Tiếng đàn ngân lên, phía dưới là một nữ nhân như tiên tử múa lên một khúc Tiếu ngạo hồng trần. Tiếng vỗ tay cùng tiếng hít khí lạnh, những ánh mắt thèm thuồng dỏ dãi đều hướng về nơi nữ tử bung lụa múa, tay chân mềm dẻo kĩ thuật điêu luyện. Khuôn mặt tuyệt sắc yêu mị, ấn hình hoa Tường Vi nơi khóe mắt trái.
" Hay... "
Ly Y Khả Sanh đứng trên hàng lang nhìn xuống giữa sảnh, nheo mắt đánh giá xung quanh một lượt, sự chú ý của đa số phía dưới đều đã bị người giữa bục thu hút, lụa mỏng phất phơ khí chất yêu mị. Ân, quả thật là một mỹ nhân trăm người khó gặp xuất hiện tại thanh lâu kỹ viện, cảnh đẹp ý thơ, nam nhân điên đảo vốn là chuyện thường tình.Tại thời đại nam nhântam thê tứ thiếp chẳng có gì là không thể. Nếu cho nàng chọn lựa, bản thân sẽ không để tự mình thiệt thòi chung trượng phu.
Hoặc là độc nhất vô nhị, hoặc là khách nhân xứ lạ
Đoạn điệp khúc tấu đàn hòa vào âm sáo vang lên tiết tấu đột ngột nhanh, người phía dưới đều hào hứng dõi mắt, nữ nhân trên bục lắc eo, hai tay nõn nà vươn lên tung hai dải lụa mỏng tạo thành một đường cong đan chéo nhau lượn sóng trên không trung. Cần cổ ngửa lên trần đèn lồng, mắt ngọc đảo về phía Ly Y Khả Sanh đứng trên tầng hành lang trà trộn trong đám khách đứng xem, khóe môi đỏ cong lên một vòng cung lại nhanh chóng thu hồi tiếp tục biểu diễn
Ly Y Khả Sanh chạm phải tia lửa nhỏ của ánh mắt vừa rồi, cười nhẹ quay đi thong dong xung quanh hành lang một lượt, nữ nhân đang biểu diễn hẳn là hoa khôi của Mê Hương Lâu nổi tiếng này, không ai chú ý tới sự hiện diện của nàng, trừ nàng ta có thể soi xét tìm tòi Ly Y Khả Sanh trong đám đông, khả năng quan sát tương đối nhạy bén
" Choang! "
Vốn là đang tìm thân ảnh của lão bản kia cùng Vân Hiểu thì đằng sau vang lên tiếng vỡ kính nặng nề khiến Ly Y Khả Sanh nhanh chóng quay lại phi thân về phía bóng đen vừa đứng sau lưng nàng.
Người này cư nhiên giấu hơi thở ẩn mình một lúc lâu đến bản thân nàng ở tổ chức sát thủ hiện đại bao nhiêu năm cũng hoàn toàn không thể nhận ra, nếu không phải vì có tiếng vỡ kính thì Ly Y Khả Sanh sớm đã được ban tặng một đao trí mạng
" Vụt" dùng hết lực đuổi theo thân ảnh vừa biến mất tại căn phòng cuối. Vượt qua nhiều phòng cũng suýt đụng vài người
" Làm cái gì mà chạy nhanh như thế.."
" Ra đây " Ly Y Khả Sanh đóng lại cửa ghỗ lại, cảnh giác nhìn xung quanh căn phòng. Mùi trầm hương sộc vào mũi khiến nàng dựa lưng vào cửa. Không khí xung quanh lạnh lẽo, lụa đỏ mềm mại lướt nhẹ nhàng, căn phòng kín không gió, không ánh đèn cũng hoàn toàn không có lấy một hơi thở con người.
Nâng tay vén lên màn lụa, nhìn xung quanh cách bài trí cổ kính, không hề có bất cứ mùi ẩm mốc hẳn là thường xuyên có người lui tới lau dọn. Mùi trầm hương nghi ngút trong phòng, từ bình ngọc trạm khắc tinh xảo đến bình phong điêu khắc tinh tế, sau trướng là bức họa thủy mặc. Cách bài trí khác hoàn toàn với những căn phòng khác của Mê Hương Viện, giữa vốn là giừong ghỗ nay đã thành kỷ tháp dải lông cáo. Một góc bàn trang điểm dành cho nữ nhân đối ngược với tháp kỷ, cái khiến Ly Y Khả Sanh chú ý đến nhất chính là chiếc gương phản chiếu hình dáng thật của nàng. Vừa rồi còn cảm thán muốn tìm chiếc gương tốt nhất trừ hoàng cung ra nàng vốn không nghĩ đến sẽ xuất hiện một chiếc gương tráng bạc còn tinh xảo hơn so với gương ở hiện đại tồn tại ở đây .
Hoàn toàn là kinh ngạc, bước chân lại gần cầm lên một chiếc trâm cài trang điểm trên bàn, là hình Tuyết hoa lê điểm 99 viên đá trong suốt được trạm trổ mức vượt bậc từng đường nét cho tới vân vẽ, đá quý hoa lệ
Đưa mắt nhìn dung mạo trong gương cởi đi màn lụa đỏ che mặt, nốt chu sa nơi khóe mắt cùng khuôn mặt khuynh thành giống như tuyệt nhiên không có nét của người phàm. Quả nhiên là dung mạo hồng nhan họa thủy, Ly Y Khả Sanh vươn tay chạm vào gương, người trong gương cũng một động tác y chang.
Đây rõ ràng là kỹ thuật hiện đại của thế kỷ 21, không lẽ cũng có người đã từng giống nàng, xuyên không đến thời đại hoàn toàn không có trong lịch sử này
" Máu... "
" Máu..."
" Máu... "
Ly Y Khả Sanh hai mắt tối sầm, hoàn toàn đã mất đi phương hướng, thân thể là một trận tê dại, nàng nhìn thấy, chính là một cánh đồng huyết sắc nhuốm đậm cả thế gian. Từ đáy tâm nhói lên, đầu đau như muốn nổ tung, hai thái dương giật giật, thật sự đã không thể cảm nhận nổi bất cứ một điều gì, giống như bản thân vốn là một thứ không tồn tại trong thế giới nửa thực nửa ảo, hoặc như tất cả đều đang là mộng
Huyết sắc tràn ngập trời đất, nhấn chìm nàng trong biển máu tanh gió thét, thực hư đan xen, khó lòng phân biệt
Kinh đô lớn của Phi Yên náo nhiệt, so với Diêu Quang khác nhau giống như mỗi lãnh địa là một thế giới riêng. Nam nữ đều có thể tùy tiện sử dụng vũ khí so với Diêu Quang thái bình thì Phi Yên vô cùng phát quang. Khách nhân từ tứ phương ngao du tới Phi Yên nghe nói sắp tới Phi Yên mở hội kì tài thi đấu kiếm pháp, người của Diêu Quang cùng Lục Đế đều tụ hội.Mỗi nước đều có một học viện đào tạo nhân tài, chờ tới giữa tháng 3 sẽ cùng thi tài giữa ba nước. Thực chất liên quan tới vấn đề thể diện mỗi nước, tuyệt đối không thể qua loa mà chọn lựa.
Lựa chọn thiên thời địa lợi, nhật nguyệt rọi sáng đều có thể bắt đầu thi đấu so tài kiếm pháp công chính liêm minh
Đến Phi Yên quả nhiên là kinh đô vũ khí cùng mạch kinh tế ngầm, phồn thịnh phát triển, nơi nơi náo nhiệt, người người quần lụa áo là,quý tộc thịnh hành, hàng hóa đa dạng. Trên đường lớn một nữ nhân hết sờ đông ngó tây thuận tiện mua nhiều thêm nhiều vật dụng, hai tiểu cô nương phía sau mặt mũi khó tránh khỏi nhăn nhó cười lả
" Cô nương,phấn son chỗ ta là nơi lên màu sắc tươi nhất, nữ hài tử thích hợp dùng vô cùng "
" Vòng ngọc Bích hoàn có giá 100 lượng bạc được các nghệ nhân chỗ chúng ta điêu khắc 7 ngày 7 đêm,hội tụ thu đủ linh khí trời đất, vô cùng hợp phong thủy "
" Đây đây, lụa từ phương Bắc, lụa Mạn Sa trăm năm một miếng hoàn toàn đáng giá "
" Đại thúc, chuỗi hạt này bao nhiêu? "
" Cô nương thật có mắt nhìn, chuột hạt ngọc Hoa Mai này vô cùng quý hiếm, được lưu truyền từ đời..."
Ly Y Khả Sanh day day trán, trực tiếp đưa một thỏi vàng liền cầm chuỗi hạt quay đi. Lão bản hai mắt như phát quang, cầm thỏi vàng cắn cắn đến muốn tê răng, phấn khởi nhét vào áo giữ kĩ, quả nhiên là gặp một cái đại gia
Hôm nay nàng dùng bụi đen xoa lên mặt che di dung nhan thuận tiện dùng mực chấm vài nốt bên má, mặc lục y tao nhã đơn giản, tóc thả tùy ý, vốn là không muốn nổi bật nay lại chìm nghỉm như ý thức
" Tiểu thư, A Tranh không thể mang mấy thứ này về đâu, tiểu thư đến mỗi nơi lưu lại một thứ thôi " Vân Tranh mặt mũi nhăn nheo, nữ hài tử ham chơi chạy đông chạy tây hai tay cầm đồ ăn nhai ngon lành giữa đường thu hút không ít ánh mắt cười đùa của khách nhân
Ly Y Khả Sanh lui tới một quán nhỏ đủ để quan sát tình hình người lui kẻ tới, gọi ba bát hủ tiếu lại thêm một phần bánh bao cho Vân Tranh, so với Vân Hiểu dùng bữa giữ lễ, hẳn ra đã được qua chỉ dạy
" Ba bát hủ tiếu thịt bò Dương Châu " Tiểu nhị khăn vắt lên vai không kịp chấm mồ hôi chạy đi chạy lại, lau sạch bàn thu dọn bát đũa đã dùng qua. Thỉnh thoảng lại đưa mắt nhìn, cười tươi hỏi thêm cần dùng gì
" Tiểu nhị, chúng ta là dân từ xa tới đây, không biết hay Phi Yên có gì đặc sắc " Vân Hiểu vừa lau sạch đũa dùng cho Ly Y Khả Sanh và Vân Tranh, vừa hỏi tiểu nhị
" Có chứ, cô nương đây không biết rồi, thành Phi Yên sắp tới tổ chức thi đấu giao lưu kiếm pháp giữa ba nước Phi Yên,Diêu Quang với Lục Đế vô cùng đặc sắc tại Đô thành An, nhân tài tụ hội về đây khách nhân ngược xuôi rất nhiều, đáng để thưởng thức chứ "
" Đã làm phiền tiểu nhị huynh " Vân Hiểu lễ phép gật đầu, đưa cho tiểu nhị một thỏi vàng
" Đạ tạ đa tạ, việc nên làm, cô nương cần gì hỏi thêm ta sẽ tận tình nói những cái biết " Tiểu nhị hớn hở vội nhét thỏi vàng nhỏ vào bên thắt lưng vải, chạy đi bê ba bát hủ tiếu. Vân Tranh bĩu mỗi, cầm đũa chọc chọc bánh bao liền há miệng thật to nhét bánh bao và nhai nhai
Chỗ ba người ngồi là một góc tại Đô Thành An có thể nhìn toàn bộ cục diện, trên đường xuất hiện đủ loại y phục chứng tỏ có nhiều khách nhân từ tứ phương tới, những nhân có mang theo kiếm người thanh đạm người hung dữ người khí chất cao ngạo người kiêu căng tự mãn.
Ngồi xung quanh vài chiếc bàn ở quán đa số là nam nhân, mỗi bàn ít nhiều đều có một hoặc hai nữ nhân, có thể là đệ tử các môn phái từ các nước tới đây thi đấu hoặc người trong giang hồ tới góp vui. Ly Y Khả Sanh đánh giá xung quanh, trong lòng thích ý thật muốn rung đùi. Có náo nhiệt có xôi thịt, ngoài mặt tao nhã thưởng trà
Ba người tới Đô Thành An - kinh đô lớn nhất của Phi Yên hoàng triều từ khi rời khỏi Diêu Quang một tháng. Lần đi Mê Hương Viện, Ly Y Khả Sanh được Vân Hiểu đưa về từ một căn phòng lạ, hôn mê bất tỉnh ba ngày ba đêm. Đến khi tỉnh táo hoàn toàn không nhớ nổi rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, Vân Hiểu khuôn mặt nơm nớp lo sợ sắp rơi lệ
" Tiểu thư mà có mệnh hệ gì, nô tì phải làm sao có lời với phu nhân dưới hoàng tuyền "
Ly Y Khả Sanh lờ mờ suy nghĩ, nếu đã không có ác ý thì nàng chính là toàn mạng. Sau lần tạm may mắn thoát nạn, Ly Y Khả Sanh ngày đêm rèn luyện, nàng tới thế giới này trừ một thân ám sát từ hiện đại thì trong thân thể ẩn chứa một nguồn nội lực bị phong bế rất lớn, có muốn phát huy là điều không thể xảy ra. Ly Y Khả Sanh đã từng thử rất nhiều cách, trừ có thể sử dụng khinh công trong truyền thuyết thì không kể đến võ học được huấn luyện ở hiện đại, nàng chính là một tiểu cô nương với thân thể 17 tuổi vô dụng.
Ý thức được việc cần nâng cao tu vi của bản thân, Ly Y Khả Sanh từ sau khi toàn mạng rời Mê Hương Viện nỗ lực sau một tháng, ngày đêm trong phòng đột phá được một phần nhỏ nội lực trong cơ thể, hiện nay đã có thể sử dụng được bất cứ vật dụng nào không cần chạm tay điều khiển như bình thường để làm vũ khí
Ở Lục Đế đề cao kì tài võ học, không lẽ Ly tiểu thư của Minh Lạc phủ quả thật là một " Phế vật" nêm mới phải bi thảm tới mức lưu lạc nhân gian cùng hai nha hoàn?
Kể đến khiến Ly Y Khả Sanh một bụng nghi vấn về chiếc gương tráng bạc kĩ thuật hiện đại tốt ở Mê Hương Viện. Cũng có thể nàng có đồng hương cùng xuyên tới đây, căn phòng lạ mà nàng thấy hẳn là nơi ở cũ của nàng ấy nên mọi thứ mới nguyên vẹn như vậy
" Tiểu thư, có chuyện... tiểu thư "
"Tiểu thư "
Ly Y Khả Sanh lòng đầy ai oán, bị Vân Tranh lay lay tới hồi hồn mới ậm ờ hỏi " Ừ "
" Rầm "
" Ngươi rõ rành dựa vào chút tư sắc, có tà tâm câu dẫn Nghiên sư huynh "
" Con mắt nào của cô nương thấy ta có ý câu dẫn Nghiên Sư huynh? Uy Linh cô nương, xin lời nói tự trọng đừng vô cớ tổn hại tới nhân phẩm của ta "
" Ngươi... "
Ly Y Khả Sanh theo dõi tình hình, bàn phía đối diện đang trong thế có thể rút kiếm đả thương đối phương, nữ tử hồng y khuôn mặt linh động tức giận chỉ tay vào nữ tử xanh y, xung quanh bàn là bốn nam nhân ôm kiếm, muốn đứng lên hoà giải liền cười trộm, hai nam nhân còn lại đều đưa mắt nhìn một nam tử tuấn dật ôm kiếm im lặng không tỏ nhiều thái độ
" Nhị sư muội, Ân cô nương chỉ thuận đường khởi hành cùng chúng ta, là bằng hữu của Nghiên Sư huynh, muội nên điều chỉnh tâm tình "
Nam tử mặc ngồi gần hồng y nữ tử nhất lên tiếng, kéo nàng ta ngồi xuống, hồng y nữ tữ cắn môi, hất tay y " Rõ ràng nàng ta biết Nghiên sư huynh là vị hôn thê của ta, trước mặt liếc mắt đứa tình, xem Uy Linh ta là hư không, là nàng ta cố ý muốn cho ta xem câu dẫn đến là như thế nào "
" Uy linh sư muội, mong cẩn thận lời nói " - Xanh y nữ tử lên tiếng, khuôn mặt dường như bi thương quay đi
Ly Y Khả Sanh vừa gắp mì thưởng thức vừa híp mắt dõi xem, nhìn biểu hiện tiểu thư, Vân Tranh cùng Vân Hiểu cũng từ tốn ăn mì, nghe ngóng bàn kia
" Diễn xuất đủ sâu đi, nếu về hiện đại, danh hiệu nhất nhì hậu minh tinh nàng ta đóng đủ đạt đủ tình " Có người vừa ăn mì vừa cảm thán khiến Vân Tranh vểnh tai, áp lại gần
" Tiểu thư, cái gì nhì hậu tinh tinh? Là cái gì? Ăn no không? "
" Khụ " Ly Y Khả Sanh ho nhẹ, tiếp tục ăn bát hủ tiếu
Phía bàn kia đối chọi gay gắt, nam nhân dung mạo nổi bật vẫn bình đạm tay ôm kiếm, xung quanh một vài đệ tử của các môn phái khác đều không hẹn mà cười trộm,hai cô nương này cũng quá mạnh bạo đi
" Ân Bích Dao, ngươi... "
" Đủ rồi "
" Nghiên sư huynh... "
" Còn không biết xấu mặt ngồi xuống? " Nam nhân ôm trường kiếm được gọi là Nghiên Sư Huynh cuối cùng lên tiếng, mày kiếm nhíu lại, lạnh lùng nói
Uy Linh khuôn mặt uất ức, tay nắm chặt kiếm ngồi xuống. Không khí xung quanh loãng dần, các đệ tự cũng dời sự chú ý khỏi bàn mẫu thuẫn mà tiếp tục cuộc bàn luận
Nghiên Dư khuôn mặt không biểu cảm, từ đầu đánh giá xung quanh, chạm phải ánh mắt thưởng thức của nữ tử Lục y che mặt, hắn quay đi, không nói quá nhiều lời dư thừa
Mà Ly Y Khả Sanh cũng từ từ ăn, không quá để ý chuyện vừa rồi, dù sao vài ngày ở lại đây sẽ có thêm nhiều việc hay. Tranh thủ lưu lại Phi Yên ngao du thưởng thức phong cảnh xong rồi rời khỏi tới đất nước khác.
" Cô nương, nhà trọ chúng tôi chỉ còn dư 1 phòng, đành ủy khuất ba vị rồi. Ngày thi đấu sâp đến khách tứ phương đổ về, tửu lâu đến chỗ ngồi cũng khó khăn "
" Ân, lão bản, ba người chúng ta lấy một phòng "
" Được được, tiểu nhị, dẫn ba vị cô nương lên phòng "
" Vâng, mời ba vị đi theo hướng này "
So tài tại Đô Thành An sắp tới nên các quán trọ tửu lâu đều trong tình trong tình trạng không còn phòng, ba người Ly Y Khả Sanh đi tìm qua, mới tìm được một tửu lâu dư phòng tạm ổn. Vân Hiểu gật đầu cảm tạ tiểu nhị, đóng cửa phòng lại mới sửa sang lại giường chiếu
" Tiểu thư, người nghỉ ngơi trên giường, chúng nô tì sẽ sai người lấy thêm ghế nghỉ tạm "
Vân Hiểu sắp xếp đồ trong tay nải, phủi qua giường nhìn Ly Y Khả Sanh đang chơi trò kỳ lạ với Vân Tranh
" Không phải đã nói qua đừng một câu nô tì hai câu nô tì ư " Ly Y Khả Sanh ra búa Vân Tranh ra kéo, nàng vui vẻ nhéo tai Vân Tranh khiến nàng ấy trợn mắt hung hăng muốn chơi lại