Xuyên Không Về Thế Giới Tiên Hiệp

Chương 264: Hứa Thất An không có sơ hở (1)



Đồng thời, trong lòng hắn dâng lên một nghi hoặc khác, đã có năng lực lập trận pháp, phong cấm oán khí, vậy vì sao không trực tiếp tiêu diệt oán khí?

Phải biết rằng, thất phẩm Trử Thải Vi cũng có thể làm được điểm này, đặt ở sân sau một trận pháp chí cương chí dương, liền có thể trừ khử hậu hoạn.

".... Chẳng lẽ không thể có thuật sĩ tán tu sao?" Trử Thải Vi bĩu môi: "Sau lưng án bạc thuế cũng có luyện kim thuật sư làm trò quỷ còn gì?"

Mình không thể phản bác lại! Hứa Thất An lần nữa đưa ánh mắt nhìn tới miệng giếng, thấy Trương Khai Thái nhìn chằm chằm vách tường, lộ vẻ trầm tư, nhìn theo ánh mắt hắn mới phát hiện vách tường có khắc chú văn cổ quái phiền phức.

"Đây là thủ đoạn của Vu thần giáo, hẳn là chú văn nào đó. Tác dụng cụ thể thì không biết được rồi, để cấp dưới ghi chép lại, tiếp theo tới khố công văn điều tra." Trương Khai Thái giải thích.

"Ừm, căn cứ theo tin tức ta tìm hiểu được từ oan hồn, nơi đây quả thật có liên hệ với Vu thần giáo." Hứa Thất An nói xong, trong lòng mắng thầm:

Mình bị tên Tháp Mỗ Lạp Cáp kia cưỡi dưới háng không biết bao nhiêu lần, nếu có cơ hội gặp mặt, nhất định phải dạy cho hắn biết tại sao biển xanh lại mặn như vậy!

Đúng lúc này, phía trước truyền đến tiếng xôn xao, cùng với âm thanh nữ nhân thét chói tai.

Không nói gì, Trương Khai Thái dẫn đầu trở về, Hứa Thất An cũng muốn đi cùng Trương Kim la, nhưng không nhanh bằng người ta.

Hắn dùng tốc độ cực nhanh đuổi tới nơi, vừa vặn thấy Trương Khai Thái dùng chỉ làm kiếm, chém người giấy cuối cùng thành hai đoạn.

Mà lúc này, không ít trang giấy bay ra, đếm sơ sơ đã có gần mười người giấy. Ngoài ra, trên đất còn có hai thiếu niên đang nằm, yết hầu bị lưỡi sắc chém thủng, máu tươi văng khắp nơi, đã chết.

"Sao lại thế này?" Hứa Thất An kinh hãi hỏi.

"Trên người hai kẻ này đột nhiên chui ra rất nhiều người giấy, muốn giết người diệt khẩu, bị chúng ta ngăn cản." Ngân la phụ trách trông coi phạm nhân trả lời, nhưng đối tượng được trả lời là Trương Khai Thái.

"Phạm nhân sao rồi?" Trương Khai Thái vừa hỏi ánh mắt vừa nhìn về phía người trung niên cuộn mình ở trong góc, bị vài tên Đồng la bao quanh.

Hắn ôm đầu ngồi xổm góc tường, mặt hướng vào vách tường, không cho người ta thấy rõ khuôn mặt.

"Này, không có việc gì chứ?" Đồng la bên cạnh đá hắn một cước, người trung niên mềm nhũn ngã xuống đất.

Sắc mặt mọi người khẽ biến, Ngân la phụ trách trông coi nhanh chóng chạy qua, tra xét hơi thở xong, liền lộ sắc mặt khó coi, hoảng loạn ôm quyền:

"Ty chức làm việc bất lực, xin đại nhân trách phạt."

Trương Khai Thái lập tức nổi giận, gân xanh trên trán nổi lên, im lặng vài giây, chậm rãi thở ra một hơi: "Cái này không thể trách ngươi."

Hắn đi đến bên cạnh thi thể, nắm cổ áo người trung niên, nhẹ nhàng rung lên, trong thanh âm rột roạt, quần áo nứt vỡ.

Thân hình người trung niên trần tr,uồng bại lộ ở trong mắt mọi người, ngực hắn có một hình vẽ đỏ tươi.

"Đây là chú sát thuật của Vu sư, chỉ cần lấy được tóc trên đầu, máu tươi, móng tay, và biết ngày sinh tháng đẻ, liền có thể giết người trong vô hình." Trương Khai Thái lắc đầu.

Chuyện này không phòng chống được, nhất là vũ phu chỉ am hiểu bạo lực.

"Vậy người giấy thì sao?" Hứa Thất An hỏi.

Trương Khai Thái ngồi xổm xuống cạnh thi thể, trầm ngâm hồi lâu, "Người giấy làm ta nghĩ tới một việc, thủ đoạn của Vu thần giáo quỷ quyệt khó lường, có chú sát thuật, có giết người giữa cảnh trong mơ, còn có năng lực thao túng quỷ hồn cùng thi thể.

"Người giấy hoạt động do có quỷ hồn bám vào, làm việc cho người thi triển pháp thuật."

Hứa Thất An thông minh, nháy mắt đã hiểu ý tứ của Trương Khai Thái, cả kinh nói: "Vậy cái giếng ở sân sau là... Nơi Vu thần giáo chuyên dùng để nuôi quỷ."

Cái này cũng có thể giải thích vì sao là phong cấm, mà không phải hoàn toàn tinh lọc.

"Vu sư kia rất có khả năng ở ngay phụ cận."

"Nhưng hiện tại đã rời khỏi, chúng ta đánh bất ngờ làm cho hắn trở tay không kịp, vì thế ẩn núp ở chung quanh, thi triển chú thuật giết người diệt khẩu, người đã chết, hắn sẽ không tiếp tục lưu lại."

"Trương Kim la, người giấy này đến cả ngươi cũng không cảm ứng được sao? Vừa rồi lại không phát hiện người giấy giấu ở trên người mấy thiếu niên kia."

"Thần thức võ giả chỉ có thể báo động trước đối với vật sinh ra uy hiếp với bản thân, hơn nữa, người giấy là nơi quỷ hồn bám vào, cũng là một tầng phong ấn, có thể che chắn cảm giác, ngoài ra, người giấy không có lực sát thương mạnh mẽ, bình thường dùng để làm việc vặt, mà không phải giết địch."

Hứa Thất An bỗng nhiên nổi giận, mắng một câu khốn kiếp, hắc kim trường đao ra khỏi vỏ, lưỡi đao sắc bén chém lên nóc đại sảnh, cột gỗ cùng mái ngói tan nát, làm những cô gái cùng thiếu niên ôm đầu lui lại, thét chói tai liên tục.

Ở căn nhà xa nhất trong khu phố, thấy nóc nhà xa xa sụp xuống, động tĩnh náo loạn, người giấu trong bóng đêm cười lạnh "hắc hắc" một tiếng, sau đó mọi thứ lâm vào yên tĩnh.

.....

Phủ Công bộ Thượng Thư.

Trong phòng ngủ, vợ mất nhiều năm nhưng Công bộ Thượng Thư vẫn không tái giá, ôm tiểu thiếp ngủ say.

Một người giấy theo gió đêm bay vào sân, nhẹ nhàng dừng ở trên đất, vài giây sau, lóng ngóng bước đi.

Nó thật cẩn thận tránh qua chậu than, tới bên giường, tạo một cơn gió nhẹ rồi tự cưỡi đi, dừng lại bên gối Công bộ Thượng Thư.

Người giấy đứng đó, một tay đánh lên mặt Công bộ Thượng Thư.

Công bộ Thượng Thư nhíu mày, chậm rãi mở mắt ra, hắn thấy người giấy nhân ở chỗ gối đầu, lập tức thanh tỉnh.

Đầu tiên là quan sát tiểu thiếp một chút, xác nhận nàng vẫn ngủ say, lúc này cầm người giấy, xuống giường đi tới bên cạnh bàn, thắp sáng ngọn nến, mở ra người giấy, híp mắt đọc dòng chữ cực nhỏ được viết trên đó.

Vừa xem hoàn không bao lâu, sắc mặt Công bộ Thượng Thư bỗng đại biến, bờ vai run run. Chờ hắn xem xong, lại như trút được gánh nặng thở dài một hơi, khôi phục bình tĩnh cùng thoải mái.

Dùng ánh nến thiêu hủy người giấy, Công bộ Thượng Thư quay về giường, nhìn tiểu thiếp ngủ say, trầm ngâm một chút, chậm rãi cầm lấy gối đầu, bịt lại mũi miệng của tiểu thiếp....

.....

Ngày kế, Hình bộ.

Sáng sớm Hình bộ Thượng Thư đã đi vào nha môn, tự mình vào đại lao một chuyến, xem xét những Đả Canh Nhân bị bắt giữ.

Vụ án tham ô liên quan Đả Canh Nhân, từ Kim la đến Đồng la, tổng cộng bốn mươi sáu người, toàn bộ đều giam giữ ở Hình bộ.

Vốn dựa theo quy củ, hẳn phải là ba nha môn mỗi bên bắt một phần, tách ra thẩm vấn. Nhưng Vương đảng ở trong án thuế ngân cùng án tang bạc liên tiếp tổn hại hai thành viên trung tâm, thù không đội trời chung với Ngụy Uyên, việc bỏ đá xuống giếng, Hình bộ so với Tề đảng và Đại Lý Tự Khanh còn nhiệt tình hơn. Đồng thời, trong lòng hắn dâng lên một nghi hoặc khác, đã có năng lực lập trận pháp, phong cấm oán khí, vậy vì sao không trực tiếp tiêu diệt oán khí?

Phải biết rằng, thất phẩm Trử Thải Vi cũng có thể làm được điểm này, đặt ở sân sau một trận pháp chí cương chí dương, liền có thể trừ khử hậu hoạn.

".... Chẳng lẽ không thể có thuật sĩ tán tu sao?" Trử Thải Vi bĩu môi: "Sau lưng án bạc thuế cũng có luyện kim thuật sư làm trò quỷ còn gì?"

Mình không thể phản bác lại! Hứa Thất An lần nữa đưa ánh mắt nhìn tới miệng giếng, thấy Trương Khai Thái nhìn chằm chằm vách tường, lộ vẻ trầm tư, nhìn theo ánh mắt hắn mới phát hiện vách tường có khắc chú văn cổ quái phiền phức.

"Đây là thủ đoạn của Vu thần giáo, hẳn là chú văn nào đó. Tác dụng cụ thể thì không biết được rồi, để cấp dưới ghi chép lại, tiếp theo tới khố công văn điều tra." Trương Khai Thái giải thích.

"Ừm, căn cứ theo tin tức ta tìm hiểu được từ oan hồn, nơi đây quả thật có liên hệ với Vu thần giáo." Hứa Thất An nói xong, trong lòng mắng thầm:

Mình bị tên Tháp Mỗ Lạp Cáp kia cưỡi dưới háng không biết bao nhiêu lần, nếu có cơ hội gặp mặt, nhất định phải dạy cho hắn biết tại sao biển xanh lại mặn như vậy!

Đúng lúc này, phía trước truyền đến tiếng xôn xao, cùng với âm thanh nữ nhân thét chói tai.

Không nói gì, Trương Khai Thái dẫn đầu trở về, Hứa Thất An cũng muốn đi cùng Trương Kim la, nhưng không nhanh bằng người ta.

Hắn dùng tốc độ cực nhanh đuổi tới nơi, vừa vặn thấy Trương Khai Thái dùng chỉ làm kiếm, chém người giấy cuối cùng thành hai đoạn.

Mà lúc này, không ít trang giấy bay ra, đếm sơ sơ đã có gần mười người giấy. Ngoài ra, trên đất còn có hai thiếu niên đang nằm, yết hầu bị lưỡi sắc chém thủng, máu tươi văng khắp nơi, đã chết.

"Sao lại thế này?" Hứa Thất An kinh hãi hỏi.

"Trên người hai kẻ này đột nhiên chui ra rất nhiều người giấy, muốn giết người diệt khẩu, bị chúng ta ngăn cản." Ngân la phụ trách trông coi phạm nhân trả lời, nhưng đối tượng được trả lời là Trương Khai Thái.

"Phạm nhân sao rồi?" Trương Khai Thái vừa hỏi ánh mắt vừa nhìn về phía người trung niên cuộn mình ở trong góc, bị vài tên Đồng la bao quanh.

Hắn ôm đầu ngồi xổm góc tường, mặt hướng vào vách tường, không cho người ta thấy rõ khuôn mặt.

"Này, không có việc gì chứ?" Đồng la bên cạnh đá hắn một cước, người trung niên mềm nhũn ngã xuống đất.

Sắc mặt mọi người khẽ biến, Ngân la phụ trách trông coi nhanh chóng chạy qua, tra xét hơi thở xong, liền lộ sắc mặt khó coi, hoảng loạn ôm quyền:

"Ty chức làm việc bất lực, xin đại nhân trách phạt."

Trương Khai Thái lập tức nổi giận, gân xanh trên trán nổi lên, im lặng vài giây, chậm rãi thở ra một hơi: "Cái này không thể trách ngươi."

Hắn đi đến bên cạnh thi thể, nắm cổ áo người trung niên, nhẹ nhàng rung lên, trong thanh âm rột roạt, quần áo nứt vỡ.

Thân hình người trung niên trần tr,uồng bại lộ ở trong mắt mọi người, ngực hắn có một hình vẽ đỏ tươi.

"Đây là chú sát thuật của Vu sư, chỉ cần lấy được tóc trên đầu, máu tươi, móng tay, và biết ngày sinh tháng đẻ, liền có thể giết người trong vô hình." Trương Khai Thái lắc đầu.

Chuyện này không phòng chống được, nhất là vũ phu chỉ am hiểu bạo lực.

"Vậy người giấy thì sao?" Hứa Thất An hỏi.

Trương Khai Thái ngồi xổm xuống cạnh thi thể, trầm ngâm hồi lâu, "Người giấy làm ta nghĩ tới một việc, thủ đoạn của Vu thần giáo quỷ quyệt khó lường, có chú sát thuật, có giết người giữa cảnh trong mơ, còn có năng lực thao túng quỷ hồn cùng thi thể.

"Người giấy hoạt động do có quỷ hồn bám vào, làm việc cho người thi triển pháp thuật."

Hứa Thất An thông minh, nháy mắt đã hiểu ý tứ của Trương Khai Thái, cả kinh nói: "Vậy cái giếng ở sân sau là... Nơi Vu thần giáo chuyên dùng để nuôi quỷ."

Cái này cũng có thể giải thích vì sao là phong cấm, mà không phải hoàn toàn tinh lọc.

"Vu sư kia rất có khả năng ở ngay phụ cận."

"Nhưng hiện tại đã rời khỏi, chúng ta đánh bất ngờ làm cho hắn trở tay không kịp, vì thế ẩn núp ở chung quanh, thi triển chú thuật giết người diệt khẩu, người đã chết, hắn sẽ không tiếp tục lưu lại."

"Trương Kim la, người giấy này đến cả ngươi cũng không cảm ứng được sao? Vừa rồi lại không phát hiện người giấy giấu ở trên người mấy thiếu niên kia."

"Thần thức võ giả chỉ có thể báo động trước đối với vật sinh ra uy hiếp với bản thân, hơn nữa, người giấy là nơi quỷ hồn bám vào, cũng là một tầng phong ấn, có thể che chắn cảm giác, ngoài ra, người giấy không có lực sát thương mạnh mẽ, bình thường dùng để làm việc vặt, mà không phải giết địch."

Hứa Thất An bỗng nhiên nổi giận, mắng một câu khốn kiếp, hắc kim trường đao ra khỏi vỏ, lưỡi đao sắc bén chém lên nóc đại sảnh, cột gỗ cùng mái ngói tan nát, làm những cô gái cùng thiếu niên ôm đầu lui lại, thét chói tai liên tục.

Ở căn nhà xa nhất trong khu phố, thấy nóc nhà xa xa sụp xuống, động tĩnh náo loạn, người giấu trong bóng đêm cười lạnh "hắc hắc" một tiếng, sau đó mọi thứ lâm vào yên tĩnh.

.....

Phủ Công bộ Thượng Thư.

Trong phòng ngủ, vợ mất nhiều năm nhưng Công bộ Thượng Thư vẫn không tái giá, ôm tiểu thiếp ngủ say.

Một người giấy theo gió đêm bay vào sân, nhẹ nhàng dừng ở trên đất, vài giây sau, lóng ngóng bước đi.

Nó thật cẩn thận tránh qua chậu than, tới bên giường, tạo một cơn gió nhẹ rồi tự cưỡi đi, dừng lại bên gối Công bộ Thượng Thư.

Người giấy đứng đó, một tay đánh lên mặt Công bộ Thượng Thư.

Công bộ Thượng Thư nhíu mày, chậm rãi mở mắt ra, hắn thấy người giấy nhân ở chỗ gối đầu, lập tức thanh tỉnh.

Đầu tiên là quan sát tiểu thiếp một chút, xác nhận nàng vẫn ngủ say, lúc này cầm người giấy, xuống giường đi tới bên cạnh bàn, thắp sáng ngọn nến, mở ra người giấy, híp mắt đọc dòng chữ cực nhỏ được viết trên đó.

Vừa xem hoàn không bao lâu, sắc mặt Công bộ Thượng Thư bỗng đại biến, bờ vai run run. Chờ hắn xem xong, lại như trút được gánh nặng thở dài một hơi, khôi phục bình tĩnh cùng thoải mái.

Dùng ánh nến thiêu hủy người giấy, Công bộ Thượng Thư quay về giường, nhìn tiểu thiếp ngủ say, trầm ngâm một chút, chậm rãi cầm lấy gối đầu, bịt lại mũi miệng của tiểu thiếp....

.....

Ngày kế, Hình bộ.

Sáng sớm Hình bộ Thượng Thư đã đi vào nha môn, tự mình vào đại lao một chuyến, xem xét những Đả Canh Nhân bị bắt giữ.

Vụ án tham ô liên quan Đả Canh Nhân, từ Kim la đến Đồng la, tổng cộng bốn mươi sáu người, toàn bộ đều giam giữ ở Hình bộ.

Vốn dựa theo quy củ, hẳn phải là ba nha môn mỗi bên bắt một phần, tách ra thẩm vấn. Nhưng Vương đảng ở trong án thuế ngân cùng án tang bạc liên tiếp tổn hại hai thành viên trung tâm, thù không đội trời chung với Ngụy Uyên, việc bỏ đá xuống giếng, Hình bộ so với Tề đảng và Đại Lý Tự Khanh còn nhiệt tình hơn.


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv