Có kiến thức cơ bản, Kim Phi lại cung cấp cho họ ý tưởng thiết kế, bảy người đã bắt đầu hình thức tăng ca một cách điên cuồng dưới sự dẫn dắt của tiểu sư huynh là Vạn Hạc Minh.
Thực hành là cách học tốt nhất, có những ý tưởng và một lượng lớn nguồn tài nguyên do Kim Phi cung cấp, sự hiểu biết về điện năng của mấy người đã được tăng lên rất nhanh, cũng đặt nền móng vững chắc cho sự phát triển trong tương lai.
Đến tháng 5, cuối cùng Kim Phi cũng được rảnh rỗi một thời gian, lúc ăn cơm, Tiểu Nga đề nghị: "Tỷ phu, ngày mai được nghỉ, huynh dẫn chúng ta đi chơi trong tiết thanh minh nhé?"
Thật ra, vào tháng 3 và tháng 4, Tiểu Nga đã nói với Kim Phi hai lần rồi, xin Kim Phi đưa bọn chúng ra ngoài chơi trong tiết thanh minh, nhưng lúc đó Kim Phi bận rộn đến mức sứt đầu mẻ trán, nên không đồng ý.
Bây giờ mặc dù đã qua thời gian tốt nhất để đi chơi trong tiết thanh minh, nhưng đang là thời điểm giao mùa giữa mùa xuân và mùa hạ, thời tiết ôn hòa, đi ra ngoài để đi dạo cho khuây khỏa cũng được.
"Vũ Dương, Hạ Nhi, Nhuận Nương, nếu các nàng không có việc gì thì cũng ra ngoài đi dạo đi." Kim Phi nhìn về phía mấy người Cửu công chúa và Quan Hạ Nhi.
"Được rồi, buổi tối ta và Nhuận Nương sẽ chuẩn bị một ít đồ ăn, buổi trưa ngày mai chúng ta sẽ không về ăn cơm!" Quan Hạ Nhi gật đầu.
Tiểu Nga vừa mới nghe vậy thì vui mừng đến mức trực tiếp nhảy dựng lên.
"Có lẽ ta không đi được," Cửu công chúa lắc đầu và nói: "Ngày mai ta có chút việc phải làm."
"Vũ Dương, đã lâu lắm rồi muội không ra khỏi làng, có bận rộn đến đâu đi chăng nữa thì cũng phải nghỉ ngơi và hít thở một chút chứ, đúng không?" Quan Hạ Nhi khuyên nhủ: "Ngày mai cho mình nghỉ ngơi đi, ta đồng ý thay cho đương gia!"
"Cám ơn tỷ tỷ, nhưng ngày mai thật sự không được." Cửu công chúa nhìn về phía Kim Phi: "Ngày mai cả nhà Hàn Trầm sẽ tới đây, mấy ngày trước Cục tình báo đã gửi tin tức về, ta cũng đã đồng ý gặp bọn họ, nếu lỡ hẹn thì không tốt cho lắm!”
“Hàn Trầm là ai?” Quan Hạ Nhi quay đầu nhìn về phía Kim Phi.
“Chính là thư sinh mà trước kia ta đã nói cho nàng biết rằng bị thổ phỉ bắt, sau đó lại trở thành Đại đương gia của thổ phỉ, sau đó dẫn đầu thổ phỉ đánh cường hào, phân chia ruộng đất." Kim Phi giải thích.
"Ta nhớ ra rồi, vợ và con của hắn ở Đông Hải, là trung đội trưởng Giang đưa về cho hắn.”
"Đúng, chính là hắn."
"Hắn đến đây làm gì?" Quan Hạ Nhi hỏi.
"Ta cũng không biết." Kim Phi nhìn về phía Cửu công chúa: “Hàn Trầm đến đây làm gì?”
“Trên thiệp xin gặp viết rằng hắn đến để cảm tạ chúng ta vì đã cứu vợ con nên đặc biệt đến đây để nói lời cảm ơn." Cửu công chúa nói.
“Người đã đưa đến lâu như thế rồi mà giờ mới nhớ đến phải nói lời cảm tạ.” Kim Phi bĩu môi nói: "Hẳn là còn có chuyện khác nhỉ?”
“Ta cũng nghĩ vậy, nhưng cụ thể đến đây để làm gì thì gặp mặt mới biết được.”
“Tình hình ở quận Phụng Đài và quận Ngụy Lăng như thế nào?" Kim Phi hỏi.
Mặc dù y không can thiệp vào công việc cụ thể của viện Khu Mật nhưng với tính cách của Cửu công chúa thì sao có thể không phái Cục tình báo để ý đến Hàn Trầm?
“Nói thế nào đây.” Cửu công chúa suy nghĩ một chút rồi trả lời: “Không phải Hàn Trầm đã bắt chước phu quân đánh đổ cường hào phân chia lại ruộng đất hay sao, mặc dù chỉ là bắt chước nhưng nó vẫn nhận được sự ủng hộ của rất nhiều người dân, thế lực phát triển rất nhanh, năm ngoái sau khi chúng ta đưa mẹ con Hàn Lưu Thị về không được bao lâu thì hắn đã đánh bại quận Phụng Đài và quận Ngụy Lăng, trở thành thế lực lớn nhất ở khu vực xung quanh, thậm chí còn đe dọa càn quét một số quận xung quanh.
Khi đó có rất nhiều quyền quý xung quanh quận thành đều sợ hãi bỏ chạy, người dân địa phương cũng háo hức hy vọng đám người Hàn Trầm sẽ hức hy vọng đám người Hàn Trầm sẽ tấn công càng sớm càng tốt, nhưng sau khi Hàn Trầm chiếm được các huyện còn lại của quận Ngụy Lăng thì hắn đột nhiên ngừng mở rộng, như thể đã hài lòng với việc chiếm giữ hai quận.
“Có lẽ Hàn Trầm không phải là người dễ dàng hài lòng như vậy, hắn ngừng mở rộng thì hẳn là đã phát hiện ra vấn đề gì đó rồi nhỉ?” Kim Phi hỏi.
“Coi như là vậy đi.” Cửu công chúa nói: “Hàn Trầm phát triển quá nhanh, phần lớn thuộc hạ của hắn đều xuất thân từ thổ phỉ, tính cách bộp chộp, thường xuyên làm những chuyện ức hiếp đàn ông và bắt nạt phụ nữ, người dân tạo phản theo hắn cũng đều noi gương họ, có lẽ Hàn Trầm cũng cảm thấy cứ tiếp tục như thế sẽ không phải là kế lâu dài nên sau khi nắm toàn quyền kiểm soát quận Phụng Đài và quận Ngụy Lăng đã bắt đầu chấn chỉnh kỷ luật quân đội."
“Khó trách Hàn Trầm có thể thành công, quả nhiên rất quyết đoán.” Kim Phi cảm khái nói.