*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Bởi vì xưởng dệt kiếm tiền quá chậm, muốn đối kháng với nhà họ Chu thì không biết phải đợi tới bao giờ.
Nếu như không có cách khác thì cô ấy cũng bằng lòng chờ đợi.
Thế nhưng bây giờ đã có con đường kiếm tiền nhanh chóng hơn, cô ấy có phần không đợi được nữa!
Advertisement
Cô ấy muốn dùng xà bông để kiếm tiền, sau đó mau chóng phát triển xưởng dệt, như vậy mới có thể đánh bại nhà họ Chu với tốc độ nhanh nhất!
Vậy nên cô ấy mới ngập tràn kỳ vọng với chuyến đi tới Quảng Nguyên lần này.
“Dù thế nào thì lần này nhất định phải bán xà bông ra, không thể phụ sự tín nhiệm của tiên sinh được!”
Advertisement
Đường Tiểu Bắc siết tay thành nắm đấm, tự nhủ.
Trải qua lần huấn luyện ở thanh lâu, Đường Tiểu Bắc cũng nhạy cảm hơn nhiều so với những cô gái thông thường, thông qua trải nghiệm ở làng Tây Hà mấy ngày, cuối cùng cô ấy cũng hiểu ra được nguyên nhân Đường Đông Đông và Khánh Mộ Lam quyết tâm đi theo Kim Phi.
Bởi vì Kim Phi thật sự không hề khinh thường phụ nữ dù chỉ chút ít.
Điểm này quá đỗi đáng quý ở Đại Đường.
Xuất thân từ thanh lâu, đây là vết nhơ mà cả đời này Đường Tiểu Bắc cũng chẳng thể xoá sạch được.
Cũng là điểm mà cô ấy cảm thấy tự ti nhất.
Thế nhưng trước giờ Kim Phi chưa từng tỏ ra khinh thường cô ấy chút nào, ngược lại còn khen cô ấy thông minh, đối đãi với cô ấy cũng không khác gì so với những cô gái khác.
Đặc biệt là hôm trước Kim Phi còn xoa đầu cô ấy, nụ cười và vẻ cưng chiều trong mắt khiến cho bây giờ Đường Tiểu Bắc cứ mỗi lần nhớ tới là không kiềm chế được mà đỏ mặt, tim đập liên hồi.
Cô ấy có thể cảm nhận được Kim Phi xoa đầu cô ấy không phải tuỳ tiện trêu trọc mà là thật lòng coi cô ấy là người có thể thân cận.
Nguyện hy sinh vì người hiểu mình, trong lòng Đường Tiểu Bắc bây giờ cũng nảy sinh ra cảm xúc dù có liều mạng cũng phải báo đáp với Kim Phi.
Trong lòng tính toán làm sao để mở chợ, đội xe chạng vạng tối đã tới được thành quận Quảng Nguyên.
Lần này không có Kim Phi và Khánh Mộ Lam đi theo, đội xe tiếp nhận sự tra hỏi của phủ binh canh thành.
Tiến vào thành, vẫn ở trong tiểu viện nhà trọ kia của nhà họ Triệu.
Thu dọn xong đồ đạc đã là nhá nhem tối, chính là lúc thanh lâu đông khách nhất, lúc này mà đi bàn chuyện mua bán chắc chắn không thích hợp, Đường Tiểu Bắc chỉ đành nghỉ lại một đêm ở nhà trọ.
Sáng ngày hôm sau, Lưu Thiết dẫn đội xe tới xưởng dệt, còn Đường Tiểu Bắc mặc đồ mới mua, đeo trang sức Quan Hạ Nhi tặng cho mình rồi bước lên xe ngựa.
Dưới sự hộ tống của bốn cựu binh và bốn binh lính