, ngay lập tức liền tán gẫu với hệ thống
Lãnh Tử Nguyệt: " Hệ thống ngươi nói xem, tiểu bảo bảo của ta sau khi lớn thì nên trở thành một đế vương công hay lạnh lùng thụ thì mới tốt "
Hệ thống nghẹn một lúc không biết nói cái gì: [……không phải nên là một thẳng nam thì mới tốt hay sao? ]
Lãnh Tử Nguyệt: " Ngươi không cảm thấy cái con đường trở thành thẳng nam này là con đường gian nan và khó thành công nhất sao? "
Hệ thống: [……] Nó cảm thấy mình không nên tiếp tục thảo luận với kí chủ cái vấn đề này nữa
Lãnh Tử Nguyệt đương nhiên là vẫn tiếp tục: " Hoặc song tính cũng không sao, nam nữ đều có thể ăn, rất tốt "
Hệ thống: [……] Ta thật nghi ngờ không biết tiểu bảo bảo có bị lây nhiễm sự đen tối này của kí chủ hay không
Bốn tháng trong nháy mắt đã qua, ngày lên đường đi đến bãi săn của hoàng tộc cũng đã đến
Lãnh Tử Nguyệt mặc một bộ bạch y phiêu dật, tóc được búi lên một nửa, trông vừa tùy ý lại không mất đi khí chất của nàng
Vì quãng đường có chút xa, nên ngoại trừ mấy thế gia công tử ra thì những người khác đều là ngồi xe ngựa
Lãnh Tử Nguyệt cũng không ngoại lệ, nàng ngồi bên trong chiếc xe ngựa thứ ba, tùy ý lười biếng chơi với tiểu bảo bảo nhà mình
Lần này, đi theo sau hoàng đế gồm các phi tử gồm từ hàng phi trở lên, theo cùng các nàng còn có công chúa hoàng tử, biết đâu có dịp còn có thể ở trước mặt hoàng đế thể hiện
Trời bắt đầu tối nhưng chặng đường cần phải đi vẫn còn một nửa, Thượng Quan Kỳ cho đóng quân tại chỗ, sáng sớm mai lên đường
Lãnh Tử Nguyệt ngồi ở một bên ôm Thượng Quan Dực, xem những người khác dựng lều
Đột nhiên từ đằng sau có tiếng chân lại gần, Hạ Nhi phản ứng rất nhanh, lập tức nghiêng sang bên cạnh chắn Lãnh Tử Nguyệt ở trước người rồi từ từ quay đầu lại
Người đến chính là hoàng hậu nương nương, một thân hoàng y thường phục được nàng mạc vào lại càng khí chất cao quý
Hạ Nhi lùi lại một bước không xa, đủ để không che khuất Lãnh Tử Nguyệt, vừa lại có thể thời thời khắc khắc bảo vệ được nàng, hành lễ
" Hoàng hậu nương nương "
Lãnh Tử Nguyệt cũng cúi đầu: " Hoàng hậu nương nương "
Hoàng hậu tiến lên đỡ lấy tay Lãnh Tử Nguyệt: " Đã ra ngoài rồi, không cần tuân thủ hành lễ như vậy đâu "
Lãnh Tử Nguyệt mỉm cười không nói
Hoàng hậu nhìn vào Thượng Quan Dực đang được Lãnh Tử Nguyệt ôm chặt chẽ trong ngực, khẽ mỉm cười
" Đây là Dực nhi sao, thật là đáng yêu, ta có thể ôm thằng bé một lát không? "
Hạ Nhi nghe vậy liền nhíu mày, Lãnh Tử Nguyệt có hơi chần chừ một lúc rồi cũng cẩn thận đưa tới tay hoàng hậu
Ánh mắt hoàng hậu nhìn Thượng Quan Dực rất dịu dàng, giống như thật đang nhìn con ruột chính mình vậy
" Thật hoài niệm, trước đây Tiểu Hải còn nhỏ cũng đáng yêu như vậy, bây giờ vậy mà đã lớn như vậy rồi "
Lãnh Tử Nguyệt suy nghĩ một hồi mới biết Tiểu Hải mà nàng nói là ai, hắn chính là con ruột của hoàng hậu_đại hoàng tử Thượng Quan Hải, năm nay mười năm tuổi
Lãnh Tử Nguyệt: " Lớn mới tốt, như vậy mới đỡ bớt lo "
Hoàng hậu lắc đầu: " Trong mắt người làm mẹ, đứa con mình sinh ra dù lớn như nào thì cũng sẽ mãi chỉ là một tiểu hài tử mà thôi, không bao giờ có thể thôi lo lắng cho bọn chúng được "
"....."
Hoàng hậu sau khi ôm đủ rồi liền trả lại hài tử cho Lãnh Tử Nguyệt, nhẹ nhàng nói
" Sau này có gì khó khăn có thể đến tìm ta, ta sẽ dốc sức giúp đỡ "
Nói xong nàng lập tức rời đi, dường như là đến căn lều đã được dựng xong của hoàng đế
Lãnh Tử Nguyệt nhìn bóng lưng nàng nhíu mày khó hiểu hỏi Hạ Nhi
" Ta cùng hoàng hậu trước đây có quen biết sao? "
Hạ Nhi suy nghĩ rồi lắc đầu: " Trước đây thì không có, sau khi tiến cung gặp cũng không tới bao nhiêu lần "
Lãnh Tử Nguyệt như có điều suy nghĩ, chợt bánh bao nhỏ trong lòng nàng khẽ cựa quậy, đứa bé nhìn nàng cười thật tươi, trong đôi mắt đen nhánh trong suốt đó chỉ phản chiếu duy nhất ảnh ngược của nàng
Lãnh Tử Nguyệt cũng cười lại, nếu đứa bé không có phản ứng, vậy chắc vị hoàng hậu nương nương này cũng không có ác ý gì đi