Nàng do dự một lúc, trong lúc nhất thời không đưa ra được chủ kiến gì. Nhưng mà cho tới bây giờ nàng không quỳ trước bất kỳ kẻ nào nhé!
Các đại thần bên cạnh nàng thấy nàng tức giận liền giận dữ nhìn người phía dưới: “Nhị vương gia ở chỗ này đàm luận công việc, các ngươi nói chuyện nhỏ tiếng một chút đi!”
Quần chúng ăn dưa liền vội vàng gật đầu.
Kim Đản Đản quay đầu lại nhìn từng đại thần đang mặc thường phục, vẻ mặt cung kính nhìn nàng.
Nàng cụp mắt xuống nhìn chính mình. Trên người nàng khoác cẩm bào màu xanh trắng đan xen, phẩm chất y phục cũng tốt hơn nhiều so với những người đó, rõ ràng là cao hơn một bậc so với bọn họ. Theo lời bọn họ nói thì Nhị vương gia hẳn là mình.
Ở cái vi diện này, có phải nàng sẽ giống lúc trước vậy, làm một vị nữ Vương gia đóng giả nam nhân không?
Có tiền có quyền thế, nàng suy nghĩ một chút liền cảm thấy thật vui vẻ, nhân tiện cùng nam nhân mình thích bách hợp một cái! Oa, khà khà!
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Kim Đản Đản đột nhiên tối sầm. Nàng cụp mắt nhìn xuống, sau đó phát hiện vì nhất thời kích động mà làm bộ phận nào đó trên người nàng có phản ứng, nàng liền hít sâu một hơi: Thật là lớn!
Nàng bi thương đỡ trán, nước mắt trong lòng nàng đã chảy tràn ra như những sợi mì: Hệ thống Quân, lần này nhóc chơi lớn rồi, vậy mà nàng lại là nam nhân chân chính.
Hệ thống Quân: [Ký chú, Quân Quân dẫn người đi trải nghiệm cuộc sống mới lạ!]
Kim Đản Đản: “Cút xéo!”
Đằng sau, một đám đại thần mặc thường phục cũng theo ánh mắt nàng nhìn lại đây. Khuôn mặt nhỏ nhắn của Kim Đản Đản tối sầm, lập tức dùng ống tay áo che chắn.
Một giọng nói hơi the thé vang lên, giống như thái giám trong phim truyền hình trên tivi vậy, tay hắn uốn hình hoa lan, cười nịnh nọt: “Nhị vương gia, có phải ngài coi trọng vị cô nương kia không? Chỉ cần ngài yêu cầu, tiểu nhân sẽ vì ngài mà ra giá đoạt lại nàng.”
Đôi mắt Kim Đản Đản liếc hắn một cái, ai ui, đôi mắt ti hí của nịnh thần đã lâu không gặp, trong lòng nàng thật sự rất thích.
Cây quạt trong tay nàng đè nhẹ lên vai nam tử giống như công công kia: “Tốt, không tiếc bất cứ giá nào cũng phải đoạt lại nàng cho ta!”
Ha ha ha! Đời này hãy để bổn vương tới bảo vệ ngươi! Mỹ nhân Mạch Nhi!
Trong lòng Kim Đản Đản đã nghĩ ra một nghìn loại phương pháp trêu đùa mỹ nhân Mạch Nhi, chẳng qua trên mặt nàng vẫn điềm tĩnh, trình diễn dáng vẻ Vương gia cao lớn lạnh lùng.
Có ý chỉ của Nhị vương gia, công công Tiểu Mộc Tử ngẩng cao đầu, nhìn mọi người ở phía dưới: “Hai mươi nghìn lượng, nữ tử này là của Nhị vương gia nhà ta!”
Tiểu Mộc Tử kêu lên không chút do dự, một lời giá nghìn vàng, chỉ nghe thôi đã khiến kẻ yêu tiền như Kim Đản Đản đau đớn giống như bị cắt thịt.
Nhưng mà suy nghĩ lại một chút thì cũng vì muốn chuộc thân cho nữ nhân mình thích, cảm giác đau đớn cũng giảm đi ít nhiều.
Lãnh Cô Nguyệt đẹp đẽ lạnh lùng kia kinh ngạc ngước mắt nhìn, khi đối diện với ánh mắt của Kim Đản Đản, trong con ngươi nàng nổi lên nghi ngờ. Có tin đồn Nhị vương gia không thích nữ sắc, nhưng vì sao phải chuộc thân cho nàng, mục đích của hắn là gì?
Kim Đản Đản nhếch môi khẽ cười với Lãnh Cô Nguyệt, trong đôi mắt phượng ẩn chứa một ý cười nghiền ngẫm, giống như phát hiện ra món đồ chơi mới vậy.
Lãnh Cô Nguyệt cụp mắt, trong lòng run rẩy.
Vốn dĩ nếu nàng bị Lý viên ngoại này bắt đi thì còn có cơ hội chạy trốn. Nhưng hôm nay nàng bị Nhị vương gia thâm tàng bất lộ này bắt đi, chỉ sợ sẽ rơi vào trong nước sôi lửa bỏng!
Nét mặt già nua của lão tú bà phấn khởi, cười tươi giống như hoa cúc vậy, ánh mắt như thành mặt đồng tiền, tự mình đưa Lãnh Cô Nguyệt đi tới gian phòng mà Nhị vương gia đang ngồi.
“Nhị vương gia, mời ngài vui vẻ hưởng thụ, một đêm xuân đáng giá ngàn vàng đấy!” Lão tú bà nịnh nọt.
Kim Đản Đản đột nhiên nhớ ra, hít sâu một hơi, hóa ra chỉ là lần đầu tiên. Một đêm lại tốn của gia hai mươi nghìn lượng bạc trắng.
Kim Đản Đản móc móc từ trong lồng ngực, lấy ra nhìn một cái. Tất cả đều là ngân phiếu một nghìn và mười nghìn lượng, cứ từng lớp từng lớp thật dày.
Ai không biết còn tưởng Nhị vương gia này mang theo toàn bộ gia sản ở trên người đấy.