Nửa đêm sấm chớp sét đánh vang trời, Quỷ Lệ vốn không thích ồn ào nên hắn tạo kết giới trước cửa động để cách ly với thế giới bên ngoài. Hắn vốn định ngồi thiền đến sáng nhưng vô tình nhìn thấy đuôi rắn đang bò về phía bên kia khoảng ngăn cách y phục. Hắn cầm thiêu hoa côn hất thẳng con rắn ra ngoài kết giới. Lớp y phục mỏng bị hất tung bay để lộ khuôn mặt nàng đang ngủ say.
Quỷ Lệ nhìn nàng đầy ngạc nhiên:
- Bích Dao!
Sáng sớm hôm sau, Tiểu Nhã thức dậy đã không thấy Quỷ Lệ đâu nữa. Nàng mặc lại y phục đã hong khô sau đó rời khỏi. Tiểu Nhã chạy ra ngoài hồ tìm mặt nạ:
- Ở đâu rồi, chẳng lẽ nước trong hồ cuốn trôi đi rồi sao?
- Nàng đang tìm cái này sao?
Quỷ Lệ cầm lớp mặt nạ trên tay đưa về phía nàng. Tiểu Nhã lấy tay áo che mặt quay lại đáp:
- À, đúng rồi đúng rồi. Mặt nạ của ta ha ha...
Nàng cười ngượng không dám nhìn hắn tiến lại định lấy mặt nạ thì Quỷ Lệ thu tay về:
- Vì sao cô phải đeo mặt nạ?
- À, cái đó ta.... mặt ta có vết sẹo lớn lắm. Lúc trước hay dọa người khác sợ nên ta mới xin Tăng Thư Thư mặt nạ da người này.
- Có thể cho ta xem mặt cô được không?
Tiểu Nhã nghe được câu này thì ngẩng đầu nhìn hắn, nàng có chút không tin vào tai mình:
- Hả?
Vài giây sau nàng mới hoàn hồn lúng túng đáp:
- Không...Không được.
Quỷ Lệ có chút thất vọng, hắn không nói gì nữa đưa mặt nạ cho nàng. Tối qua khi hắn thấy diện mạo thật của nàng hắn còn tưởng bản thân đang nằm mơ.
- Về Quỷ Vương Tông!
- Hả?
**********
Vốn dĩ định dậy sớm trốn khỏi Quỷ Lệ, ai ngờ Quỷ Lệ còn dậy sơm hơm nàng. Kể ra cũng lạ, sau khi về Quỷ Vương Tông hắn như thành một người khác, dẫn nàng đi dạo vườn hoa đào, theo sát nàng từng bước. Thi thoảng còn nhìn nàng khẽ cười khiến nàng thấy một màn vô cùng quỷ dị. Hắn là thay đổi tâm tính rồi ư?
Trưa đến, Quỷ Lệ tự tay xuống bếp nấu cơm, sắc thuốc cho nàng mang đến tận nơi.
- Tiểu Nhã, thuốc đắng không?
- Có có, đắng quá
- Ngậm chút đường đi
- Để ta tự lấy
- Bánh bao ăn nóng mới ngon, nàng thử xem ta làm có ngon không?
"Hôm nay hắn sao thế chứ, kì lạ quá. Tự nhiên thân thiện như vậy khiến ta có cảm giác sợ"
Chúng ta đang ngồi ăn, à không, ta ngồi ăn, Quỷ Lệ ngồi nhìn. Dã Cẩu đi vào bẩm báo:
- Phó tông chủ, Tiểu Hoàn với Tăng Thư Thư đang đứng bên ngoài nói có đồ muốn đưa cho người vào Tiểu Nhã cô nương.
Tiểu Nhã nghe thế thì vui mừng không thể tả, nàng đứng nhanh dậy nói:
- Tìm ta à, vậy ta đi gặp họ nhé.
- Nàng còn chưa ăn xong mà
- Ta ăn no rồi!
Ăn một bữa cơm với hắn mà nàng cảm giác thiếu oxi khó thở, sớm chuồn khỏi hắn sẽ thoải mái hơn nhiều.
Quỷ Lệ nhìn bóng lưng nàng chạy nhanh đi chợt hắn thấy hơi buồn cười. Nàng vẫn nóng vội như vậy, không đổi gì cả, còn hắn có lẽ đã thay đổi rồi!