Lý Tiểu Sở đã thức từ sớm sửa soạn cho mình trong tươi sáng và ưa nhìn hơn, sau đó xuống nhà bếp nấu thức ăn sáng cho bản thân và An Huyệt.
An Huyệt thức giấc đã không thấy cô, vệ sinh cá nhân rồi sau đó xuống bếp.
- Mau ngồi xuống ăn sáng với tớ - cô nói.
- Cậu thức sớm thế à? - An Huyệt hỏi.
- Cũng không sớm mấy đâu, ăn đi này - cô đưa một cái bánh sandwich cho An Huyệt.
Cả hai cô nàng ăn sáng xong liền cho những vật dụng cần thiết vào balo sửa soạn đến xem đại hội thể thao.
Lý Tiểu Sở trên tay cầm một cái bánh sandwich cùng một ly sữa nóng đem sang nhà Lưu Vương Khải.
Lưu Vương Khải nghe tiếng chuông liền từ trên trên giường ngủ lần mò bước xuống.
- Thức ăn sáng của anh - cô nói.
- Cô định..oáp ~ cô định đi đâu sao? - Lưu Vương Khải ngái ngủ hỏi.
- Tôi cùng An Huyệt đến trường - cô trả lời.
- Có ổn không đấy? Có cần tôi đưa đi không? - Lưu Vương Khải ngờ hoặc.
- Chắc không sao đâu - cô nói.
- Thôi để tôi đưa đi cho an toàn - Lưu Vương Khải đề nghị.
Lưu Vương Khải để thức ăn lên bàn, bên ngoài khoác thêm một chiếc áo, lấy chìa khóa xe rồi chở cô cùng An Huyệt đến trường.
- Trường chúng ta tổ chức môn thể thao nào vậy An Huyệt? - cô hỏi.
- Là bóng rổ và bóng đá - An Huyệt trả lời.
Lý Tiểu Sở nghe được câu trả lời liền gật gù không đáp, phim tình cảm hay tiểu thuyết ngôn tình thì các nhân vật đều chơi bóng rổ, chạy đà hoặc chạy tiếp sức, đủ thứ loại chạy. Chắc nam thần của cô cũng chơi bóng rổ nếu không cô sẽ đến nơi tổ chức thi đấu chạy đà, chạy tiếp sức để tìm.
- Nghe nói Trịnh Vũ và Tiêu Gia Hạo cũng có tham gia đại hội thể thao, cô đến cổ vũ cho hai người họ sao? - Lưu Vương Khải nhìn qua kính chiếu hậu hỏi.
- Ai rảnh? Bọn họ thì cứ để Hạ Cẩm Chi cổ vũ liên quan gì đến tôi - cô trả lời.
- Thật vậy sao? - Lưu Vương Khải hỏi.
- Anh chưa đánh răng đấy bớt hỏi nhiều lại - cô nói.
Lưu Vương Khải lập tức một tay che miệng bản thân anh cũng quên mất bản thân chưa đánh răng, An Huyệt cũng phì cười.
- Tuy biết rằng anh chưa đánh răng nhưng tôi vẫn muốn hỏi anh một chuyện - cô nói.
Lưu Vương Khải ừm hửm không thành tiếng.
- Tại sao anh lại yêu Hạ Cẩm Chi? Còn Hạ Cẩm Chi rốt cuộc yêu ai trong các anh? - cô hỏi.
Yêu ai thì nói thẳng ra đi chứ, cho người ta biết người ta còn tìm hạnh phúc khác cho bản thân mình. Chẳng lẽ Hạ Cẩm Chi muốn các nam chủ đấu đá lẫn nhau người nào thắng cô ta sẽ chọn sao?
- Cô ấy rất mỏng manh yếu đuối như đóa hoa xinh đẹp đang bị từng cơn gió lốc thổi qua tôi muốn bảo vệ cô ấy, còn việc cô ấy yêu ai thì tôi không biết - Lưu Vương Khải trả lời.
- Các anh cuối cùng cũng chỉ là những con người ngu ngốc - cô nói.
Lưu Vương Khải nghe cô nói rồi trầm ngâm, anh cũng đang tự cảm thấy bản thân mình thật ngu ngốc.
Đến nơi, Lưu Vương Khải nhanh chóng mở cửa cho Lý Tiểu Sở và An Huyệt bước xuống, Hạ Cẩm Chi đứng từ xa nhìn thấy vậy liền chạy đến, Trịnh Vũ và Tiêu Gia Hạo theo sau.
- Vương Khải sao anh lại đi cùng Tiểu Sở vậy? - Hạ Cẩm Chi hỏi.
- Anh ta không tiện nói chuyện đâu - cô nói.
- Tại sao? - Hạ Cẩm Chi nhìn cô với ánh mắt sắc nhọn như dao găm.
- Anh ta...ưm..ưm... -
Lý Tiểu Sở đang trả lời liền bị Lưu Vương Khải lấy tay bịt miệng lại, anh vội cầu cứu An Huyệt.
- À...anh ta ho đến tắt tiếng nên không nói chuyện được - An Huyệt nói.
- Thật vậy sao Vương Khải? - Hạ Cẩm Chi hỏi.
Lưu Vương Khải gật gù đồng tình, Hạ Cẩm Chi nghi hoặc nhìn cả ba người cô nhanh chóng thoát khỏi bàn tay của Lưu Vương Khải.
- Tiểu Sở cậu đến đây cổ vũ cho Trịnh Vũ và Gia Hạo sao? - Hạ Cẩm Chi hỏi.
Đại hội thể thao năm trước Lý Tiểu Sở cũng đến cỗ vũ mua nước đến trao tận tay cho Trịnh Vũ và Tiêu Gia Hạo nhưng bị họ xem như không khí, họ lướt qua Lý Tiểu Sở đi đến bên Hạ Cẩm Chi nhận nước từ ả, Lý Tiểu Sở ghen ghét đi đến đánh Hạ Cẩm Chi, Trịnh Vũ và Tiêu Gia Hạo tức giận đã tát Lý Tiểu Sở một cái rồi kéo Hạ Cẩm Chi rời khỏi.
Cô nhìn vào đôi mắt đầy ý mỉa mai của Hạ Cẩm Chi cười khẩy một cái rồi trả lời:
- Tôi không rảnh mà đi cổ vũ cho hai tên dở hơi này -
Cô nhìn Lưu Vương Khải rồi nói:
- Cảm ơn đã chở tôi và An Huyệt đến đây, bye bye -
Cô nói rồi kéo tay An Huyệt đi, Trịnh Vũ và Tiêu Gia Hạo nhìn cô rời khỏi mà không biết nói gì.
Hạ Cẩm Chi nhìn Lưu Vương Khải rời đi chỉ ấp ứng được vài từ rồi đành thôi, cô ta chỉ hận là đã để Lý Tiểu Sở có cơ hội tiếp cận với Lưu Vương Khải.
Ngồi trên xe trở về nhà Lưu Vương Khải thầm suy nghĩ: " Hạ Cẩm Chi, rốt cuộc em yêu ai? "
Lý Tiểu Sở thầm chửi rủa, mới sáng đã gặp những thứ không sạch sẽ đúng thật là xui xẻo. Rồi An Huyệt kéo cô vào hàng ghế khán giả ngồi dù sao chỉ chốc lát nữa cuộc thi bóng rổ cũng diễn ra.