Tiếng khe khẽ nói nhỏ vang lên ở trong đám giao nhân.
Ai cũng sắc mặt ngưng trọng, mặt co mày cáu, thiếu nụ cười, trong tộc đàn tràn ngập không khí áp lực cùng nặng nề.
Có một số giao nhân đã đói tới mức cả người vô lực rồi.
“A Tử đại nhân đã trở lại!”
Có tộc nhân thấy được A Tử quay về, vừa vui sướng nàng chưa mất mạng trong miệng giao long, vừa bao hàm chờ mong hỏi:
“Có mang về thức ăn hay không?”
A Tử lắc đầu:
“Phụ cận đã sớm không còn tôm cá.”
Tộc nhân hỏi vẻ mặt thất vọng, giao nhân chung quanh ánh mắt mang theo tha thiết, vẻ mặt cũng ảm đạm đi.
Cách vài giây, lại có tộc nhân hỏi:
“Con ác giao kia đâu? A Tử ngươi có gặp được nó không?”
Các tộc nhân lại lần nữa nhìn qua.
A Tử gật gật đầu:
“Nó bị giết rồi.”
Trong hang chợt yên tĩnh lại, giao nhân nơi xa đồng loạt quay đầu nhìn tới, trong ánh mắt mang theo chấn động, nghi ngờ, cùng với một tia chờ đợi.
“A Tử, ngươi nói cái gì?”
Một vị giao nhân tuổi già run giọng hỏi.
“Thật sao, A Tử, ngươi nói là thật sao?”
“Đừng lừa giao nha, quái vật đó có thể nào bị giết, nữ vương còn ở trong điện dưỡng thương kìa.”
“A Tử, ngươi, ngươi nếu gạt người, ta đi nữ vương nơi đó cáo trạng ngươi.”
Giao nhân chung quanh lập tức kích động hẳn lên, nhao nhao truy hỏi, nhấc lên sóng âm ồn ào.
Lúc này, đại điện nơi xa cửa điện rộng mở, một vị nữ giao nhân trung niên, tay cầm xiên thép bơi ra, nhìn các giao nhân tụ tập ở con sông trong điện, khiển trách:
“Nữ vương đang dưỡng thương, đừng ồn ào.”
Nàng dung mạo tương đối đẹp, năm tháng lưu lại ở trên mặt nàng dấu vết rõ ràng, khóe mắt có nếp nhăn mờ nhạt.
Nhưng từ sức quyến rũ mà nói, so với nữ giao nhân trẻ tuổi càng có hương vị hơn, càng có phong vận hơn.
Vị nữ giao nhân trung niên này sau đó nhìn về phía A Tử, khuôn mặt lạnh lùng chuyển thành hơi nhu hòa, nói:
“Trở về là tốt.”
A Tử vặn vẹo vòng eo, quẫy đuôi cá, bơi qua, nói:
“Thị vệ trưởng, ta muốn gặp nữ vương, có việc bẩm báo.”
Nữ giao nhân trung niên khẽ gật đầu:
“Đi theo ta.”
Hai giao lập tức bơi vào trong điện, trong cung điện kết cấu đơn giản, một cái ao thật lớn, trên vách được khảm dạ minh châu không đếm xuể, tựa như các ngôi sao trang trí.
Giữa ao nước là một cái nền do san hô đỏ bừng trong suốt điêu khắc thành, trên nền là một cái giường lớn cũng do hồng mã não chế tạo, tấm màn mỏng như cánh ve rủ xuống, một vị mỹ nhân dáng người thướt tha, da thịt như ngọc nằm nghiêng trên giường.
Nàng dung mạo nghiêng nước nghiêng thành, ngũ quan đẹp không thể bắt bẻ.
Tóc dài màu xanh lục giống như tảo biển, mềm mại để xõa, bộ ngực cao ngất dùng một tấm da cá bền bỉ bọc, bụng phẳng phiu, rốn đáng yêu tinh xảo.
Chỉ là sắc mặt hơi tái nhợt, khuôn mặt tinh xảo nhíu lại, bày ra một loại nhu nhược ta thấy là thương, mà không phải sự lạnh lùng cao ngạo của nữ vương.
“Đã về rồi!”
Giao nhân nữ vương thanh âm mềm mại, đôi mắt vàng vụn tựa như mộng ảo.
A Tử liếc bụng nữ vương một lần, đã không thấy vết thương khoa trương hôm qua, trong lòng khẽ buông lỏng.
Giao nhân nữ vương phát hiện ánh mắt của nàng, dịu dàng nói:
“Không có thức ăn, tộc nhân sớm hay muộn không chống đỡ nổi, ngày mai thương thế của ta liền có thể khỏi, ta sẽ thử dụ tên kia đi, các ngươi nhân cơ hội ra ngoài đi săn là được.”
Thị vệ trưởng khẽ biến sắc, mở miệng, muốn khuyên can, cuối cùng lựa chọn im lặng.
Con ác giao đó thực lực cường đại, hơn nữa cũng có thiên phú thủy hệ, nữ vương chưa chắc có thể tránh được nó truy kích.
Mà một khi bị dây dưa, lại là một phen khổ chiến, thậm chí có phiêu lưu mất mạng.
Nhưng đây là biện pháp duy nhất.
A Tử hít một hơi, tựa như đã hạ quyết tâm, nói:
“Nữ vương, thuộc hạ ở bên ngoài đã gặp được con ác giao kia, còn có hai cường giả lai lịch thần bí.
“Con, con ác giao đó bị một Nhân tộc giống đực trong đó thu phục rồi.”
Ừm, hẳn là Nhân tộc.
A Tử sở dĩ không quá xác định là giống đực Nhân tộc hay không, là vì nàng đời này chưa từng gặp Nhân tộc, chỉ nghe trưởng bối trong tộc truyền miệng nhau từng miêu tả đặc thù bề ngoài của Nhân tộc.
Hậu duệ thần ma ở hải ngoại, gần như không lui tới với Cửu Châu, nhưng, cách mỗi một đoạn năm tháng, giao nhân tộc sẽ phái người lên bờ, tìm hiểu một phen tình huống Cửu Châu, tìm hiểu lịch sử Cửu Châu.
Bởi vậy, địa khu ven biển có truyền thuyết về giao nhân, nhưng truyền lưu không rộng.
Trở lại chuyện chính, hậu duệ thần ma càng cường đại, sau khi hóa thành hình người, bề ngoài sẽ giữ lại bộ phận đặc thù bản thể, trừ phi dùng ảo thuật che giấu, bằng không khó có thể thu lại.
Ví dụ như nữ vương sau khi hóa thành hình người, màu con ngươi, màu tóc sẽ không thay đổi, một số bộ phận nào đó của thân thể sẽ lưu lại vảy.
A Tử chưa phát hiện trên thân nam nhân kia có chỗ đặc thù, cho nên lớn mật đoán là Nhân tộc giống đực.
Đúng rồi, còn có con hồ ly chín cái đuôi kia... A Tử bổ sung nói:
“Một vị giống cái khác là hậu duệ thần ma, nàng...”
A Tử miêu tả chi tiết bộ dáng Cửu Vĩ Thiên Hồ, trọng điểm khen đối phương xinh đẹp không gì sánh kịp, cùng với sức quyến rũ rung động lòng người, ngược lại lướt qua phương diện thực lực.
Bởi vì nàng cũng chưa nhìn thấy cửu vĩ hồ ra tay.
Giao nhân nữ vương cau đôi lông mày thanh tú, tiếp đó lộ ra nét giật mình, nhẹ nhàng nói:
“Ta biết rồi, thì ra là nàng ấy.”
Nàng nhìn A Tử, nụ cười lộ ra sự dịu dàng nhẹ nhàng như nước, thấp giọng nói:
“Ngươi sai rồi, hàng phục ác giao hẳn là cửu vĩ hồ, mà không phải Nhân tộc giống đực kia.”
A tử vẻ mặt kinh ngạc, thầm nhủ không đúng nha, Nhân tộc giống đực kia rõ ràng rất mạnh, ta tận mắt thấy ác giao rất cung kính đối với hắn. Mặt khác, cửu vĩ hồ là ai?
Thị vệ trưởng bên cạnh nhớ lại một lát, không quá xác định nói:
“Nữ vương, ngài nói là...”
Giao nhân nữ vương nhẹ nhàng gật đầu:
“Cửu Châu đại lục Nam Cương, có một cái Vạn Yêu quốc, quốc chủ là Cửu Vĩ Thiên Hồ, các nàng là hậu duệ thần ma Thanh Khâu hồ thời đại viễn cổ. Ba trăm năm trước, cửu vĩ hồ từng tới giao nhân đảo, lúc ấy, A Tử còn chưa sinh ra đâu.
“Cửu Vĩ Thiên Hồ phi thường cường đại, mặc kệ là ở Cửu Châu đại lục hay hải ngoại, đều là cường giả hàng đầu.”
Nói tới đây, nàng nhíu lại lông mày lá liễu:
“Không lâu trước đây, ta từng cảm ứng được khí tức của nàng, theo lý thuyết, nàng ra biển không nên thường xuyên như vậy. Chẳng lẽ là Cửu Châu đại lục xuất hiện biến cố gì...”
Mấy tháng trước, nàng ở giao nhân đảo cảm ứng được khí tức vị quốc chủ kia, nhưng đối phương chỉ là đi ngang qua, khí tức lướt qua trong một cái chớp mắt, không dừng lại ở giao nhân đảo. Tiếng khe khẽ nói nhỏ vang lên ở trong đám giao nhân.
Ai cũng sắc mặt ngưng trọng, mặt co mày cáu, thiếu nụ cười, trong tộc đàn tràn ngập không khí áp lực cùng nặng nề.
Có một số giao nhân đã đói tới mức cả người vô lực rồi.
“A Tử đại nhân đã trở lại!”
Có tộc nhân thấy được A Tử quay về, vừa vui sướng nàng chưa mất mạng trong miệng giao long, vừa bao hàm chờ mong hỏi:
“Có mang về thức ăn hay không?”
A Tử lắc đầu:
“Phụ cận đã sớm không còn tôm cá.”
Tộc nhân hỏi vẻ mặt thất vọng, giao nhân chung quanh ánh mắt mang theo tha thiết, vẻ mặt cũng ảm đạm đi.
Cách vài giây, lại có tộc nhân hỏi:
“Con ác giao kia đâu? A Tử ngươi có gặp được nó không?”
Các tộc nhân lại lần nữa nhìn qua.
A Tử gật gật đầu:
“Nó bị giết rồi.”
Trong hang chợt yên tĩnh lại, giao nhân nơi xa đồng loạt quay đầu nhìn tới, trong ánh mắt mang theo chấn động, nghi ngờ, cùng với một tia chờ đợi.
“A Tử, ngươi nói cái gì?”
Một vị giao nhân tuổi già run giọng hỏi.
“Thật sao, A Tử, ngươi nói là thật sao?”
“Đừng lừa giao nha, quái vật đó có thể nào bị giết, nữ vương còn ở trong điện dưỡng thương kìa.”
“A Tử, ngươi, ngươi nếu gạt người, ta đi nữ vương nơi đó cáo trạng ngươi.”
Giao nhân chung quanh lập tức kích động hẳn lên, nhao nhao truy hỏi, nhấc lên sóng âm ồn ào.
Lúc này, đại điện nơi xa cửa điện rộng mở, một vị nữ giao nhân trung niên, tay cầm xiên thép bơi ra, nhìn các giao nhân tụ tập ở con sông trong điện, khiển trách:
“Nữ vương đang dưỡng thương, đừng ồn ào.”
Nàng dung mạo tương đối đẹp, năm tháng lưu lại ở trên mặt nàng dấu vết rõ ràng, khóe mắt có nếp nhăn mờ nhạt.
Nhưng từ sức quyến rũ mà nói, so với nữ giao nhân trẻ tuổi càng có hương vị hơn, càng có phong vận hơn.
Vị nữ giao nhân trung niên này sau đó nhìn về phía A Tử, khuôn mặt lạnh lùng chuyển thành hơi nhu hòa, nói:
“Trở về là tốt.”
A Tử vặn vẹo vòng eo, quẫy đuôi cá, bơi qua, nói:
“Thị vệ trưởng, ta muốn gặp nữ vương, có việc bẩm báo.”
Nữ giao nhân trung niên khẽ gật đầu:
“Đi theo ta.”
Hai giao lập tức bơi vào trong điện, trong cung điện kết cấu đơn giản, một cái ao thật lớn, trên vách được khảm dạ minh châu không đếm xuể, tựa như các ngôi sao trang trí.
Giữa ao nước là một cái nền do san hô đỏ bừng trong suốt điêu khắc thành, trên nền là một cái giường lớn cũng do hồng mã não chế tạo, tấm màn mỏng như cánh ve rủ xuống, một vị mỹ nhân dáng người thướt tha, da thịt như ngọc nằm nghiêng trên giường.
Nàng dung mạo nghiêng nước nghiêng thành, ngũ quan đẹp không thể bắt bẻ.
Tóc dài màu xanh lục giống như tảo biển, mềm mại để xõa, bộ ngực cao ngất dùng một tấm da cá bền bỉ bọc, bụng phẳng phiu, rốn đáng yêu tinh xảo.
Chỉ là sắc mặt hơi tái nhợt, khuôn mặt tinh xảo nhíu lại, bày ra một loại nhu nhược ta thấy là thương, mà không phải sự lạnh lùng cao ngạo của nữ vương.
“Đã về rồi!”
Giao nhân nữ vương thanh âm mềm mại, đôi mắt vàng vụn tựa như mộng ảo.
A Tử liếc bụng nữ vương một lần, đã không thấy vết thương khoa trương hôm qua, trong lòng khẽ buông lỏng.
Giao nhân nữ vương phát hiện ánh mắt của nàng, dịu dàng nói:
“Không có thức ăn, tộc nhân sớm hay muộn không chống đỡ nổi, ngày mai thương thế của ta liền có thể khỏi, ta sẽ thử dụ tên kia đi, các ngươi nhân cơ hội ra ngoài đi săn là được.”
Thị vệ trưởng khẽ biến sắc, mở miệng, muốn khuyên can, cuối cùng lựa chọn im lặng.
Con ác giao đó thực lực cường đại, hơn nữa cũng có thiên phú thủy hệ, nữ vương chưa chắc có thể tránh được nó truy kích.
Mà một khi bị dây dưa, lại là một phen khổ chiến, thậm chí có phiêu lưu mất mạng.
Nhưng đây là biện pháp duy nhất.
A Tử hít một hơi, tựa như đã hạ quyết tâm, nói:
“Nữ vương, thuộc hạ ở bên ngoài đã gặp được con ác giao kia, còn có hai cường giả lai lịch thần bí.
“Con, con ác giao đó bị một Nhân tộc giống đực trong đó thu phục rồi.”
Ừm, hẳn là Nhân tộc.
A Tử sở dĩ không quá xác định là giống đực Nhân tộc hay không, là vì nàng đời này chưa từng gặp Nhân tộc, chỉ nghe trưởng bối trong tộc truyền miệng nhau từng miêu tả đặc thù bề ngoài của Nhân tộc.
Hậu duệ thần ma ở hải ngoại, gần như không lui tới với Cửu Châu, nhưng, cách mỗi một đoạn năm tháng, giao nhân tộc sẽ phái người lên bờ, tìm hiểu một phen tình huống Cửu Châu, tìm hiểu lịch sử Cửu Châu.
Bởi vậy, địa khu ven biển có truyền thuyết về giao nhân, nhưng truyền lưu không rộng.
Trở lại chuyện chính, hậu duệ thần ma càng cường đại, sau khi hóa thành hình người, bề ngoài sẽ giữ lại bộ phận đặc thù bản thể, trừ phi dùng ảo thuật che giấu, bằng không khó có thể thu lại.
Ví dụ như nữ vương sau khi hóa thành hình người, màu con ngươi, màu tóc sẽ không thay đổi, một số bộ phận nào đó của thân thể sẽ lưu lại vảy.
A Tử chưa phát hiện trên thân nam nhân kia có chỗ đặc thù, cho nên lớn mật đoán là Nhân tộc giống đực.
Đúng rồi, còn có con hồ ly chín cái đuôi kia... A Tử bổ sung nói:
“Một vị giống cái khác là hậu duệ thần ma, nàng...”
A Tử miêu tả chi tiết bộ dáng Cửu Vĩ Thiên Hồ, trọng điểm khen đối phương xinh đẹp không gì sánh kịp, cùng với sức quyến rũ rung động lòng người, ngược lại lướt qua phương diện thực lực.
Bởi vì nàng cũng chưa nhìn thấy cửu vĩ hồ ra tay.
Giao nhân nữ vương cau đôi lông mày thanh tú, tiếp đó lộ ra nét giật mình, nhẹ nhàng nói:
“Ta biết rồi, thì ra là nàng ấy.”
Nàng nhìn A Tử, nụ cười lộ ra sự dịu dàng nhẹ nhàng như nước, thấp giọng nói:
“Ngươi sai rồi, hàng phục ác giao hẳn là cửu vĩ hồ, mà không phải Nhân tộc giống đực kia.”
A tử vẻ mặt kinh ngạc, thầm nhủ không đúng nha, Nhân tộc giống đực kia rõ ràng rất mạnh, ta tận mắt thấy ác giao rất cung kính đối với hắn. Mặt khác, cửu vĩ hồ là ai?
Thị vệ trưởng bên cạnh nhớ lại một lát, không quá xác định nói:
“Nữ vương, ngài nói là...”
Giao nhân nữ vương nhẹ nhàng gật đầu:
“Cửu Châu đại lục Nam Cương, có một cái Vạn Yêu quốc, quốc chủ là Cửu Vĩ Thiên Hồ, các nàng là hậu duệ thần ma Thanh Khâu hồ thời đại viễn cổ. Ba trăm năm trước, cửu vĩ hồ từng tới giao nhân đảo, lúc ấy, A Tử còn chưa sinh ra đâu.
“Cửu Vĩ Thiên Hồ phi thường cường đại, mặc kệ là ở Cửu Châu đại lục hay hải ngoại, đều là cường giả hàng đầu.”
Nói tới đây, nàng nhíu lại lông mày lá liễu:
“Không lâu trước đây, ta từng cảm ứng được khí tức của nàng, theo lý thuyết, nàng ra biển không nên thường xuyên như vậy. Chẳng lẽ là Cửu Châu đại lục xuất hiện biến cố gì...”
Mấy tháng trước, nàng ở giao nhân đảo cảm ứng được khí tức vị quốc chủ kia, nhưng đối phương chỉ là đi ngang qua, khí tức lướt qua trong một cái chớp mắt, không dừng lại ở giao nhân đảo.