*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Mấy trăm mét bên ngoài, rất nhiều phủ binh vẫn chưa hiểu rõ tình hình cũng bị tiếng hô giết của đám thổ phỉ dọa sợ tới độ tim đập chân run.
Trương Lương liếc nhìn về phía núi Ngũ Lang, không bận tâm tới phủ binh mà lại quay đầu nhìn về phía nhân viên hộ tống đang xếp hàng ngay ngắn phía trước.
Số cựu binh do Kim Phi dẫn tới từ làng Tây Hà, cộng thêm nhân viên hộ tống tạm thời điều từ Quảng Nguyên tới núi Hổ Tiếu, ngoại trừ binh lính nữ phụ trách ba xe bắn đá ra thì số còn lại đều ở đây.
Cộng lại có khoảng hơn một trăm người, phân thành ba nhóm nhỏ.
Advertisement
Nhóm đầu tiên toàn bộ là binh lính nam có cơ thể cường tráng, mỗi người vác một cái khiên cao ngang người.
Nhóm thứ hai cũng đều là binh lính nam, mỗi người vác một thanh giáo sắc nhọn dài hơn một trượng.
Advertisement
Nhóm cuối cùng có nửa binh lính nam và nửa binh lính nữ, số lượng cũng nhiều nhất, trong tay mỗi người là một cái nỏ bắn liên tiếp.
“Thổ phỉ có hơn bốn nghìn người, sợ không?”, Trương Lương hỏi.
“Đại đội trưởng, ngài nói như vậy là đang xem thường người khác đó, Thiết Lâm Quân chúng ta đã biết sợ bao giờ?”
“Đúng thế, đừng nói chỉ là một nhóm thổ phỉ, cho dù là kỵ binh Đảng Hạng thì chúng ta cũng không sợ hãi!”
“Tiên sinh nói thổ phỉ chính là đạo quân ô hợp, đừng thấy bây giờ nói cười vui vẻ, đợi tới lúc đánh nhau chắc chắn sẽ đua nhau mà chạy cho nhanh”.
“Đại đội trưởng, ngài yên tâm đi, bọn ta đảm bảo sẽ hoàn thành nhiệm vụ!”
Đám nhân viên hộ tống đồng loạt cười đáp lời.
Thân phận chính thức bây giờ của Trương Lương là phó trung đoàn trưởng của tiêu cục Trấn Viễn, thế nhưng các cựu binh vẫn thích gọi hắn là đại đội trưởng hơn.
“Rất tốt!”
Trương Lương khẽ gật đầu: “Hành động thôi, đi đưa Mộ Lam tiểu thư trở về!”
“Rõ!”
Hơn một trăm cựu binh đồng thanh đáp lời, sau đó nhanh chóng tạo thành một chiến trận ba góc, giống như một mũi tên khổng lồ.
Đưa mắt nhìn ra, trận pháp này cũng na ná như phương trận Macedonia, đều là tay khiên phía trước, tay giáo phía sau, chỉ là có thêm một nhóm tay nỏ mà thôi.
Thật ra loại trận pháp này là Trương Lương và Kim Phi nghiên cứu rất lâu mới cải tiến ra được.
Nhược điểm lớn nhất của phương trận Macedonia chính là hai cánh trái phải và phía sau đều rất dễ bị kẻ địch đột phá.
Mà chiến trận mũi tên này hoàn toàn không cần phải lo lắng tới vấn đề đó, ba góc hình tam giác đều là khiên, cho dù kẻ địch tiến tới từ hướng nào thì đều phải đối diện với giáo dài.
“Tiến!” 3