Cô và An Huyệt bắt taxi trở về, lúc đến trước cửa nhà tài xế giữ cô lại, An Huyệt đã vào nhà trước.
- Có chuyện gì không chú? - cô hỏi.
- Lý tiểu thư thật sự nhẫn tâm để bạn của mình xảy ra chuyện sao? -
Lý Tiểu Sở tròn mắt, không ngờ Lý Gia Kiệt lại bố trí một người tài xế chở cô về tận nhà.
Cuộn tròn bàn tay thành nắm đấm, nhà họ Lý chính là muốn ép cô vào đường cùng.
- Ông về trước đi, nói với cha tôi 2 tháng sau tôi sẽ trở về - cô nói.
Lý Tiểu Sở lãnh đạm bước xuống xe đi vào nhà, An Huyệt đã về phòng cô cũng về phòng mình, mệt mỏi nằm trên giường.
Thời gian 2 tháng sáp tới có lẽ chính là khoảng thời gian cuối cùng để cô cảm nhận được tình yêu của anh.
Chỉ nghỉ đến đây nước mắt cô đã rơi xuống, cảm giác đau nhói trong tim đến mức khó thở.
__________________
Tối đến, sau khi đã cùng An Huyệt ăn tối xong Lý Tiểu Sở đang edit video một tuần trước còn đang dang dở thì Thẩm Hoắc Nam gọi video call đến.
Nhìn vào màn hình điện thoại cô vừa vui lại vừa buồn, cô hít một hơi thật sâu mỉm cười nhẹ sau đó nghe máy.
- 'Xin chào Tiểu Sở' -
Lời chào hỏi đầu tiên không phải là của anh mà đến từ đồng đội của anh, họ tập trung sau lưng Thẩm Hoắc Nam đồng loạt chặn mất tiếng nói của anh, khiến anh lườm họ không thôi.
Cô nhìn mặt anh mà không khỏi bật cười, cô ôm lấy chú gấu Qoobee trên bàn anh nhìn thấy liền chuyển sang lườm cô.
- Chào mọi người -
Lý Tiểu Sở vờ như không thấy ánh mắt của anh mà vui vẻ chào mọi người.
- 'Các cậu đi chỗ khác chơi đi' -
Anh không hài lòng nhìn đám người nhí nhố phía sau.
- 'Thôi tụi anh đi chỗ khác nhé Tiểu Sở, có người đuổi rồi' -
Trương Thiệu Ngôn nói rồi kéo mọi người đi chỗ khác.
Anh định nói chuyện với cô thì nhìn sang hướng khác nói:
- 'Phiền các cậu ra ngoài một chút' -
Thẩm Hoắc Nam là con người rất khép kín anh không muốn ai biết quá nhìn về anh, về những người xung quanh anh.
Trương Thiệu Ngôn bĩu môi kéo mọi người ra khỏi phòng.
- 'Em đang làm gì?' - anh hỏi.
- Em chỉ đang edit video tuần trước - cô trả lời.
- 'Lát edit xong gửi anh nghe trước, được không?' - anh hỏi.
Cô có chút sững người, hôm nay lại đề nghị cô cho anh nghe trước khi đăng sao? Chuyện lạ gì thế này?
- Được, lát em sẽ gửi cho anh, anh hôm nay thế nào rồi? - cô hỏi.
- Mọi thứ đều ổn cả, chỉ là có chút không quen - anh trả lời.
- Anh không quen gì? - cô hỏi.
Anh đã học năm ba trường Quân sự rồi còn lạ lẫm gì nơi đó nữa chứ?
- Không quen với việc không có em - anh đáp.
Lập tức Lý Tiểu Sở đỏ mặt lấy chú gấu che mặt mình lại, còn anh thì mỉm cười rất tươi, không biết từ đâu mà học được mấy câu thính thế không biết.
- Anh học ai mấy cái trò thả thính này vậy? - cô hỏi.
- 'Trác Vỹ, anh nghe cậu ta nói mấy câu này với An Huyệt' - anh thành thật trả lời.
- Sao hôm nay em thấy anh có chút lạ - cô nói.
Anh cau mày hôm nay anh có gì mà lạ, vẫn bình thường cơ mà!
- 'Anh lạ?' -
- Đẹp trai đến kì lạ -
Lý Tiểu Sở lập tức buông ra một câu thính khiến anh tránh cũng không kịp chỉ biết che mặt đỏ tai.
- Thẩm Hoắc Nam có lẽ anh không biết em là trùm thả thính đấy, thời còn đi học cấp 2, cấp 3 không ai tranh nổi với em ngôi vị trùm thả thính đâu, anh thả thính sai người rồi -
Lý Tiểu Sở nhìn anh mà không khỏi bật cười, đáng buồn cho bậc quân tử mới đi chơi lêu lỏng học được vài câu thả thính cho nữ nhân, nhưng lại thả thính trúng trùm thả thính.
Đồng đội anh đứng bên ngồi cửa nghe ngóng không khỏi tròn mắt há mồm, nghe mấy câu thả thính này khiến họ nổi cả da gà.
Anh đeo tay nghe vào lên giường nằm nói chuyện với cô.
Lý Tiểu Sở nhanh chóng gửi video cho anh, anh xem xong liền nói:
- 'Cô gái áo xanh vừa đàn vừa hát trong bản song ca này sao anh cứ thấy quen quen' -
Cô bắt đầu lườm anh, người đó không phải cô hay sao mà quen tuy là quay không thấy mặt nhưng chẳng lẽ anh không nhìn ra cô?
- Anh nói xem là ai? - cô hỏi.
- 'Trông cứ như bạn gái anh vậy' - anh trả lời.
Cố gắng lấy lại bình tĩnh cô hỏi:
- Thẩm Hoắc Nam anh định tranh ngôi vị của em? -
- 'Chuyện này anh không dám' - anh đáp.
Cả hai nói chuyện với nhau rất vui vẻ, đồng đội anh đã vào phòng cũng chẳng thể nghe rõ cuộc trò chuyện của hai người.
Trong một tiếng mà hai người đã nói với nhau rất nhiều thứ, từ sở thích, món ăn, du lịch cái gì cũng nói đến.
Sau đó cô và anh dừng cuộc trò chuyện Thẩm Hoắc Nam đi cất điện thoại vừa quay lại đã thấy cả đám người nhìn anh.
- Hôm nay anh có chút không quen -
Trương Thiệu Ngôn nhìn Trác Vỹ nói.
- Sao lại không quen? -
Trác Vỹ giả giọng Lý Tiểu Sở hỏi Trương Thiệu Ngôn.
- Không quen với việc không có em - Trương Thiệu Ngôn trả lời.
Anh tiến đến định đích thân xử lý hai tên nhiều chuyện này thì có người nói tiếp.
- Sao hôm nay anh lạ vậy? -
- Anh lạ sao? -
Bên giường bên này một người hỏi một người trả lời, còn giả giọng anh và cô.
- Đẹp trai đến kì lạ -
Thẩm Hoắc Nam với tay lấy cái gối trên giường ném thẳng vào người bọn họ.
- Trác Vỹ cậu đừng tưởng tớ không nghe cậu nói gì với An Huyệt -
Anh nhìn Trác Vỹ lập tức anh chàng kia hối hả xin lỗi, ngăn cản anh:
- Ấy, tổ tông của tôi cậu đừng như vậy chứ -
- Các cậu có hành vi nghe lén người khác, làm việc không minh bạch, mất mặt lớp chúng ta mai phạt các cậu chạy 50 vòng sân trường -
Anh nói rồi lên giường nằm ngủ, mọi người chứ biết kêu than một tiếng rồi đành chấp nhận sự thật, rất hối hận vì đã nghe lén cuộc trò chuyện của Thẩm Hoắc Nam.
Bên này, Lý Tiểu Sở cẩn thận ghi chép lại từng thứ mà anh thích, nơi anh muốn đến sau đó đóng quyển sổ lại.
"Thẩm Hoắc Nam mong là em vẫn còn cơ hội cùng anh đến nơi mà hai ta cùng muốn đến"