Xuyên Không, Tôi Trở Thành Quản Lí Vàng Trong Làng Showbiz

Chương 527



Công ty sở hữu biểu tượng này trong quá trình thí nghiệm vô tình phát hiện ra loại vi-rút zombie, bất cẩn để lộ ra ngoài, sau đó không ngừng lây lan, cuối cùng thì gây họa cho toàn cầu.

 



 

Khi tìm kiếm đồ tiếp tế ở bên ngoài căn cứ, Tiêu Hòa đã từng nhìn thấy biểu tượng đó, cô biết đó là một công ty rất lớn, sản phẩm của họ có thể xuất hiện ở khắp mọi nơi, nhưng không ngờ lại nhìn thấy biểu tượng tương tự ở đây.

 



 

Chẳng trách trước đó khi nhìn thấy logo hình tròn của Quang Minh Sinh Vật, cô cảm thấy có hơi quen thuộc, vì biểu tượng hình tam giác tròn này chính là biến thể của logo.

 



 

Tiêu Hòa kinh ngạc, nhanh chóng mở tập hồ sơ đó ra, vừa mới đọc được hai trang, sắc mặt cô lập tức thay đổi.

 



 

Cái gọi là [Kế hoạch số 5] chính là bí mật nghiên cứu người trường sinh bất lão.

 



 

Hòn đảo thí nghiệm trước mắt chính là được tạo ra vì kế hoạch này, ở đây, tiến sĩ Trần dẫn đầu tất cả mọi người liên tục thực hiện thí nghiệm, hòng phá vỡ giới hạn phân chia tế bào, không ngừng kéo dài thời gian sống của con người.

 



 

Thế nhưng dựa theo ghi chép trong hồ sơ, trong quá trình thí nghiệm, bọn họ chế tạo ra rất nhiều sản phẩm thất bại, xuất hiện đủ loại tác dụng phụ kỳ quái.

 



 

Trong đó có một điểm rất nổi bật:

 



 

Đối tượng thử nghiệm thuốc 101 đã c.h.ế.t lâm sàng ở ngày thứ 3, tuy nhiên cơ thể vẫn tiếp tục hoạt động, trở nên cực kỳ hung dữ.

 



 

Ngày thứ 5, cơ thể thí nghiệm bắt đầu sợ ánh sáng, m.á.u đông lại, cơ thể vẫn bị thối rữa, tuy nhiên có thể dựa vào hệ thống thần kinh giữ lại được bản năng kiếm ăn.

 



 

Ngày thứ 7, cơ thể thí nghiệm bắt đầu tấn công bừa bãi những sinh vật sống xung quanh.

 



 

Ngày thứ 8, tiêu hủy cơ thể thí nghiệm.

 



 

Thuốc 101 bị tuyên bố thất bại, niêm phong cất giữ.

 



 

Tiêu Hòa nhìn ghi chép trước mặt, kinh hãi tột độ!

 



 

Những mô tả này, chẳng phải là đặc điểm của zombie sao?

 



 

Đây có phải là nơi sản sinh ra virus zombie trong truyền thuyết không?

 



 

Tiêu Hòa sợ hãi vì suy đoán của chính mình!

 



 

Cô vẫn luôn nghĩ rằng mình đã xuyên không vào một quyển sách, nhưng nếu loại thuốc 101 này thực sự là virus zombie đời đầu, thì rất có thể cô vẫn đang ở thế giới ban đầu, chỉ là thời gian đã lùi lại vài chục năm, thậm chí là cả trăm năm!

 



 

Cô không phải xuyên vào trong sách.

 



 

Cô vẫn ở trong thế giới cũ.

 



 

Chỉ có điều, câu chuyện của cô xảy ra ở mốc thời gian sớm hơn trăm năm.

 



 

Nghĩ đến đây, Tiêu Hòa không kìm được hít một hơi thật sâu, trong đầu không ngừng vang lên tiếng ầm ầm, những ký ức trong quá khứ liên tục tràn về rồi lại biến mất, bắt đầu tập hợp với nhau.

 



 

Lúc này, tiến sĩ Trần đi tới, thấy Tiêu Hòa đang xem lại ghi chép bỏ đi của kế hoạch số 5, ông ta thở dài: "Thuốc 101 là lúc chúng tôi tiến gần nhất tới thành công, nhưng chúng tôi chỉ giúp hệ thần kinh có được sự sống vĩnh hằng, không thể hoàn toàn đưa con người trở thành bất tử, vì thế đành tuyên bố thất bại."

 



 

Tiêu Hòa đột ngột ngoảnh đầu lại, ánh mắt sắc bén, giọng nói có phần vội vàng. "Lúc đó các người đã dùng thuốc 101 để làm bao nhiêu thí nghiệm?"

 



 

"Khi đó đã cho năm đối tượng thử nghiệm dùng loại thuốc này, chỉ có một trong số đó sống sót, mấy ngày sau chúng tôi phát hiện tình hình không ổn nên đã tiêu hủy nó."

"Xác định là đã tiêu hủy rồi chứ?" Tiêu Hòa tiếp tục xác nhận.

 



 

Tiến sĩ Trần dường như bị vẻ căng thẳng của cô làm cho sợ hãi, gật đầu.

 



 

"Tôi đích thân chứng kiến, đã tiêu hủy rồi."

 



 



Nghe vậy, Tiêu Hòa thở phào nhẹ nhõm, lại hỏi: "Bây giờ thuốc 101 được niêm phong ở đâu?"

 



 

Tiến sĩ Trần nhìn cô với ánh mắt nghi hoặc.

 

"Đó đều là những loại thuốc đã bị từ bỏ, bây giờ đều được cất trong tủ hết rồi."

 



 

Vừa nói, vừa dùng ngón tay chỉ vào tủ kính đặt ở góc phòng.

 



 

Cái tủ phủ một lớp bụi dày, tất cả các lọ thuốc được xếp lộn xộn, thậm chí còn có vài lọ rơi xuống đất, vì đã bị bỏ đi nên không ai quản.

 



 

Tiêu Hòa sợ hãi trước cảnh tượng này, cẩn thận đi tới, cúi xuống lục tìm.

 



 

Lục một lúc, cuối cùng mới nhìn thấy lọ thuốc có dán nhãn "101" ở trong góc.

 



 

May quá.

 



 

Lọ thuốc vẫn còn nguyên.

 



 

Tiêu Hòa nhẹ nhõm, quay đầu hỏi: "Chỉ có một lọ 101 thôi sao?"

 



 

"Đúng vậy, lúc đó không sản xuất nhiều." Tiến sĩ Trần có chút nghi ngờ. "Sao cô lại hứng thú với nó thế?"

 



 

"Tôi thấy quá trình thí nghiệm rất thú v,ị nhưng vì đã thất bại rồi nên chắc là sẽ không dùng nữa nhỉ?" Tiêu Hòa thuận miệng nói.

 



 

Tiến sĩ Trần phẩy tay ra hiệu. "Sẽ không dùng nữa, vì đề tài nghiên cứu của chúng tôi không phải về cái này."

 



 

Nhìn lọ thuốc được đặt tùy tiện ở trong góc, trong đầu Tiêu Hòa giống như có một giọng nói đang gào lên, kích động đến mức cả ngón tay cũng bắt đầu run run.

 



 

Lọ thuốc 101 trước mắt rất có thể là đã bị người ta mang ra khỏi phòng thí nghiệm, sau đó xảy ra tai nạn rồi mới biến đổi thành vi-rút zombie.

 



 

Nguồn gốc suýt khiến con người diệt vong lúc này đang ở ngay trước mắt cô.

 



 

Nếu bây giờ cất giữ cho tốt, đảm bảo nó sẽ không bị rò rỉ ra ngoài, thì có phải tượng trưng cho việc cô có thể bóp c.h.ế.t mầm mống của tận thế ở trong nôi không?

 



 

Ý nghĩ này cứ liên tục nảy lên trong lòng cô. Tiêu Hòa kìm nén cảm xúc đang sôi trào, một mặt nói chuyện với Tiến sĩ Trần, còn tranh thủ lúc ông ta không để ý thì âm thầm giơ tay lên, nhanh chóng thu lọ thuốc chứa số 101 vào trong không gian, rồi đóng hết những đoạn mô tả về lọ thuốc số 101 trong [Kế hoạch số năm].

 



 

Làm xong tất cả những chuyện này, ngón tay cô run lên vì kích động, chỉ có thể hít sâu một hơi mới khiến bản thân không biểu hiện quá rõ.

 



 

Phải chờ đến khi Cục Bảo vệ môi trường thu thập xong bằng chứng, Tiêu Hòa bình tĩnh theo họ rời đi.

 



 

Đợi đến khi tất cả mọi người đều đi hết, những người trong phòng thí nghiệm mới thở phào nhẹ nhõm, nhưng đồng thời cũng lo lắng.

 



 

"Phòng thí nghiệm của chúng ta thực sự sẽ bị đóng cửa sao?"

 



 

Tiến sĩ Trần thở dài.

 



 

"Mọi người đã thấy chuyện xảy ra ở đảo thí nghiệm rồi, bây giờ ngay cả tôi cũng không chắc liệu có nên tiếp tục cuộc thí nghiệm này không. Mọi người cứ thu dọn đồ đạc trước, chờ xem phản hồi từ công ty."

 



 

Nói xong, tất cả mọi người lập tức bận rộn.

 

Tiến sĩ Trần đi đến tủ kính, mắt đảo một vòng, hoàn toàn không nhận ra rằng có một lọ thuốc đã biến mất không thấy tăm hơi.

 



 

Bên kia, Tiêu Hòa mang lọ thuốc số 101 về Đảo Sương Mù, vừa định xử lý thì người của Cục Bảo vệ môi trường đã tìm đến.

 



 

Để đề phòng Quang Minh Sinh Vật tiêu hủy bằng chứng, bọn họ đã giám sát bằng hình ảnh vệ tinh ngay từ lúc khởi hành, quả nhiên trông thấy người của phòng thí nghiệm tới Đảo Sương Mù.

 



 

Nhưng điều khiến mọi người không ngờ là, bọn họ lại chụp được một cảnh tượng giật gân.


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv