Vừa nhắc đến chuyện động phòng thì mặt của Tô Tô liên đỏ bừng, vốn dĩ cô đã xinh đẹp, thuộc kiểu người vừa đáng yêu vừa ngây thơ hồn nhiên, khuôn mặt đỏ lên thì dễ thương cực kỳ.
Con trai của cậu cả năm nay hai mươi hai tuổi, đang trong độ tuổi hứng thú với phụ nữ.
Anh ta xoa tay một cái, mắt nhìn cô chằm chằm.
Sắc mặt Lan Xuyên ngày càng tối sam lại, anh nhanh chóng đứng trước mặt Tô Tô và nói: "Không có."
Ý anh nói không có là muốn để họ mau quay về, nhưng hai chàng trai đó lại nói: "Không có thật, thế thì tốt."
Bọn họ cũng biết Lận Xuyên rất bảo vệ người của mình, cho nên họ chỉ có thể choàng vai đi về.
Người thanh niên rất bốc đồng, có chút không phục khi nhìn thấy một cô gái xinh đẹp như vậy lại bị tên ngu ngốc Lận Xuyên chiếm đoạt, vì vậy anh ta đã kìm lại sức lực và âm thầm chuẩn bị.
Từ lúc ở hiện đại, Tô Tô đã rất được lòng nam nhân, nhưng mà cô trưởng thành muộn, ngày nào cũng chỉ biết chơi game, học tập, lười ra ngoài.
Cho nên đến khi tốt nghiệp rồi vẫn chưa từng xác định quan hệ bạn trai bạn gái với người đàn ông nào, cho nên cô rất hưởng thụ đối với hành động ghen tuông này của bạn trai nhà mình.
Cô đưa tay nhẹ nhàng ôm lấy eo của Lận Xuyên, nói: "Còn lâu em mới để ý đến họ đấy, anh yên tâm”
Lúc có bạn trai thì mình phải e ấp nũng nịu, lúc không có bạn trai, những người đó dám chọc cô thì cẩn thận cái đầu của họ.
Cả người Lận Xuyên cứng đơ, vợ sắp cưới của mình dường như có chút dính người thì phải làm sao?
Nhưng mà anh được cô ôm, cảm giác rất sướng, đến nỗi không muốn đi nữa rồi.
Không được, còn chưa kết hôn nữa đấy, phải chú ý ảnh hưởng.
Nghĩ đến đây, anh hoảng loạn lấy tay Tô Tô ra, sau đó đầu cũng không quay lại mà nói: "Nghỉ ngơi sớm đi."
"." Sắp kết hôn rồi mà còn giữ kẽ như vậy, thế động phòng ngày mai có lẽ không đâu vào đâu rồi.
Thật ra tâm trạng của Tô Tô không tốt như cô nghĩ, cô có chút nhớ nhà rồi. Đột nhiên đến nơi này, rồi đột nhiên lại kết hôn, nhưng mà cha mẹ của cô không hề biết.
Hôn nhân chớp nhoáng, cô không hối hận, cô cũng rất tin tưởng nhân phẩm của nam xứng, chỉ là cô cảm thấy có chút không thiết thực. Nhưng thôn làng này cũng không có điện, cô thật sự muốn ngủ sớm, nhưng mà vẫn chưa tắm rửa.
Đến đây đã nhiều ngày rồi, cô ở nhà họ Lận cũng không dám tắm, chỉ có thể lấy khăn lau một chút.
Nhưng ngày mai phải kết hôn đấy, thế nào cô cũng phải chú ý một chút đến vệ sinh cá nhân chứ. Và cả đầu tóc nữa, cũng phải gội, may mà trong nồi có nước.
Cô đổ nước vào chậu, sau đó quay về phòng, lấy khăn lau với dầu gội đầu rồi cởi quần áo ra.
Đột nhiên cô nhớ đến ở thời đại này, áo n.g.ự.c có lẽ vẫn chưa vào đến nội địa, xem ra ngày mai phải mặc áo lót ba lỗ thể thao rồi. May mà cô có mang theo đến, kiểu đó chắc không quá đáng, nhưng nếu để Lận Xuyên nhìn thấy thì chỉ sợ anh cũng phải choáng váng.
Cô đang lau thì nghe thấy bên ngoài có tiếng mở cửa, sau đó có người mở cửa phòng của cô.
"Có lẽ Tô Tô ngủ rồi, chị cả, chị còn tìm con bé có chuyện gì sao."
"Không có gì, chỉ là muốn vào xem thử phòng ốc bố trí như thế nào. Mới kết hôn mà đã mua nhà mới, nhà em cũng có tiền thật, ở tạm trong nhà cũ cũng được rồi. Dù sao thì Xuyên Tử nhà em cũng thường xuyên ở trong quân đội, chi bằng bán căn nhà này lấy lại tiền." "Mẹ, mẹ nói gì thế, Lan Xuyên kết hồn, thế nào cũng ở với cô dâu vài ngày, nhà cũ ở sau bất tiện cỡ nào. Hơn nữa, gia đình họ cũng nhiều người, vẫn nên ở riêng thì tốt hơn."
Có đàn ông?