Nhưng sau đó sự chú ý của Hi Văn lại bắt đầu va vào người phía sau Cát Cát. Châu Thanh từ thang máy bước ra nhìn Trần Cát Cát bằng ánh mắt đay nghiến, Châu Thanh yêu ghét rõ ràng, không bao giờ có chuyện bằng mặt không bằng lòng, chỉ cần cô ấy không thích ai thì tất cả đều biểu lộ rõ hết trên khuôn mặt và cả hành động của cô ấy.
Châu Thanh nhếch môi khinh khi nhìn hai con người Lý Dực và Trần Cát Cát
" Dùng hình ảnh của Y Na để kiếm lợi...tốt thật đấy. "
Trần Cát Cát vừa nghe có người mắng mình liền hướng ánh mắt sắc lẹm nhìn sang Châu Thanh.
" Châu Thanh, cô đang nói ai đấy? "
Châu Thanh liếc mắt sang nơi khác không muốn nhìn vào hai con người kinh tởm trước mặt, giọng nói đanh thép.
" Ai lên tiếng thì chính là người đó, mở mấy cuộc phỏng vấn nói gì mà là chị em thâm tình với Y Na được cô ấy giúp đỡ rất nhiều, muốn được hợp tác với cô ấy nhiều hơn nhưng lại không còn cơ hội, khóc lóc lấy sự thương hại rồi được giao đảm nhận lại mấy vai diễn dang dở của Y Na, thủ đoạn đê hèn như vậy thật khiến người ta kinh tởm. "
Lý Dực nghe thế liền lên tiếng bênh vực cho Trần Cát Cát
" Nè Châu Thanh, cô nói năng cho cẩn thận. Nếu Cát Cát không có thực lực vậy thì tại sao công ty dám giao lại vai diễn khó nhằn của Y Na cho cô ấy chứ? "
Không thèm nghĩ ngợi Châu Thanh lập tức đáp lời
" Là sức ép dư luận, fan của Y Na nghĩ rằng Trần Cát Cát thật lòng đối đãi với cô ấy nên mới liên tục bày tỏ ý kiến để Trần Cát Cát đảm nhận lại các vai diễn của Y Na, công ty còn có thể quyết định khác sao? Ai mà biết được...lòng tốt của khán giả lại bị lợi dụng như vậy? "
Trần Cát Cát trước mặt bao nhiêu người lúc này lại bày ra vẻ đáng thương. Giọng nói cô ta nhỏ nhẹ nghe như sắp khóc
" Châu Thanh, tôi thật sự không hiểu vì sao cô lại nghĩ tôi là loại người như vậy. Nhưng tôi thật sự rất đau lòng trước cái chết của Y Na, cũng không hề có ý nghĩ cướp đi vai diễn của chị ấy. Nhưng nếu công ty đã tin tưởng và giao nhiệm vụ của chị ấy cho tôi thì tôi chỉ có thể cố gắng hết mình. "
" Cô từ đóng mấy vai phụ đột ngột nhận được rất nhiều vai diễn quan trọng còn muốn người ta không nghi ngờ sao? "
Trần Cát Cát khẽ cúi đầu, cô ta chậm rãi bước lại gần kề bên lỗ tai Châu Thanh rồi thỏ thẻ nói.
" Đằng nào Đường Y Na cũng chết rồi, từ nay tôi sẽ hoàn toàn thay thế chị ấy. Cô không đồng ý cũng phải chịu thôi "
Châu Thanh không kiềm chế được cơn tức giận khi Trần Cát Cát lên tiếng sỉ nhục bạn mình, cô ấy giương liền tay tát thật mạnh vào bên má Trần Cát Cát. Cô ta vì mang giày cao gót nên xém vấp ngã cũng may có Lý Dực đỡ cô ta lại.
" Cát Cát cô không sao chứ? "
Mọi người trong công ty đứng nhìn ai nấy đều hoảng hốt, họ bắt đầu ngăn cản cuộc xô xát này lại. Trần Cát Cát ôm khuôn mặt nóng rát năm dấu tay đỏ hằn.
" Châu Thanh cô làm gì vậy? Cô dám đánh tôi. "
" Tôi đánh cô đó thì làm sao? Tôi còn muốn tát cô thêm mấy phát "
Châu Thanh còn muốn xông đến tát thêm cho cô ta vài cái nữa nhưng bị mọi người trong phòng làm việc giữ lại.
" Châu Thanh đây là công ty, cô bình tĩnh đi. "
" Phải đó chị Châu Thanh, bớt tức giận đi. Tề tổng đang ở đây đó. "
Châu Thanh chợt nghĩ lại đây là chốn công sở cũng không phù hợp để xâu xé nhau nên cố gắng đè nén cơn tức giận trong lòng. Nhưng...cơn tức giận trong lòng của Hi Văn thì không ngừng cuồn cuộn và bộc phát ngay tức khắc, Hi Văn xông vào đám người kia liên tục tát vào hai bên má của Trần Cát Cát khiến cho tất cả mọi người vô cùng ngỡ ngàng.
Tiếng bốp bốp vang dội nghe vô cùng đã tai, Trần Cát Cát ôm khuôn mặt đau đớn la hét
Lý Dực thấy Hi Văn hành động dữ tợn thì lập tức ngăn cô lại. Hắn đứng chắn ngay trước mặt không để cô làm tổn thương Trần Cát Cát.
" Cô là ai dám vào đây tấn công nghệ sĩ? Có tin tôi gọi bảo vệ đuổi cô ra khỏi đây không? "
Hi Văn thở hì hục vẫn chưa xả hết cơn giận, cô lớn tiếng mắng
" Loại người này bị đánh thế là đáng. Châu Thanh, cậu đánh rất đúng, Trần Cát Cát đáng bị cho một bài học, tâm địa xấu xa thật không thể tưởng tượng được. Trục lợi từ cái chết của người khác cô sống không được chết không xong. "
Trần Cát Cát tức tối chỉ vào mặt cô hét lớn
" Người phụ nữ đáng ghét này là ai vậy? Dám làm loạn công ty còn đánh cả tôi nữa? Lý Dực mau báo cảnh sát bắt cô ta đi. "
Giữa sự nháo nhào của cuộc cãi vã làm kinh động đến anh, Tề Ân từ xa bước đến nét mặt nghiêm nghị, Hoàng Thạch thì đi theo phía sau anh. Tề Ân lớn tiếng
" Đây còn là công ty sao? Tôi thấy nó thật giống một cái chợ hơn. "
Bọn họ bắt đầu im lặng rồi tản ra cúi chào anh
" Tề tổng "
" Tề tổng "
Hoàng Thạch đứng sang một góc còn Tề Ân thì bước vào đứng giữa đám người, thật bất ngờ khi anh nhìn thấy Hi Văn cũng có mặt trong vụ việc việc này lại còn đứng ngay vị trí trung tâm nữa. Khi Tề Ân nhìn chằm chằm vào cô thì Hi Văn liền né tránh ánh mắt đầy sát khí của anh, cô sợ anh sẽ mắng cô một trận vì lần đầu đến đây lại dám gây ra rắc rối lớn như thế ở công của anh.
Trần Cát Cát vuốt ve lại mái tóc rồi bời rồi bàn tay ôm lấy khuôn mặt đang sưng tấy ửng đỏ đầy những dấu tay, cô ta nhìn thấy anh liền khóc lóc không thôi.
" Tề tổng, không biết người phụ nữ này từ đâu ra lại đến đây tấn công tôi như vậy, chắc là antifan rồi anh có thể báo cảnh sát bắt cô ta không? Ngày mai tôi còn phải quay quảng cáo sao có thể để khuôn mặt như thế này đến gặp nhãn hàng chứ? "
Tề Ân lấy lại thái độ điềm tĩnh, anh nhìn một loạt từ trên xuống dưới thấy cô không sao mới yên lòng. Cũng may cô không phải người chịu thiệt. Anh giọng điệu bình thản.
" Cô muốn tôi báo cảnh sát bắt người phụ nữ này vậy cô có biết cô ta là ai không? "
" Tôi...tôi không quen biết cô ta. "
" Dĩ nhiên cô không biết, bởi vì Cao Hi Văn là vợ của tôi. Cô muốn tôi báo cảnh sát bắt cô ấy sao? "1