*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đại quân hành tiến không thể che giấu kẻ địch, cũng không thể đánh lén, nên chỉ có thể cho người thông báo với Tiêu đô úy chuẩn bị chiến đấu.
Ngay sau đó, trong hàng ngũ vang lên tiếng trống dứt khoát, lá cờ phất cao, phát lệnh sẵn sàng chiến đấu.
“Phía trước là núi Ngũ Lang, trận này phải đánh hết sức, chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu bất cứ lúc nào!”
Advertisement
Các đại đội trưởng chạy quanh hàng ngũ, xem ai còn đang lười nhác liền đạp cho một cú.
Kim Phi cũng không nhàn rỗi, tất cả trinh thám do Đường Phi dẫn đầu đã được phái đi kiểm tra cẩn thận khu vực hai bên từng để ngăn chặn bị đánh lén.
Vài chiếc xe ngựa cũng được đẩy lên phía trước, kéo tấm vải thô lên, để lộ cung nỏ hạng nặng bên dưới.
Advertisement
Hơn chục cựu binh dỡ các bộ phận xuống khỏi xe ngựa, nhanh chóng lắp ráp xe bắn đá.
Trên núi Ngũ Lang, Khánh Mộ Lam dẫn theo hộ vệ đứng trên vách đá, nhìn đám thổ phỉ phía dưới.
Lúc này, Khánh Mộ Lam không còn phấn chấn như ngày thường nữa, trên mặt đầy vẻ mệt mỏi.
Cô ấy đã dẫn theo một nghìn người thuộc đội trấn áp thổ phỉ số một, đến từ Trường Tín Quân.
Trước khi tiếp quản Trường Tín Quân, Khánh Hoài đã đặc biệt gửi thư để nhắc nhở Khánh Mộ Lam rằng Trường Tín Quân cũng là nhóm binh lính cũ, cô ấy phải thận trọng khi sử dụng.
Vì vậy Khánh Mộ Lam mới đích thân dẫn đội trấn áp thổ phỉ.
Trong các trận chiến trước, dựa vào cung nỏ hạng nặng và xe bắn đá, đội trấn áp thổ phỉ đã chiếm ưu thế, binh sĩ cũng ngày càng dũng mãnh hơn.
Trừ lúc cướp hang ổ của thổ phỉ, quân lính có vẻ hơi bối rối ra, còn lại mọi thứ đều ổn.
Điều này khiến Khánh Mộ Lam rất vui mừng, thậm chí từng nghĩ những tin đồn kia đều sai sự thật, cho rằng Trường Tín Quân cũng không tệ như mọi người nói.
Nhưng lần này bị mắc kẹt trong núi Ngũ Lang, đã phá vỡ mọi ảo tưởng của Khánh Mộ Lam.
Trường Tín Quân đúng là một nhóm binh lính cũ, thuận thế chiến đấu còn được, nhưng mới bị vây vài ngày, trông ai cũng ủ rũ.
Núi Ngũ Lang toàn là đá lớn, thậm chí còn không có nổi một con thỏ rừng, những binh sĩ của đội trấn áp thổ phỉ đã không được ăn uống tử tế trong mấy ngày, tinh thần của đội đã suy sụp.
Nhiều binh sĩ bắt đầu nói sau lưng Khánh Mộ Lam rằng phụ nữ mà đòi soán quyền loạn thế, đổ mọi lỗi lầm lên đầu Khánh Mộ Lam.
Nếu không phải A Mai kịp thời giết mấy tên châm ngòi thổi gió thì có lẽ cả đội đã hỗn loạn rồi.
“A Mai…”
Khánh Mộ Lam đang định nói gì đó thì nghe thấy tiếng trống từ phía xa truyền đến.