Bạch Mặc lại xoay người lần nữa, nịnh bợ nói: “Vợ à, anh sai rồi, anh cho em ăn thịt, tùy em ăn!” Anh kéo lấy cánh tay Kim Đản Đản lắc lắc rồi nói: “Sau này có thể đừng đánh vào mông được không, đánh lúc ăn thịt sẽ đau lắm.”
Kim Đản Đản: Cái tên trước mắt này là nam thần quốc dân sao? Sao mình lại cảm thấy anh ta giống như một con chó cưng cỡ lớn thế nhỉ?
Kiếp này, hai người bên nhau đến 81 tuổi, sau đó lần lượt lìa đời.
Cả nước đồng thương tiếc.
Tình yêu giữa hai người được biên thành một bộ tiểu thuyết ngôn tình hot nhất thời đại này.
Từ trúc mã biến thành người yêu, rồi kết hôn.
Bọn họ đã trải qua phân ly, mất đi ký ức, rồi lại yêu nhau, giống như hai người là định mệnh của nhau vậy.
Người thuộc về bạn, có lẽ sẽ đến muộn, nhưng rốt cuộc cũng sẽ có một ngày người đó sẽ vượt qua trăm sông nghìn núi đến bên cạnh bạn.
Cái gọi là tình yêu, chính là bên cạnh nhau dài lâu, dù có già đi cũng chẳng bỏ chẳng rời.
Trong không gian huyền ảo, Kim Đản Đản nhìn bàn tay già nua của mình lại biến về như lúc trẻ.
Ký ức phong tỏa trong đầu lại tuôn ra, nguy hiểm quá, cũng may cô không chọn sai người, nếu không thì sẽ ngủm mất thôi.
Hệ thống quân giống như một đứa trẻ làm sai chuyện, lâu lâu nhìn lén Kim Đản Đản, sợ cô trách phạt nó, nên ngoan ngoãn vô cùng.
[Xin kí chủ rút phần thưởng!]
Nó không dám nói độ khó của nhiệm vụ lần này là do một chân nó tạo thành, cũng may kí chủ đã hoàn thành nhiệm vụ một cách thuận lợi, đúng là dọa chết bổn quân quân mà.
Kim Đản Đản cảm thấy hệ thống quân có chút kỳ lạ nào đó, nhưng mà hồi lâu cô cũng chẳng thể nào nói ra được.
Nhấn vào bàn quay, vậy mà lại dừng ở [Phỏng – bút Phán quan].
Sau đó, trong tay cô lại có thêm một cây bút lông màu đen cỡ lớn.
Kim Đản Đản sững sờ: “Hệ thống quân, cái này có tác dụng gì?”
Hệ thống quân giả ngốc nói một câu [Có thể cứu mạng vào thời khắc quan trọng, khi thời cơ đến kí chủ sẽ tự hiểu]
Màn hình hiện lên thông tin của Kim Đản Đản:
Kí chủ: Kim Đản Đản
Chỉ số thông minh:★★★☆☆
Sức nhẫn nại:★★★★☆
Độ mạnh linh hồn:★☆☆☆☆
Tích phân: Chưa kích hoạt
Vật phẩm: Kim tiêm *26, phỏng – bút phán quan.
Độ tiến hành nhiệm vụ: 3.8%
[Có tiến vào thế giới tiếp theo không?]
“Có!”
[Bắt đầu dịch chuyển…]
Ánh sáng trắng lóe lên, Kim Đản Đản bị âm thanh ồn ào huyên náo của phố thị đánh thức.
Lúc này cô đang khoác một bộ bạch y cổ đại, tay cầm phất trần, ngồi trên một chiếc ghế ven đường. Trước mặt cô có đặt một chiếc bàn, bên trên vẽ mấy bức ngũ hành bát quá, bên cạnh là tấm chiêu bài viết chữ như rồng bay phượng múa “Hoàng Bán Tiên”.
Trong đầu cô bàng hoàng một trận, ký ức của nguyên chủ ùa tới giống như sóng triều.
Nguyên chủ là Hoàng Tiểu Đồng, khi năm tuổi thì cha mẹ đều lìa đời, nàng ta được một người sư phụ xinh đẹp làm nghề bói toán nhặt về, nhận làm đồ đệ.
Nhưng bản tính nàng ta ham chơi, không thích học tập.
Sư phụ xinh đẹp mặc một thân bạch y tóc bạc, sức yếu nhiều bệnh. Khi nàng ta mười sáu tuổi, thì người sư phụ xinh đẹp đó vì bệnh mà qua đời.
Trước khi sư phụ lâm chung có căn dặn nàng ta: “Haizz… Tiểu Đồng à, con đường sau này con phải tự đi một mình thôi, bảo con học hành đàng hoàng thuật Mao Sơn con lại không học, sau này ra ngoài đừng nói con là đệ tử của ta, hủy hoại thanh danh của vi sư hết!”
“Ngoài ra, con là sát tinh nhập thể, bát tự toàn âm, đã định sống không qua mười tám tuổi. Con nhất định phải tìm được người có bát tự toàn dương ở bên cạnh người đó, như thế mới có thể thay đổi số mệnh của con!”
Thế là, sau khi sư phụ xinh đẹp qua đời, Hoàng Tiểu Đồng bày một cái sạp nhỏ ở bên đường, tìm kiếm người có bát tự toàn dương.
[Kí chủ, nhiệm vụ lần này của cô là: Sống qua mười tám tuổi]
Kim Đản Đản vỗ bàn nói: “Ta chắc chắn có thể sống qua được mười tám tuổi tuổi!”
Trong lòng cô rất muốn mắng nguyên chủ kia, ngươi nói ngươi xem, tuổi trẻ phơi phới vậy mà lại thích sư phụ của ngươi, còn ra thể thống gì?
*
Thượng tiên: Tiểu soái oa, tiểu mỹ nhân, tết trung thu vui vẻ!