Lãnh Mạc Tà liếc mắt một cái nhìn giữa trán tiểu nương tử của hắn đang đổ mồ hôi, cứ cảm thấy nàng đang lừa hắn chuyện gì đó.
Nhưng hắn vẫn ngoan ngoãn gật đầu, quyết định về sau sẽ lén nói bí quyết của mình cho nhi tử.
Trong lòng Kim Đản Đản thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng con đường theo đuổi vợ của nhi tử cũng không bị hắn phá đám.
Sau này, nàng lại sinh một nữ nhi, làn da trắng nõn nà như tờ giấy, giống như một bé tiểu quỷ đáng yêu trong chuyện xưa. Bé càng lớn càng xinh đẹp, làm mọi người hận không thể dốc lòng yêu thương bé.
Khi nữ nhi trưởng thành thì tìm được bạn trai, gả cho một con em quý tộc trong Quỷ tộc.
Nhưng bởi vì Lãnh Mạc Tà trộm truyền bí quyết của hắn cho nhi tử mà đến hơn ba trăm tuổi nhi tử của nàng vẫn là một tên độc thân.
Hơn ba trăm tuổi, tương đương với con người hơn ba mươi tuổi, cũng được xem là trai ế lớn tuổi rồi.
Kim Đản Đản già nua nằm tiếc nuối trên giường, năm đó sau khi nàng sinh nhi tử không bao lâu thì qua đời, sau đó trở thành quỷ hồn làm bạn bên cạnh Lãnh Mạc Tà.
Quỷ hồn cũng không khác với con người nhiều, sẽ già đi, cũng sẽ chết.
Hiện giờ nàng đã hơn chín trăm tuổi, già đến nỗi không còn nhận ra nàng là Kim Đản Đản. Tiếc nuối duy nhất là lúc nàng còn sống chưa thể ôm cháu trai, nhưng thật ra cháu ngoại thì đã có hết đứa này đến đứa khác rồi.
Nàng nhìn nhi tử, nữ nhi, cháu ngoại chăm sóc nàng bên giường. Bề ngoài nhi tử rất tuấn tú, gương mặt thành thục ổn trọng. Hắn đẹp trai, tuấn tú, lịch sự, tại sao lại không cưới được tức phụ chứ?
Lão già Lãnh Mạc Tà đứng bên cạnh giơ nắm tay cổ vũ: “Nhi tử, cố lên! Ngủ… Cứ ngủ với cô nương kia, như vậy thì nàng ta chắc chắn sẽ gả cho con!”
Kim Đản Đản quay đầu nhìn hai cha con đang nói chuyện, con trai của nàng nghe được lời này thì ánh mắt sáng ngời.
Nàng tức giận trừng mắt Lãnh Mạc Tà, chỉ tay vào hắn: “Chàng… Chàng…”
“Phốc ~” phun ra máu tươi, linh hồn của Kim Đản Đản dần dần tiêu tan.
Xa xa nghe được giọng nói dạy dỗ suy yếu của Lãnh Mạc Tà: “Nhi tử, không cần cứ phải ban đêm, ban ngày cũng ngủ được…”
Kim Đản Đản vừa mở mắt, tức giận mãi không thể át!
Cô về tới không gian khoa học viễn tưởng kia, cô tức giận nghiến răng nghiến lợi: “Hệ thống quân, ngươi nói đi, tại sao đời này Tiểu Mạch Tử lại ngu ngốc như vậy chứ?”
Hệ thống quân nhìn ký chủ đột nhiên xuất hiện đang bùng lên lửa giận, sợ tới mức cơ thể nhỏ bé của nó nhanh chóng lui về phía sau mười mét, ngượng ngùng cười 【 Quân Quân không rõ lắm 】
“Tức chết ta, có người cha là Tiểu Mạch Tử ngu xuẩn này ở đó thì sợ là cả đời nhi tử vẫn ế vợ!” Linh hồn của Kim Đản Đản vì tức giận mà xiêu xiêu vẹo vẹo.
【 Khụ khụ! Ký chủ đừng tức giận, vào vị diện sau, cô có thể giáo huấn hắn mà! 】
Trạng thái linh hồn của Kim Đản Đản ổn định hơn, đầu gật gù: “Đúng đúng! Đi vị diện tiếp theo đi!”
Hệ thống quân vội vàng nói 【 Ký chủ, cô quên chưa rút phần thưởng à? 】
Vừa nghe đến có phần thưởng, trong lòng Kim Đản Đản cực kỳ vui vẻ!
Trên màn hình trước mặt là đĩa quay may mắn lớn, cô ấn bắt đầu.
‘ Xoẹt xoẹt xoẹt ~’ một mớ phần thưởng tinh xảo lại kỳ lạ từ từ hiện lên.
Chén vàng → cột thu lôi → đinh ba chín răng nạm kim cương → thiên mã có cánh → nụ hôn của Thường Nga → nhược điểm của Ngọc Đế.
Sau đó ——
Dừng lại ở Như Ý Kim Cô Bổng ( hay còn gọi là gậy Như Ý).
Vẻ mặt Kim Đản Đản ngơ ngác nhìn cây gậy màu vàng trong tay, rồi lại chớp mắt nhìn màn hình.
Cô quay đầu cứng đờ nhìn về phía hệ thống quân, khóe miệng run rẩy: “Như Ý Kim Cô Bổng này không phải của con khỉ Tôn Ngộ Không kia sao?”
Đầu của hệ thống quân xoay tròn 360°, giọng nói máy móc vang lên 【 Quân Quân không rõ lắm! 】
Kim Đản Đản lại nhìn về phía màn hình lần nữa, trên màn hình hiện lên tin tức của cô.
Ký chủ: Kim Đản Đản
Chỉ số thông minh: ★★★☆☆
Sức chịu đựng: ★★★★☆
Độ mạnh của linh hồn: ★☆☆☆☆
Tích phân đã kích hoạt
Tích phân khen thưởng: 10000
Tích phân nhiệm vụ: 9996
Tích phân khấu trừ: 26*120, 3120
Tích phân tích lũy: 16876