Cố Du kéo Tạ Hòe Cẩm về đến hang động, liền phát hiện thịt thỏ vốn nên an vị ở đó giờ lại không thấy tung tích, nàng trợn tròn mắt.
Này thịt nàng còn chưa tới kịp ăn có được không?
Ai mà lại thất đức như vậy a!!
Tạ Hòe Cẩm thấy nàng nhìn kia đống than thất thần, hỏi “ làm sao vậy?”
Cố Du nhìn hắn, muôn vàn ủy khuất muốn nói ra, lại chẳng biết nên nói gì, cuối cùng mím môi lắc đầu nói “ không có gì, coi như thiếp xui xẻo đi!”
Cố Du âm ngoan nghĩ.
Này súc sinh, đừng để nàng bắt được bằng không nướng ăn luôn.
Hắt xì!!
Một thân lông xù xù đại hình thể sói tuyết với màu lông xám tro xinh đẹp bất thình lình hắt hơi một cái, móng vuốt nó giơ lên, sờ sờ lên cái mũi, chưa đã thèm nhìn cái kia thân gỗ bị liếm đến sạch sẽ.
Này nhân loại nướng thịt nhưng ăn ngon, so với trực tiếp ăn sống ngon hơn nhiều.
Sói xám liếm liếm móng vuốt, nhìn theo hướng chính mình vừa đi qua, nghĩ nghĩ vẩn là thôi bỏ đi, dù sao cũng là nàng nướng thịt cấp nó ăn, vua sói liền nhân từ mà tha cho nàng lần này vậy. bất quá nghĩ nghĩ, đây dù sao vẫn là lần đầu tiên nó thấy con người, liền theo bản năng coi đó là con mồi, sau khi thấy nàng nhóm lửa sau mới có cảm giác nàng tựa hồ không giống những con mồi trước kia, sẽ nhóm lửa, sẽ nướng thịt ăn ngon.
Nếu có thể ngày ngày ăn thịt nướng thì tốt biết mấy..
Sói Vương cảm thán, đang định rời đi liền phát hiện không đúng, vừa rồi lúc nó bỏ trốn có ngửi thấy mùi đồng loại, bọn nó tựa hồ triều hướng nhân loại kia đi đến.
Sói xám nghĩ nghĩ, vẫn là quay lại nơi vừa rồi nó trộn thịt.
Cố Du đang ngồi tựa đầu lên vai Tạ Hòe Cẩm, bụng nàng đói đến lợi hại, bữa trưa chỉ ăn hai cái bánh bao, vừa rồi nướng xong thịt cũng chỉ kịp ăn vài miếng đã bị trộn đi.
Ai!
Tạ Hòe Cẩm nhìn nàng uể oải, như là chợt nghĩ đến cái gì, liền từ trong ngực lấy ra tới một túi giấy dầu bao, đưa cho Cố Du.
Cố Du sửng sốt, “ chàng còn mang cả đồ ăn tới nữa à?”
Tạ Hòe Cẩm không được tự nhiên nói “ ta sợ nàng đói, nên đã bao chút đồ ăn mang theo”
Cố Du cảm động đến rồi, lập tức nói “ Tướng công, ngươi thật tốt!” biết rõ nàng khả năng sẽ đói, liền trước tiên không quên chuẩn bị.
Đúng là một ông chồng chu đáo mà!
Cố Du mở ra giấy dầu, thấy bên trong có hai cái bánh bao lớn cùng một cái trứng gà, bánh bao giống như còn phát ra nhiệt khí , Cố Du đưa một cái bánh bao cho hắn, cười cười nói.
Cố Du “ cùng nhau ăn đi, một mình thiếp ăn liền thấy không thú vị” nàng xem như đã nhìn ra, nam nhân này phổng trừng cũng không có ăn qua cơm đi.
Tạ Hòe Cẩm xác thực cũng chưa ăn, nghe nàng nói như vậy hẳn biết nàng có khả năng đã biết chuyện, cũng liền không từ chối tiếp nhận đi.
Đang lúc phu thê hai người không chú ý, trong một góc, một đôi mắt đỏ đậm nhìn chằm hai người xem.
Cố Du dù ăn vẫn như cũ cảnh giác, nàng tựa hồ cảm nhận được xung quanh khác thường, vừa rồi còn có tiếng côn trùng kêu, giờ đến một chút âm thanh cũng không có.
Quá yên tĩnh.
Răng rắc..!
Từ trong bụi cây bỗng truyền đến tiếng nhánh cây khô bị dẫm lên, Tiếp đó một con vật đột ngột nhảy ra, toàn thân nó màu xám tro, miệng rộng há to, gầm gừ hướng tới hai người phát.
“ Cẩn thận!!” Cố Du kinh hô, chợt nắm lấy Tạ Hòe Cẩm tay kéo ra sau lưng, cúi người nhặt lên một thanh củi gỗ đang cháy, chỉ thắng hướng đến một chỗ.
Ánh trăng dần bị mây đen che khuất, tiếp đó những tiếng bước chân dồn dập từ tứ phía truyền đến, chỉ trong chốt lát, hang động đã bị hơn trăm con sói xám bao vây.
Chúng lộ ra răng nanh sắc nhọn, nước miếng chảy ra, đôi mắt thèm thuồng nhìn chằm chằm hai người.
Hết chương 19
Tác giả có lời muốn nói.
Đa tạ đại gia đối ta duy trì ta sẽ tiếp tục nỗ lực.