Nói xong, yêu cơ tóc bạc cười tủm tỉm nói:
“Hắn bây giờ là nhất phẩm võ phu, khí huyết tràn đầy, là đỉnh lô cực phẩm có một không hai thế gian, ngươi song tu cùng hắn cho tốt, sớm ngày tấn thăng siêu phàm, ta cũng dễ cửu vĩ hợp nhất, tấn thăng nhất phẩm.
“Ta chỉ cho ngươi ba tháng thời gian, ngoài ba tháng, ta muốn nhìn thấy tu vi ngươi có sự tinh tiến. Bằng không, ta liền mang Thanh Cơ và Tuyết Cơ, còn có đuôi khác đưa qua. Chung quy có một cái có thể tấn thăng siêu phàm.”
Dạ Cơ cười khổ nói: “Vâng!”
Nàng thật ra không quá muốn đi vô giúp vui, đấu tranh trong nhà nam nhân càng kịch liệt, hắn liền càng thích ở bên ngoài nuôi chim hoàng yến.
Cho nên, một lòng một dạ chen vào Hứa phủ, chưa chắc là chuyện tốt.
Cửu Vĩ Thiên Hồ thở dài, nói:
“Đáng tiếc lần trước ra biển, chưa tìm được đồng tộc, bằng không lấy linh uẩn của nó, vẫn có thể tấn thăng nhất phẩm. Mẫu thân từng nói, hải ngoại hẳn là còn có Cửu Vĩ Thiên Hồ tồn tại, vì sao lại không tìm thấy?”
Linh uẩn của Cửu Vĩ Thiên Hồ là có thể “truyền thừa”, có thể truyền thừa liền ý nghĩa giữa đồng tộc có thể cướp lấy.
Nàng nói với Hứa Thất An, tìm kiếm đồng tộc là vì sinh sản thế hệ sau, đó chỉ là thuận miệng lừa dối hắn.
Lúc ấy mọi người không quen, không cần thiết nói cho hắn bí mật của Cửu Vĩ Thiên Hồ nhất tộc.
...
Hứa phủ.
Thiên viện cách chỗ ở khá xa, Hứa Nguyên Hòe để trần thân trên, tay phải giơ ngang một cây thương lớn, hắn giữ tư thế này lâu đến nửa canh giờ, mồ hôi dọc theo cơ bắp mạnh mẽ cân xứng chảy xuống.
Một bên khác của sân, Cơ Bạch Tình rất nhàn hạ thoải mái ở trong vườn hoa trồng hoa.
Đầu xuân, bây giờ mang hoa trồng xuống, qua mấy tháng nữa, sân liền có thể nở đầy hoa tươi muôn hồng nghìn tía.
Hứa Nguyên Sương bưng một bát súp tới, đặt ở bên cạnh bàn đá, nói:
“Không cần miễn cưỡng bản thân, cảnh giới tứ phẩm là một ngưỡng cửa của võ phu, thiên tài kẹt ở một cửa ải khó khăn này nhiều đếm không xuể.”
Hứa Nguyên Hòe không để ý tới.
Hứa Nguyên Sương lắc đầu:
“Đệ đừng luôn mang mình so với hắn, hắn có thể đi đến địa vị giờ này ngày này, không phải dựa hết vào một nửa quốc vận đó, chuyện trong hai năm nay hắn trải qua, là đệ cả đời cũng không so sánh được.
“Người ta là từ trong núi thây biển máu giết ra, mạnh hơn nhiều so với đệ người chưa từng chịu khổ lớn bao nhiêu này, không phải chuyện thiên kinh địa nghĩa?”
Hứa Nguyên Hòe buông thương xuống, sắc mặt lạnh lùng, thản nhiên nói:
“Đệ đã sớm không phân cao thấp với hắn, chút tự mình hiểu lấy này vẫn là có, đệ chỉ là không muốn thể hiện mình quá kém.”
Hứa Nguyên Sương nhíu mày nói:
“Đây là lời gì vậy!”
Hứa Nguyên Hòe thiên phú vô cùng tốt, đây là điều ngay cả phụ thân lúc trước cũng từng khen ngợi.
Hứa Nguyên Hòe khẽ lắc đầu:
“Đệ mấy ngày trước nhìn thấy Hứa Linh Nguyệt đang ngự vật, chỉ hỏi một câu tu hành của nàng, tỷ đoán nàng trả lời như thế nào?”
Hứa Nguyên Sương thuận thế hỏi:
“Như thế nào?”
Hứa Nguyên Hòe buồn rầu nói:
“Nàng tu đạo nửa năm, liền từ một người thường không có căn cơ, trở thành thất phẩm Thực Khí tu sĩ.”
Hứa Nguyên Sương hơi há hốc cái miệng nhỏ nhắn, vẻ mặt kinh ngạc.
Hứa Nguyên Hòe tiếp tục nói:
“Đệ từng cẩn thận tìm hiểu thiên phú mấy người chi thứ hai, Hứa Tân Niên là lục phẩm Nho Sinh, nhưng hệ thống nho gia chú ý tích lũy dày bùng nổ mạnh, muốn tu hành, trước phải đọc sách, đọc ra hỏa hậu nhất định, mới có thể ở trong hệ thống nho gia dũng mãnh tinh tiến.
“Hứa Tân Niên rất sớm đã là cửu phẩm Khai Khiếu cảnh, trong rất nhiều năm chưa tiến bộ nửa bước, nhưng từ sau khi thông qua thi hương, trong hai năm, hắn từ cửu phẩm tấn thăng thành lục phẩm, có thể thấy được thiên phú rất mạnh.
“Đệ kém Hứa Thất An, nhưng không thể tụt lại sau hai người này, đệ muốn ở trước bọn họ tấn thăng tứ phẩm.”
Đây là cạnh tranh, so bì cùng thế hệ.
Hứa Nguyên Sương cảm khái nói:
“Đôi huynh muội này của chi thứ hai, thiên tư quả thật làm người ta líu lưỡi. Hứa nhị thúc rõ ràng thiên phú bình thường...”
Đương nhiên, Hứa nhị thúc thiên phú kém, không đại biểu Hứa gia thiên phú kém, phụ thân bọn họ Hứa Bình Phong, chính là nhân vật thiên tài hiếm thấy trên đời.
Cơ Bạch Tình đứng dậy, phủi bùn trong lòng bàn tay, dịu dàng nói:
“Chi thứ hai còn có một đứa con út, nghe hạ nhân trong phủ nói, là đứa nhỏ không có đầu óc, trí tuệ thua xa ca ca tỷ tỷ.”
Hứa Nguyên Sương nhớ tới cái gì, phụ họa nói:
“Con cũng nghe nói, bảy tuổi còn chưa vỡ lòng, Tam Tự kinh chỉ thuộc hai câu, nghe nói tiên sinh thư viện Vân Lộc, còn có đương triều thái phó đều bó tay không có cách nào. Luyện võ cũng không có thiên phú, cả ngày chỉ chơi lung tung.”
Ngu dốt thành như vậy, thật sự hiếm thấy.
“Về sau nghe nói bởi vì gân cốt cường kiện, theo một cô nương Nam Cương tu hành cổ thuật.” Hứa Nguyên Sương nói.
Cơ Bạch Tình rửa tay, nói:
“Ai cũng thiên phú dị bẩm mới kỳ quái, cha mẹ sinh con trời sinh tính, có sự khác nhau, có đứa trí tuệ, thì khẳng định có đứa ngu dốt. Đứa nhỏ này mệnh tốt, dù ngu dốt chút, có các ca ca tỷ tỷ quan tâm, tương lai nhất định đại phú đại quý.
“Nghe thẩm thẩm các con nói, Ninh Yến trước khi kết hôn sẽ đón nó về, con ở phương diện này bỏ thêm chút công phu, dạy nó đọc sách biết chữ, Nguyên Hòe cũng có thể dạy nó tập võ.”
Hai huynh muội nghe hiểu ý tứ trong lời của mẫu thân, đây là bảo bọn họ bắt lấy cơ hội này, nhanh chóng dung nhập Hứa phủ.
Lấy địa vị Hứa phủ giờ này ngày này, hai huynh muội không có “đất dụng võ”, cơ hội duy nhất chính là đứa con út ngu dốt này của chi thứ hai, văn dốt võ nát, mặc kệ là dạy nó đọc sách biết chữ, hay là tập võ, đều có thể tranh thủ hảo cảm của chi thứ hai.
Nếu có thành tựu, hiệu quả càng tốt.
Hứa Nguyên Sương cười cười, “Dạy một đứa nhỏ vỡ lòng cũng không khó, nếu có cơ hội, con trái lại muốn gặp vị muội muội này.”
Thế mà có thể khiến tiên sinh thư viện Vân Lộc, đương triều thái phó cũng bó tay không có cách nào.
Nàng thật sự không tin.
Hứa Nguyên Hòe thì lắc đầu:
“Tập võ cần nghị lực cùng thiên phú, nếu không có thiên phú, thì không cần dạy. Đệ lúc bảy tuổi, đã bắt đầu rè luyện gân cốt, rèn luyện khí huyết, gian khổ trong đó, không phải một đứa con nít chỉ biết chơi biết quấy có thể thừa nhận.”
Hứa Nguyên Sương tiếp nhận khăn lau mồ hôi của mẫu thân, nhỏ giọng nói:
“Mẹ, đại ca sắp thành thân, thẩm thẩm cũng không để mẹ nhúng tay chuẩn bị, đây là đang nói cho ngài, thẩm mới là chủ mẫu Hứa gia.” Nói xong, yêu cơ tóc bạc cười tủm tỉm nói:
“Hắn bây giờ là nhất phẩm võ phu, khí huyết tràn đầy, là đỉnh lô cực phẩm có một không hai thế gian, ngươi song tu cùng hắn cho tốt, sớm ngày tấn thăng siêu phàm, ta cũng dễ cửu vĩ hợp nhất, tấn thăng nhất phẩm.
“Ta chỉ cho ngươi ba tháng thời gian, ngoài ba tháng, ta muốn nhìn thấy tu vi ngươi có sự tinh tiến. Bằng không, ta liền mang Thanh Cơ và Tuyết Cơ, còn có đuôi khác đưa qua. Chung quy có một cái có thể tấn thăng siêu phàm.”
Dạ Cơ cười khổ nói: “Vâng!”
Nàng thật ra không quá muốn đi vô giúp vui, đấu tranh trong nhà nam nhân càng kịch liệt, hắn liền càng thích ở bên ngoài nuôi chim hoàng yến.
Cho nên, một lòng một dạ chen vào Hứa phủ, chưa chắc là chuyện tốt.
Cửu Vĩ Thiên Hồ thở dài, nói:
“Đáng tiếc lần trước ra biển, chưa tìm được đồng tộc, bằng không lấy linh uẩn của nó, vẫn có thể tấn thăng nhất phẩm. Mẫu thân từng nói, hải ngoại hẳn là còn có Cửu Vĩ Thiên Hồ tồn tại, vì sao lại không tìm thấy?”
Linh uẩn của Cửu Vĩ Thiên Hồ là có thể “truyền thừa”, có thể truyền thừa liền ý nghĩa giữa đồng tộc có thể cướp lấy.
Nàng nói với Hứa Thất An, tìm kiếm đồng tộc là vì sinh sản thế hệ sau, đó chỉ là thuận miệng lừa dối hắn.
Lúc ấy mọi người không quen, không cần thiết nói cho hắn bí mật của Cửu Vĩ Thiên Hồ nhất tộc.
...
Hứa phủ.
Thiên viện cách chỗ ở khá xa, Hứa Nguyên Hòe để trần thân trên, tay phải giơ ngang một cây thương lớn, hắn giữ tư thế này lâu đến nửa canh giờ, mồ hôi dọc theo cơ bắp mạnh mẽ cân xứng chảy xuống.
Một bên khác của sân, Cơ Bạch Tình rất nhàn hạ thoải mái ở trong vườn hoa trồng hoa.
Đầu xuân, bây giờ mang hoa trồng xuống, qua mấy tháng nữa, sân liền có thể nở đầy hoa tươi muôn hồng nghìn tía.
Hứa Nguyên Sương bưng một bát súp tới, đặt ở bên cạnh bàn đá, nói:
“Không cần miễn cưỡng bản thân, cảnh giới tứ phẩm là một ngưỡng cửa của võ phu, thiên tài kẹt ở một cửa ải khó khăn này nhiều đếm không xuể.”
Hứa Nguyên Hòe không để ý tới.
Hứa Nguyên Sương lắc đầu:
“Đệ đừng luôn mang mình so với hắn, hắn có thể đi đến địa vị giờ này ngày này, không phải dựa hết vào một nửa quốc vận đó, chuyện trong hai năm nay hắn trải qua, là đệ cả đời cũng không so sánh được.
“Người ta là từ trong núi thây biển máu giết ra, mạnh hơn nhiều so với đệ người chưa từng chịu khổ lớn bao nhiêu này, không phải chuyện thiên kinh địa nghĩa?”
Hứa Nguyên Hòe buông thương xuống, sắc mặt lạnh lùng, thản nhiên nói:
“Đệ đã sớm không phân cao thấp với hắn, chút tự mình hiểu lấy này vẫn là có, đệ chỉ là không muốn thể hiện mình quá kém.”
Hứa Nguyên Sương nhíu mày nói:
“Đây là lời gì vậy!”
Hứa Nguyên Hòe thiên phú vô cùng tốt, đây là điều ngay cả phụ thân lúc trước cũng từng khen ngợi.
Hứa Nguyên Hòe khẽ lắc đầu:
“Đệ mấy ngày trước nhìn thấy Hứa Linh Nguyệt đang ngự vật, chỉ hỏi một câu tu hành của nàng, tỷ đoán nàng trả lời như thế nào?”
Hứa Nguyên Sương thuận thế hỏi:
“Như thế nào?”
Hứa Nguyên Hòe buồn rầu nói:
“Nàng tu đạo nửa năm, liền từ một người thường không có căn cơ, trở thành thất phẩm Thực Khí tu sĩ.”
Hứa Nguyên Sương hơi há hốc cái miệng nhỏ nhắn, vẻ mặt kinh ngạc.
Hứa Nguyên Hòe tiếp tục nói:
“Đệ từng cẩn thận tìm hiểu thiên phú mấy người chi thứ hai, Hứa Tân Niên là lục phẩm Nho Sinh, nhưng hệ thống nho gia chú ý tích lũy dày bùng nổ mạnh, muốn tu hành, trước phải đọc sách, đọc ra hỏa hậu nhất định, mới có thể ở trong hệ thống nho gia dũng mãnh tinh tiến.
“Hứa Tân Niên rất sớm đã là cửu phẩm Khai Khiếu cảnh, trong rất nhiều năm chưa tiến bộ nửa bước, nhưng từ sau khi thông qua thi hương, trong hai năm, hắn từ cửu phẩm tấn thăng thành lục phẩm, có thể thấy được thiên phú rất mạnh.
“Đệ kém Hứa Thất An, nhưng không thể tụt lại sau hai người này, đệ muốn ở trước bọn họ tấn thăng tứ phẩm.”
Đây là cạnh tranh, so bì cùng thế hệ.
Hứa Nguyên Sương cảm khái nói:
“Đôi huynh muội này của chi thứ hai, thiên tư quả thật làm người ta líu lưỡi. Hứa nhị thúc rõ ràng thiên phú bình thường...”
Đương nhiên, Hứa nhị thúc thiên phú kém, không đại biểu Hứa gia thiên phú kém, phụ thân bọn họ Hứa Bình Phong, chính là nhân vật thiên tài hiếm thấy trên đời.
Cơ Bạch Tình đứng dậy, phủi bùn trong lòng bàn tay, dịu dàng nói:
“Chi thứ hai còn có một đứa con út, nghe hạ nhân trong phủ nói, là đứa nhỏ không có đầu óc, trí tuệ thua xa ca ca tỷ tỷ.”
Hứa Nguyên Sương nhớ tới cái gì, phụ họa nói:
“Con cũng nghe nói, bảy tuổi còn chưa vỡ lòng, Tam Tự kinh chỉ thuộc hai câu, nghe nói tiên sinh thư viện Vân Lộc, còn có đương triều thái phó đều bó tay không có cách nào. Luyện võ cũng không có thiên phú, cả ngày chỉ chơi lung tung.”
Ngu dốt thành như vậy, thật sự hiếm thấy.
“Về sau nghe nói bởi vì gân cốt cường kiện, theo một cô nương Nam Cương tu hành cổ thuật.” Hứa Nguyên Sương nói.
Cơ Bạch Tình rửa tay, nói:
“Ai cũng thiên phú dị bẩm mới kỳ quái, cha mẹ sinh con trời sinh tính, có sự khác nhau, có đứa trí tuệ, thì khẳng định có đứa ngu dốt. Đứa nhỏ này mệnh tốt, dù ngu dốt chút, có các ca ca tỷ tỷ quan tâm, tương lai nhất định đại phú đại quý.
“Nghe thẩm thẩm các con nói, Ninh Yến trước khi kết hôn sẽ đón nó về, con ở phương diện này bỏ thêm chút công phu, dạy nó đọc sách biết chữ, Nguyên Hòe cũng có thể dạy nó tập võ.”
Hai huynh muội nghe hiểu ý tứ trong lời của mẫu thân, đây là bảo bọn họ bắt lấy cơ hội này, nhanh chóng dung nhập Hứa phủ.
Lấy địa vị Hứa phủ giờ này ngày này, hai huynh muội không có “đất dụng võ”, cơ hội duy nhất chính là đứa con út ngu dốt này của chi thứ hai, văn dốt võ nát, mặc kệ là dạy nó đọc sách biết chữ, hay là tập võ, đều có thể tranh thủ hảo cảm của chi thứ hai.
Nếu có thành tựu, hiệu quả càng tốt.
Hứa Nguyên Sương cười cười, “Dạy một đứa nhỏ vỡ lòng cũng không khó, nếu có cơ hội, con trái lại muốn gặp vị muội muội này.”
Thế mà có thể khiến tiên sinh thư viện Vân Lộc, đương triều thái phó cũng bó tay không có cách nào.
Nàng thật sự không tin.
Hứa Nguyên Hòe thì lắc đầu:
“Tập võ cần nghị lực cùng thiên phú, nếu không có thiên phú, thì không cần dạy. Đệ lúc bảy tuổi, đã bắt đầu rè luyện gân cốt, rèn luyện khí huyết, gian khổ trong đó, không phải một đứa con nít chỉ biết chơi biết quấy có thể thừa nhận.”
Hứa Nguyên Sương tiếp nhận khăn lau mồ hôi của mẫu thân, nhỏ giọng nói:
“Mẹ, đại ca sắp thành thân, thẩm thẩm cũng không để mẹ nhúng tay chuẩn bị, đây là đang nói cho ngài, thẩm mới là chủ mẫu Hứa gia.”