Một đường vung roi thúc ngựa chạy tới hoàng thành, vào cung, được tiểu hoạn quan dẫn thẳng đến hoa viên của Hoài Khánh công chúa.
Trong lương đình giữa vườn hoa, Hứa Thất An gặp được Hoài Khánh công chúa, cùng với nhị công chúa Phiếu Phiếu, Thái tử điện hạ, tứ hoàng tử có chung mẹ ruột với Hoài Khánh công chúa.
"Ty chức xin chào các vị điện hạ." Hứa Thất An đứng ở bên ngoài lương đình, ôm quyền nói.
Lâm An công chúa vẫy vẫy tay, vui vẻ rạo rực hô một tiếng: "Cẩu nô tài, tiến vào đây ngồi."
Khi nào thì cẩu nô tài trở thành nickname của mình? Hứa Thất An có chút mờ mịt, nhìn Thái tử cùng Hoài Khánh công chúa, công chúa nói bằng giọng điệu trong trẻo nhưng lạnh lùng: "Không cần khách khí, ban ghế cho Hứa đại nhân."
Cung nữ đưa đến một cái ghế dựa, đặt đối diện mấy vị điện hạ.
Trưởng công chúa Hoài Khánh nhìn hắn, nói: "Hôm nay Dự vương cầm theo huyết thư vào cung, phụ hoàng triệu kiến xong, vẫn chưa đi ra. Bản cung nhớ rõ ngươi đang tra vụ án Bình Dương quận chúa, có phải là có tiến triển gì không?"
Thái tử điện hạ, tứ hoàng tử, Lâm An công chúa, đều đang theo dõi hắn, chờ đợi hắn trả lời.
Bình Dương quận chúa là chị em họ của bọn hắn, thuở nhỏ cùng nhau lớn lên, cảm tình sâu đậm.
"Bình dương quận chúa...." Hứa Thất An hít sâu một hơi, bắt đầu mở miệng.
Đây là một câu chuyện tình yêu mộc mạc, nhưng nó nhất định sẽ không bình thường, bởi vì nữ nhân vật chính là quận chúa thân phận cao quý, nàng ngàn vạn lần không nên yêu một hòa thượng.
Đáng tiếc hương vị tình yêu quá tuyệt vời, làm nàng cam tâm tình nguyện vứt bỏ tất cả, vứt bỏ vinh hoa phú quý, vứt bỏ thân phận hoàng thất, cùng hắn rời khỏi kinh thành, nắm tay trôi dạt bốn phương.
Nhưng mà, không phải tất cả tình yêu đều có kết cục tốt, những nhân vật trong truyện tài tử giai nhân có thể đến được với nhau, bởi vì đó là giả. Sự thật có quá nhiều biến hóa không thể đoán trước.
Bọn họ trở thành vật hi sinh của đấu tranh chính trị, có lẽ trước khi vận rủi tiến đến, cặp tình nhân này còn đang mơ tưởng tới một tương lai tốt đẹp.
Hứa Thất An bình tĩnh nói xong chuyện xưa, nhớ tới một bài ca rất nhiều năm trước từng nghe được:
"Uyên ương song tê điệp song phi, mãn viên xuân sắc nhạ nhân túy."
"Tiễu tiễu vấn thánh tăng, nữ nhi mỹ bất mỹ, nữ nhi mỹ bất mỹ."
"Thuyết thập yêu vương quyền phú quý, phạ thập yêu giới luật thanh quy."
"Chích nguyện thiên trường địa cửu, dữ ngã ý trung nhân nhi khẩn tương tùy."
(Nữ nhi tình - trong phim Tây du ký phần đi qua Tây Lương nữ quốc.
Dịch thơ:
Chim cùng đậu, bướm cùng bay.
Khắp vườn xuân sắc người say đắm lòng.
Mỉm cười, ướm hỏi thánh tăng:
"Nữ nhi có đẹp hay chăng hỡi người?"
Vinh hoa phú quý trên đời
Thanh quy giới luật… ta thời sợ ai!
Nguyện rằng trời rộng đất dài,
Thương nhau mãi mãi, suốt đời bên nhau.
Người em yêu, hỡi người yêu
Kiếp này xin nguyện sớm chiều bên nhau.)
Hắn chưa gặp Bình Dương quận chúa, vậy mà trước mắt lại xuất hiện một cô nương vui vẻ hoạt bát, có ánh mắt biết cười ánh, líu ríu bên cạnh một hòa thượng anh tuấn.
Mang một đóa hoa dại cắm ở tóc mai, hỏi hắn, hoa đẹp, hay là ta đẹp?
"Ngươi, ngươi vừa hát cái gì?" Ánh mắt Lâm An công chúa đã đỏ hồng lên, cắn môi một cái, trong thanh âm lộ vẻ nức nở.
Hứa Thất An giật mình, giờ mới phát hiện mình bất tri bất giác đã hát xong.
Hắn vội vàng đứng dậy, ôm quyền nói: "Điện hạ thứ tội, ty chức nhất thời khó kìm lòng nổi, mạo phạm Bình Dương quận chúa."
Hoài Khánh công chúa nhìn hắn một cái thật sâu, chờ đợi vài giây, mới khiến thanh âm quay về bình tĩnh: "Bản cung đã biết, ngươi lui ra đi."
Hứa Thất An nhanh chóng rời đi, mơ hồ nghe thấy phía sau truyền đến tiếng khóc của Lâm An công chúa.
...
Một chiếc xe ngựa nhanh chóng chạy đến, dừng lại trước Quan Tinh lâu, Lưu công công mặt trắng nõn, nhưng đã có chút nếp nhăn nơi khoé mắt không đợi người hầu mang tới cầu nhỏ, hoảng sợ nhảy xuống xe ngựa.
Lưu công công nhảy vào Quan Tinh lâu, giơ lên cao thánh chỉ trong tay: "Bệ hạ có chỉ, truyền Giám Chính lập tức vào cung."
Hắn liên tục gào to ba lần.
Bản triều vì phòng ngừa thuật sĩ Ti Thiên Giám thuật sĩ cấu kết cùng quan viên, mệnh lệnh quy định, Vọng Khí Thuật không được dùng với quan viên đã trên tứ phẩm.
Nhưng có một ngoại lệ, đó là Giám Chính!
"Đừng làm ồn nữa, sư phụ ta đã đi vào hoàng cung."
Bên cạnh bỗng nhiên truyền đến một thanh âm, Lưu công công mạnh mẽ quay đầu, thấy Dương Thiên Huyễn mặc áo trắng khoanh tay mà đứng, đưa lưng về phía hắn.
"Dương Thiên Huyễn, ngươi về kinh từ khi nào vậy?" Lưu công công bị dọa giật mình.
"Lúc kinh thành cần ta, ta sẽ trở lại." Dương Thiên Huyễn bình tĩnh đáp.
"Suốt ngày lảm nhảm không khác gì đám văn thần, ngươi đúng là đồ điên." Lưu công công không vui bỏ lại một câu, quay đầu bước đi.
"...." Dương Thiên Huyễn.
....
Nha môn Đả Canh Nhân.
Trong phòng kín, Hứa Thất An ngồi xếp bằng bỗng nhiên cảm thấy tim đập nhanh, cực kỳ giống thức suốt đêm liền nghe thấy tiếng group chat QQ báo tin nhắn mới.
Đây là cách báo tin nhắn đặc biệt của mảnh vỡ Địa Thư, hắn gián đoạn quan tưởng, lấy ra tiểu kính Ngọc Thạch.
【 Số 9: Đã tìm được số 6, trước mắt người đang ở nha môn Đả Canh Nhân, các vị có thể an tâm. 】
Xem đến nơi đây, Hứa Thất An nhướng mày. Tâm nói thầm, ngươi nói như vậy không phải công khai rằng: trong nha môn Đả Canh Nhân có nhị ngũ tử (kẻ phản bội) Thiên Địa hội sao?
【 Số 5: tìm được số 6 rồi? Nhưng mà, số 6 ở nha môn Đả Canh Nhân sẽ càng thêm nguy hiểm, ta nghe nói Đả Canh Nhân Đại Phụng không kẻ nào tốt lành, độc ác vô tình. 】
【 Số 1: Lời đồn không thể tin hết, đạo trưởng, là ngươi tìm được số 6 à? 】
【 Số 9: không ngoài dự liệu, số 6 thực sự là bị phong ấn, người phong ấn hắn là một cường giả mặc hắc bào, hắn tràn ngập khí tức nguy hiểm, làm cho bần đạo không dám hành động thiếu suy nghĩ, liền tiết lộ việc này cho nha môn Đả Canh Nhân. 】
Lý do thoái thác này của đạo trưởng rất được, như vậy nơi phát ra tin tức của mình có thể giải thích, nếu số 1 có địa vị cao trong triều đình, hắn khẳng định biết vụ án của Bình Dương quận chúa.
Truy tìm ngược lại, Đồng la như mình phát hiện tung tích Hằng Tuệ sẽ trở nên thực khả nghi.... Mà đạo trưởng nói vậy, tương đương với tạo cho mình một lớp ngụy trang.
Nếu có người hỏi, mình cứ nói là có quần chúng nhiệt tình thông báo cho mình.
Từ đó phủi sạch quan hệ của mình với số 3.
【 Số 1: Ta nhận được một tin tức, án Tang Bạc liên quan tới án mất tích một năm trước của Bình Dương quận chúa, rất nhanh, kinh thành sẽ nghênh đón một cơn bão to. 】
【 Số 4: Chuyện gì xảy ra? 】
Số 4 nhảy ra hóng chuyện.
Số 1 nói đơn giản vụ án của Bình Dương quận chúa cho thành viên Thiên Địa hội, chỉ vài câu ít ỏi, liền làm cho mọi người nhìn ra được sự phức tạp của chính trị.
Cho mọi người không gian liên tưởng sung túc. Một đường vung roi thúc ngựa chạy tới hoàng thành, vào cung, được tiểu hoạn quan dẫn thẳng đến hoa viên của Hoài Khánh công chúa.
Trong lương đình giữa vườn hoa, Hứa Thất An gặp được Hoài Khánh công chúa, cùng với nhị công chúa Phiếu Phiếu, Thái tử điện hạ, tứ hoàng tử có chung mẹ ruột với Hoài Khánh công chúa.
"Ty chức xin chào các vị điện hạ." Hứa Thất An đứng ở bên ngoài lương đình, ôm quyền nói.
Lâm An công chúa vẫy vẫy tay, vui vẻ rạo rực hô một tiếng: "Cẩu nô tài, tiến vào đây ngồi."
Khi nào thì cẩu nô tài trở thành nickname của mình? Hứa Thất An có chút mờ mịt, nhìn Thái tử cùng Hoài Khánh công chúa, công chúa nói bằng giọng điệu trong trẻo nhưng lạnh lùng: "Không cần khách khí, ban ghế cho Hứa đại nhân."
Cung nữ đưa đến một cái ghế dựa, đặt đối diện mấy vị điện hạ.
Trưởng công chúa Hoài Khánh nhìn hắn, nói: "Hôm nay Dự vương cầm theo huyết thư vào cung, phụ hoàng triệu kiến xong, vẫn chưa đi ra. Bản cung nhớ rõ ngươi đang tra vụ án Bình Dương quận chúa, có phải là có tiến triển gì không?"
Thái tử điện hạ, tứ hoàng tử, Lâm An công chúa, đều đang theo dõi hắn, chờ đợi hắn trả lời.
Bình Dương quận chúa là chị em họ của bọn hắn, thuở nhỏ cùng nhau lớn lên, cảm tình sâu đậm.
"Bình dương quận chúa...." Hứa Thất An hít sâu một hơi, bắt đầu mở miệng.
Đây là một câu chuyện tình yêu mộc mạc, nhưng nó nhất định sẽ không bình thường, bởi vì nữ nhân vật chính là quận chúa thân phận cao quý, nàng ngàn vạn lần không nên yêu một hòa thượng.
Đáng tiếc hương vị tình yêu quá tuyệt vời, làm nàng cam tâm tình nguyện vứt bỏ tất cả, vứt bỏ vinh hoa phú quý, vứt bỏ thân phận hoàng thất, cùng hắn rời khỏi kinh thành, nắm tay trôi dạt bốn phương.
Nhưng mà, không phải tất cả tình yêu đều có kết cục tốt, những nhân vật trong truyện tài tử giai nhân có thể đến được với nhau, bởi vì đó là giả. Sự thật có quá nhiều biến hóa không thể đoán trước.
Bọn họ trở thành vật hi sinh của đấu tranh chính trị, có lẽ trước khi vận rủi tiến đến, cặp tình nhân này còn đang mơ tưởng tới một tương lai tốt đẹp.
Hứa Thất An bình tĩnh nói xong chuyện xưa, nhớ tới một bài ca rất nhiều năm trước từng nghe được:
"Uyên ương song tê điệp song phi, mãn viên xuân sắc nhạ nhân túy."
"Tiễu tiễu vấn thánh tăng, nữ nhi mỹ bất mỹ, nữ nhi mỹ bất mỹ."
"Thuyết thập yêu vương quyền phú quý, phạ thập yêu giới luật thanh quy."
"Chích nguyện thiên trường địa cửu, dữ ngã ý trung nhân nhi khẩn tương tùy."
(Nữ nhi tình - trong phim Tây du ký phần đi qua Tây Lương nữ quốc.
Dịch thơ:
Chim cùng đậu, bướm cùng bay.
Khắp vườn xuân sắc người say đắm lòng.
Mỉm cười, ướm hỏi thánh tăng:
"Nữ nhi có đẹp hay chăng hỡi người?"
Vinh hoa phú quý trên đời
Thanh quy giới luật… ta thời sợ ai!
Nguyện rằng trời rộng đất dài,
Thương nhau mãi mãi, suốt đời bên nhau.
Người em yêu, hỡi người yêu
Kiếp này xin nguyện sớm chiều bên nhau.)
Hắn chưa gặp Bình Dương quận chúa, vậy mà trước mắt lại xuất hiện một cô nương vui vẻ hoạt bát, có ánh mắt biết cười ánh, líu ríu bên cạnh một hòa thượng anh tuấn.
Mang một đóa hoa dại cắm ở tóc mai, hỏi hắn, hoa đẹp, hay là ta đẹp?
"Ngươi, ngươi vừa hát cái gì?" Ánh mắt Lâm An công chúa đã đỏ hồng lên, cắn môi một cái, trong thanh âm lộ vẻ nức nở.
Hứa Thất An giật mình, giờ mới phát hiện mình bất tri bất giác đã hát xong.
Hắn vội vàng đứng dậy, ôm quyền nói: "Điện hạ thứ tội, ty chức nhất thời khó kìm lòng nổi, mạo phạm Bình Dương quận chúa."
Hoài Khánh công chúa nhìn hắn một cái thật sâu, chờ đợi vài giây, mới khiến thanh âm quay về bình tĩnh: "Bản cung đã biết, ngươi lui ra đi."
Hứa Thất An nhanh chóng rời đi, mơ hồ nghe thấy phía sau truyền đến tiếng khóc của Lâm An công chúa.
...
Một chiếc xe ngựa nhanh chóng chạy đến, dừng lại trước Quan Tinh lâu, Lưu công công mặt trắng nõn, nhưng đã có chút nếp nhăn nơi khoé mắt không đợi người hầu mang tới cầu nhỏ, hoảng sợ nhảy xuống xe ngựa.
Lưu công công nhảy vào Quan Tinh lâu, giơ lên cao thánh chỉ trong tay: "Bệ hạ có chỉ, truyền Giám Chính lập tức vào cung."
Hắn liên tục gào to ba lần.
Bản triều vì phòng ngừa thuật sĩ Ti Thiên Giám thuật sĩ cấu kết cùng quan viên, mệnh lệnh quy định, Vọng Khí Thuật không được dùng với quan viên đã trên tứ phẩm.
Nhưng có một ngoại lệ, đó là Giám Chính!
"Đừng làm ồn nữa, sư phụ ta đã đi vào hoàng cung."
Bên cạnh bỗng nhiên truyền đến một thanh âm, Lưu công công mạnh mẽ quay đầu, thấy Dương Thiên Huyễn mặc áo trắng khoanh tay mà đứng, đưa lưng về phía hắn.
"Dương Thiên Huyễn, ngươi về kinh từ khi nào vậy?" Lưu công công bị dọa giật mình.
"Lúc kinh thành cần ta, ta sẽ trở lại." Dương Thiên Huyễn bình tĩnh đáp.
"Suốt ngày lảm nhảm không khác gì đám văn thần, ngươi đúng là đồ điên." Lưu công công không vui bỏ lại một câu, quay đầu bước đi.
"...." Dương Thiên Huyễn.
....
Nha môn Đả Canh Nhân.
Trong phòng kín, Hứa Thất An ngồi xếp bằng bỗng nhiên cảm thấy tim đập nhanh, cực kỳ giống thức suốt đêm liền nghe thấy tiếng group chat QQ báo tin nhắn mới.
Đây là cách báo tin nhắn đặc biệt của mảnh vỡ Địa Thư, hắn gián đoạn quan tưởng, lấy ra tiểu kính Ngọc Thạch.
【 Số 9: Đã tìm được số 6, trước mắt người đang ở nha môn Đả Canh Nhân, các vị có thể an tâm. 】
Xem đến nơi đây, Hứa Thất An nhướng mày. Tâm nói thầm, ngươi nói như vậy không phải công khai rằng: trong nha môn Đả Canh Nhân có nhị ngũ tử (kẻ phản bội) Thiên Địa hội sao?
【 Số 5: tìm được số 6 rồi? Nhưng mà, số 6 ở nha môn Đả Canh Nhân sẽ càng thêm nguy hiểm, ta nghe nói Đả Canh Nhân Đại Phụng không kẻ nào tốt lành, độc ác vô tình. 】
【 Số 1: Lời đồn không thể tin hết, đạo trưởng, là ngươi tìm được số 6 à? 】
【 Số 9: không ngoài dự liệu, số 6 thực sự là bị phong ấn, người phong ấn hắn là một cường giả mặc hắc bào, hắn tràn ngập khí tức nguy hiểm, làm cho bần đạo không dám hành động thiếu suy nghĩ, liền tiết lộ việc này cho nha môn Đả Canh Nhân. 】
Lý do thoái thác này của đạo trưởng rất được, như vậy nơi phát ra tin tức của mình có thể giải thích, nếu số 1 có địa vị cao trong triều đình, hắn khẳng định biết vụ án của Bình Dương quận chúa.
Truy tìm ngược lại, Đồng la như mình phát hiện tung tích Hằng Tuệ sẽ trở nên thực khả nghi.... Mà đạo trưởng nói vậy, tương đương với tạo cho mình một lớp ngụy trang.
Nếu có người hỏi, mình cứ nói là có quần chúng nhiệt tình thông báo cho mình.
Từ đó phủi sạch quan hệ của mình với số 3.
【 Số 1: Ta nhận được một tin tức, án Tang Bạc liên quan tới án mất tích một năm trước của Bình Dương quận chúa, rất nhanh, kinh thành sẽ nghênh đón một cơn bão to. 】
【 Số 4: Chuyện gì xảy ra? 】
Số 4 nhảy ra hóng chuyện.
Số 1 nói đơn giản vụ án của Bình Dương quận chúa cho thành viên Thiên Địa hội, chỉ vài câu ít ỏi, liền làm cho mọi người nhìn ra được sự phức tạp của chính trị.
Cho mọi người không gian liên tưởng sung túc.