“Ty chức trước khi rời cung, làm điều thừa chút chuyện, ta bảo tiểu công công bệ hạ phái tới giám sát...”
Hứa Thất An mang “văn án” mình dạy cho tiểu hoạn quan, từ đầu tới cuối thuật lại cho Ngụy Uyên nghe.
Thấy Ngụy Uyên lâm vào trầm ngâm, Hứa Thất An vội vàng nói: “Ty chức chưa trải qua cho phép, tự chủ trương, xin Ngụy Công phân tích đôi chút.”
Nghe vậy, Ngụy Uyên lộ ra nụ cười, gật đầu nói: “Tuy là tự chủ trương, nhưng làm không tệ. Bệ hạ đa nghi, am hiểu chế hành, đoạn lời này của ngươi truyền vào trong tai hắn, sẽ làm hắn sinh ra nghi ngờ đối với Trần quý phi.
“Do đó một lần nữa suy tư toàn bộ vụ án Phúc phi, suy xét nhiều mặt lợi hại được mất, cùng với cân bằng hắn luôn đau khổ duy trì.”
Hứa Thất An vẫn như cũ không hài lòng, giọng điệu không quá tự tin nói: “Có thể bị bệ hạ nhìn ra hay không? Hoặc là, vị tiểu công công kia khai với bệ hạ nhận bạc của ta, thay ta truyền lời?”
“Đoạn lời đó của ngươi không có sơ hở, đều là chuyện thiết thực xảy ra.” Ngụy Uyên cười nói:
“Về phần một vấn đề sau, nói thẳng với bệ hạ, sẽ chỉ bại lộ mình nhận hối lộ, có tội không có công, ai sẽ tự bê tảng đá đập chân mình. Có thể làm việc ở trong tẩm cung của bệ hạ, không nói thông minh bao nhiêu, ít nhất sẽ không quá ngốc.”
Hề hề, những thứ này ta đều biết... Hứa Thất An giọng điệu thán phục: “Ngụy Công tuyệt đỉnh thông minh, ty chức bội phục.”
Ngụy Uyên liếc hắn một cái thật sâu, lắc đầu bật cười.
Tiếp theo, tâm tình hắn rất thoải mái quay về phòng trà, tự mình rót hai chén trà, nói: “Ngươi đã bước vào Luyện Thần cảnh, đừng có ngừng rèn luyện nguyên thần, mãi cho đến khi kinh ngoại kỳ huyệt căng lên, ngươi liền có thể sớm rèn luyện thể phách.”
Kinh ngoại kỳ huyệt... Ồ ồ, huyệt Thái Dương.
Hứa Thất An sửng sốt một phen, mới phản ứng lại, kinh ngoại kỳ huyệt chỉ chính là huyệt Thái Dương, thế giới này không có cái gọi là ‘huyệt Thái Dương’.
Kinh ngoại kỳ huyệt, nghe thì cao cấp hoành tráng dữ dội... Bản thân Hứa Thất An cũng không thích “Thái Dương huyệt” cái xưng hô này, bởi vì luôn cảm thấy đó là một động từ.
Nghe được đề tài này, Hứa Thất An liền biết thao tác của mình vừa rồi sinh ra đáp lại tốt, Ngụy Uyên tâm tình không tệ, tính khao hắn vị có công này.
Hành vi nhìn như “thỉnh tội” thực ra tranh công đó, Ngụy Uyên liếc một cái có thể nhìn thấu, nhưng lãnh đạo chính là thích cấp dưới mang mình nâng lên cao cao như vậy.
Cho dù là Ngụy Uyên trí tuệ siêu quần cũng không ngoại lệ.
Hứa Thất An vừa rồi nếu nói: Ngụy Công, ta con mẹ nó lại lập công lớn rồi, ha ha ha ha.
Được đáp lại sẽ hoàn toàn khác, không chừng Ngụy Uyên còn có thể phê bình vài câu, nói cho hắn không được kiêu ngạo hấp tấp, phải có tĩnh khí.
“Rèn luyện thể phách?” Hứa Thất An hỏi lại.
Rèn luyện thể phách là nội dung chủ yếu thời kì Luyện Tinh cảnh, đơn giản chính là vận động có oxy + vận động không có oxy, lần lượt đột phá cực hạn thể năng. Cách mỗi ba ngày cần mời đại phu cường gân hoạt huyết, giảm bớt cơ bắp vất vả mà sinh bệnh, lại cần không ngừng ăn thịt cá, cùng với một ít thuốc Đông y ôn bổ.
Hứa Thất An một năm “ăn” hết trăm lượng bạc, xấp xỉ là nửa năm thu nhập của Nhị thúc.
Sau khi đạt tới Luyện Thần cảnh, một bộ đó của Luyện Tinh cảnh khẳng định không dùng nữa, Hứa Thất An không biết nên rèn luyện thể phách như thế nào.
“Trước kia từng nói với ngươi, hệ thống võ giả không phải một lần là xong, là tiền nhân không ngừng mò mẫm, không ngừng hoàn thiện, mới có võ phu cửu phẩm hôm nay.”
Ngụy Uyên uống trà, tâm sự dần dần đậm, nói: “Lúc ban đầu Đồng Bì Thiết Cốt, là từng gậy gõ ra, tựa như chùy của thợ rèn, mang một khối phôi sắt rèn thành tinh thiết. Quá trình này cực kỳ dài lâu, hơn nữa bởi vì thường xuyên đả kích đến bộ vị yếu hại, nếu trụ cột không đủ vững chắc, sẽ chết oan chết uổng.”
Ngụy Công, ngươi nói đả kích đến bộ vị yếu hại, là loại kia trong lý giải của ta sao... Ừm, gà bay trứng vỡ (kê phi đản đả; kê hay được dùng để chỉ bộ phận đó của đàn ông)?!
“Về sau có người sáng tạo ra thuốc tắm, lấy thiên tài địa bảo đặc thù làm tài liệu chính, mang người ta đặt ở trong cái đỉnh lớn để nấu, võ giả ở trong đỉnh thổ nạp, đối kháng nhiệt độ cao, hấp thu dược lực, lấy nó thành tựu Đồng Bì Thiết Cốt cảnh.”
“Tỉ lệ tử vong thế nào?” Hứa Thất An hỏi.
“Nguy hiểm cũng rất lớn, có đôi khi nấu chút, người ta liền chín.” Ngụy Uyên trả lời.
“...”
Trong đầu Hứa Thất An nhất thời hiện lên một hình ảnh, hắn ngồi ở trong đỉnh lớn, bên người là nước sôi nóng bỏng, Chử Thải Vi tinh thông dược lý không ngừng hướng trong đỉnh thêm gia vị: hồi hương, đậu đũa, vỏ quế, hành tây....
Hứa Linh m đứng ở một bên, nước mắt từ khóe miệng chảy ra.
“Còn có phương thức an toàn hơn không?” Hắn lặng lẽ nuốt nước miếng.
“Theo từng thế hệ thiên tài sinh ra, rốt cuộc có người sáng chế bộ pháp môn tu hành đầu tiên lấy luyện khí làm cơ sở, rèn cơ thể là phụ. Trung tâm của loại pháp môn này, là lấy phương thức hành khí đặc thù, từ trong ra ngoài rèn luyện thân thể, lại phối hợp gõ hoặc nấu, tính nguy hiểm sẽ giảm xuống rất nhiều.”
Ngụy Uyên trải ra một tờ giấy Tuyên Thành, cầm bút viết ba chữ “Hỗn Nguyên công”, nói:
“Pháp môn đỉnh cao nhất của nha môn Đả Canh Nhân tên là Hỗn Nguyên công, mỗi một vị kim la đều là dùng bộ pháp môn này. A, ném đến trên giang hồ, sẽ đưa tới gió tanh mưa máu.”
Hứa Thất An lại một lần nữa ý thức được chỗ tốt của việc đầu nhập vào Ngụy Uyên, trở thành Đả Canh Nhân, nơi này có công pháp đỉnh cao nhất, có tài nguyên xa xỉ nhất, tài nguyên giang hồ tán nhân khó có thể mong chờ, đối với Hứa Thất An mà nói, quả thật lật tay có thể thu được.
Bao gồm bức tranh quan tưởng kia, cũng là hàng cực phẩm.
Hắn có thể nhanh như vậy bước vào Luyện Thần cảnh, tất nhiên là bản thân thiên phú kinh người, nhưng cũng không thoát được quan hệ với tài nguyên Ngụy Uyên cho.
Hệ thống võ phu thật sự là chức nghiệp vất vả nha, dùng tri thức hiện đại phân tích, cửu phẩm Luyện Tinh cảnh lại gọi là Bàn Chuyên cảnh, bát phẩm là luyện khí công bàn chuyên, thất phẩm là bạo can thức đêm bàn chuyên, lục phẩm càng tuyệt, trực tiếp hình thức ngực toái đại thạch (Bàn chuyên: chuyển gạch, Bạo can: hại gan, Ngực toái đại thạch: dùng ngực kê đá cho búa đập)... Hứa Thất An thở dài, hỏi:
“Ngụy Công, có pháp môn hành khí không cần mổ nấu, không cần côn bổng gõ có thể tu thành Đồng Bì Thiết Cốt hay không?”
“Có!”
Ngụy Uyên trả lời ra ngoài Hứa Thất An dự đoán, hắn đầu tiên là vui vẻ, sau đó thử nói: “Ở trong mơ?”
... Ngụy Uyên nhìn hắn, im lặng vài giây, ôn hòa nói: “Phật môn có pháp môn kiểu này, có người nói, võ giả Đồng Bì Thiết Cốt cảnh là căn cứ Kim Cương cảnh của Phật môn diễn hóa mà ra.
“Cũng có người nói, là Phật Đà tham khảo hệ thống võ phu, ở trong hệ thống Phật môn khai sáng một con đường mới, tên là võ tăng.”
Nói cách khác, hệ thống võ tăng có được một bộ pháp môn không cần mổ nấu có thể tu thành Đồng Bì Thiết Cốt, cái này dễ làm nha, quay đầu gài số Sáu một phen, từ trong tay hắn kiếm miễn phí... Trên mặt Hứa Thất An không tự giác lộ ra nụ cười hồn nhiên. “Ty chức trước khi rời cung, làm điều thừa chút chuyện, ta bảo tiểu công công bệ hạ phái tới giám sát...”
Hứa Thất An mang “văn án” mình dạy cho tiểu hoạn quan, từ đầu tới cuối thuật lại cho Ngụy Uyên nghe.
Thấy Ngụy Uyên lâm vào trầm ngâm, Hứa Thất An vội vàng nói: “Ty chức chưa trải qua cho phép, tự chủ trương, xin Ngụy Công phân tích đôi chút.”
Nghe vậy, Ngụy Uyên lộ ra nụ cười, gật đầu nói: “Tuy là tự chủ trương, nhưng làm không tệ. Bệ hạ đa nghi, am hiểu chế hành, đoạn lời này của ngươi truyền vào trong tai hắn, sẽ làm hắn sinh ra nghi ngờ đối với Trần quý phi.
“Do đó một lần nữa suy tư toàn bộ vụ án Phúc phi, suy xét nhiều mặt lợi hại được mất, cùng với cân bằng hắn luôn đau khổ duy trì.”
Hứa Thất An vẫn như cũ không hài lòng, giọng điệu không quá tự tin nói: “Có thể bị bệ hạ nhìn ra hay không? Hoặc là, vị tiểu công công kia khai với bệ hạ nhận bạc của ta, thay ta truyền lời?”
“Đoạn lời đó của ngươi không có sơ hở, đều là chuyện thiết thực xảy ra.” Ngụy Uyên cười nói:
“Về phần một vấn đề sau, nói thẳng với bệ hạ, sẽ chỉ bại lộ mình nhận hối lộ, có tội không có công, ai sẽ tự bê tảng đá đập chân mình. Có thể làm việc ở trong tẩm cung của bệ hạ, không nói thông minh bao nhiêu, ít nhất sẽ không quá ngốc.”
Hề hề, những thứ này ta đều biết... Hứa Thất An giọng điệu thán phục: “Ngụy Công tuyệt đỉnh thông minh, ty chức bội phục.”
Ngụy Uyên liếc hắn một cái thật sâu, lắc đầu bật cười.
Tiếp theo, tâm tình hắn rất thoải mái quay về phòng trà, tự mình rót hai chén trà, nói: “Ngươi đã bước vào Luyện Thần cảnh, đừng có ngừng rèn luyện nguyên thần, mãi cho đến khi kinh ngoại kỳ huyệt căng lên, ngươi liền có thể sớm rèn luyện thể phách.”
Kinh ngoại kỳ huyệt... Ồ ồ, huyệt Thái Dương.
Hứa Thất An sửng sốt một phen, mới phản ứng lại, kinh ngoại kỳ huyệt chỉ chính là huyệt Thái Dương, thế giới này không có cái gọi là ‘huyệt Thái Dương’.
Kinh ngoại kỳ huyệt, nghe thì cao cấp hoành tráng dữ dội... Bản thân Hứa Thất An cũng không thích “Thái Dương huyệt” cái xưng hô này, bởi vì luôn cảm thấy đó là một động từ.
Nghe được đề tài này, Hứa Thất An liền biết thao tác của mình vừa rồi sinh ra đáp lại tốt, Ngụy Uyên tâm tình không tệ, tính khao hắn vị có công này.
Hành vi nhìn như “thỉnh tội” thực ra tranh công đó, Ngụy Uyên liếc một cái có thể nhìn thấu, nhưng lãnh đạo chính là thích cấp dưới mang mình nâng lên cao cao như vậy.
Cho dù là Ngụy Uyên trí tuệ siêu quần cũng không ngoại lệ.
Hứa Thất An vừa rồi nếu nói: Ngụy Công, ta con mẹ nó lại lập công lớn rồi, ha ha ha ha.
Được đáp lại sẽ hoàn toàn khác, không chừng Ngụy Uyên còn có thể phê bình vài câu, nói cho hắn không được kiêu ngạo hấp tấp, phải có tĩnh khí.
“Rèn luyện thể phách?” Hứa Thất An hỏi lại.
Rèn luyện thể phách là nội dung chủ yếu thời kì Luyện Tinh cảnh, đơn giản chính là vận động có oxy + vận động không có oxy, lần lượt đột phá cực hạn thể năng. Cách mỗi ba ngày cần mời đại phu cường gân hoạt huyết, giảm bớt cơ bắp vất vả mà sinh bệnh, lại cần không ngừng ăn thịt cá, cùng với một ít thuốc Đông y ôn bổ.
Hứa Thất An một năm “ăn” hết trăm lượng bạc, xấp xỉ là nửa năm thu nhập của Nhị thúc.
Sau khi đạt tới Luyện Thần cảnh, một bộ đó của Luyện Tinh cảnh khẳng định không dùng nữa, Hứa Thất An không biết nên rèn luyện thể phách như thế nào.
“Trước kia từng nói với ngươi, hệ thống võ giả không phải một lần là xong, là tiền nhân không ngừng mò mẫm, không ngừng hoàn thiện, mới có võ phu cửu phẩm hôm nay.”
Ngụy Uyên uống trà, tâm sự dần dần đậm, nói: “Lúc ban đầu Đồng Bì Thiết Cốt, là từng gậy gõ ra, tựa như chùy của thợ rèn, mang một khối phôi sắt rèn thành tinh thiết. Quá trình này cực kỳ dài lâu, hơn nữa bởi vì thường xuyên đả kích đến bộ vị yếu hại, nếu trụ cột không đủ vững chắc, sẽ chết oan chết uổng.”
Ngụy Công, ngươi nói đả kích đến bộ vị yếu hại, là loại kia trong lý giải của ta sao... Ừm, gà bay trứng vỡ (kê phi đản đả; kê hay được dùng để chỉ bộ phận đó của đàn ông)?!
“Về sau có người sáng tạo ra thuốc tắm, lấy thiên tài địa bảo đặc thù làm tài liệu chính, mang người ta đặt ở trong cái đỉnh lớn để nấu, võ giả ở trong đỉnh thổ nạp, đối kháng nhiệt độ cao, hấp thu dược lực, lấy nó thành tựu Đồng Bì Thiết Cốt cảnh.”
“Tỉ lệ tử vong thế nào?” Hứa Thất An hỏi.
“Nguy hiểm cũng rất lớn, có đôi khi nấu chút, người ta liền chín.” Ngụy Uyên trả lời.
“...”
Trong đầu Hứa Thất An nhất thời hiện lên một hình ảnh, hắn ngồi ở trong đỉnh lớn, bên người là nước sôi nóng bỏng, Chử Thải Vi tinh thông dược lý không ngừng hướng trong đỉnh thêm gia vị: hồi hương, đậu đũa, vỏ quế, hành tây....
Hứa Linh m đứng ở một bên, nước mắt từ khóe miệng chảy ra.
“Còn có phương thức an toàn hơn không?” Hắn lặng lẽ nuốt nước miếng.
“Theo từng thế hệ thiên tài sinh ra, rốt cuộc có người sáng chế bộ pháp môn tu hành đầu tiên lấy luyện khí làm cơ sở, rèn cơ thể là phụ. Trung tâm của loại pháp môn này, là lấy phương thức hành khí đặc thù, từ trong ra ngoài rèn luyện thân thể, lại phối hợp gõ hoặc nấu, tính nguy hiểm sẽ giảm xuống rất nhiều.”
Ngụy Uyên trải ra một tờ giấy Tuyên Thành, cầm bút viết ba chữ “Hỗn Nguyên công”, nói:
“Pháp môn đỉnh cao nhất của nha môn Đả Canh Nhân tên là Hỗn Nguyên công, mỗi một vị kim la đều là dùng bộ pháp môn này. A, ném đến trên giang hồ, sẽ đưa tới gió tanh mưa máu.”
Hứa Thất An lại một lần nữa ý thức được chỗ tốt của việc đầu nhập vào Ngụy Uyên, trở thành Đả Canh Nhân, nơi này có công pháp đỉnh cao nhất, có tài nguyên xa xỉ nhất, tài nguyên giang hồ tán nhân khó có thể mong chờ, đối với Hứa Thất An mà nói, quả thật lật tay có thể thu được.
Bao gồm bức tranh quan tưởng kia, cũng là hàng cực phẩm.
Hắn có thể nhanh như vậy bước vào Luyện Thần cảnh, tất nhiên là bản thân thiên phú kinh người, nhưng cũng không thoát được quan hệ với tài nguyên Ngụy Uyên cho.
Hệ thống võ phu thật sự là chức nghiệp vất vả nha, dùng tri thức hiện đại phân tích, cửu phẩm Luyện Tinh cảnh lại gọi là Bàn Chuyên cảnh, bát phẩm là luyện khí công bàn chuyên, thất phẩm là bạo can thức đêm bàn chuyên, lục phẩm càng tuyệt, trực tiếp hình thức ngực toái đại thạch (Bàn chuyên: chuyển gạch, Bạo can: hại gan, Ngực toái đại thạch: dùng ngực kê đá cho búa đập)... Hứa Thất An thở dài, hỏi:
“Ngụy Công, có pháp môn hành khí không cần mổ nấu, không cần côn bổng gõ có thể tu thành Đồng Bì Thiết Cốt hay không?”
“Có!”
Ngụy Uyên trả lời ra ngoài Hứa Thất An dự đoán, hắn đầu tiên là vui vẻ, sau đó thử nói: “Ở trong mơ?”
... Ngụy Uyên nhìn hắn, im lặng vài giây, ôn hòa nói: “Phật môn có pháp môn kiểu này, có người nói, võ giả Đồng Bì Thiết Cốt cảnh là căn cứ Kim Cương cảnh của Phật môn diễn hóa mà ra.
“Cũng có người nói, là Phật Đà tham khảo hệ thống võ phu, ở trong hệ thống Phật môn khai sáng một con đường mới, tên là võ tăng.”
Nói cách khác, hệ thống võ tăng có được một bộ pháp môn không cần mổ nấu có thể tu thành Đồng Bì Thiết Cốt, cái này dễ làm nha, quay đầu gài số Sáu một phen, từ trong tay hắn kiếm miễn phí... Trên mặt Hứa Thất An không tự giác lộ ra nụ cười hồn nhiên.