Sáng hôm sau, trước lúc vào học, học sinh toàn trường có lệnh tập trung ở hội trường. Tại đó, hiệu trưởng phát video đã qua xử lí mà Thiếu Quân nặc danh gửi đến. Đoạn video làm toàn trường xôn xao, ko ngờ 1 học sinh cũng có tâm địa độc ác đến vậy.
Tử Phong nghe lời bàn tán thì cười lạnh, có độc ác thế nào thì cũng làm sao bằng mụ Bạch Tiểu Dung được.
Bạch Tiểu Dung chỉ cần xem đoạn đầu video là đã hiểu ra, cúi thấp che đi biểu cảm độc ác trên khuôn mặt, nghiến răng:” Mộ Dung Thiên Nguyệt, cô giỏi lắm!”
Kết thúc video, hiệu trưởng cảnh cáo học sinh và đồng thời đưa ra hình phạt là đuổi học cho các học sinh tham gia trong đoạn video trên.
Trên đường về lớp, Tử Phong suy nghĩ rất nhiều. Biểu cảm của Bạch Tiểu Dung ko phải cậu ko thấy, chỉ sợ Bạch Tiểu Dung vẫn chưa từ bỏ, sẽ trả thù.
Tử Phong chỉ lo cho Diệp Oánh. Cậu và cô ko học cùng lớp, 2 người cũng ở xa nhau nên cậu sẽ khó bảo vệ Diệp Oánh.
Bạch Tiểu Dung thì toàn nhằm vào lúc Diệp Oánh ở 1 mình mà ra tay, Tử Phong ko dám chắc lần tiếp theo cậu sẽ may mắn đến kịp như lần này. Vì vậy phải kiếm 1 cách khác để vừa có thể bảo vệ Diệp Oánh trên trường, vừa bảo vệ cô ở nhà.
Sau đó toàn trường lại nổi bão vì tin tức Mộc gia cùng các gia tộc có con cháu tham dự vụ việc trong video đều phá sản. Ai cũng ko biết lí do nhưng Bạch Tiểu Dung thì biết thông qua Âu Dương Vũ Phi. Đó là do Mộ Dung gia và Nam Cung gia - 2 đại gia tộc ra lệnh “ phong sát”.
Bạch Tiểu Dung biết ý đồ của Tử Phong, cậu đang cảnh cáo Bạch Tiểu Dung đừng động vào cậu cũng như người bên cạnh cậu. Phía cậu ko chỉ có Mộ Dung gia mà còn có Nam Cung gia chống lưng. Còn phía cô ta chẳng có ai cả. Tuy Âu Dương Vũ Phi tỏ vẻ đứng về phía cô ta nhưng chư chắc Âu Dương gia sẽ ra mặt cho nhà cô ta. Nên hãy tự biết lượng sức mình.
Về phần lí do Tử Phong có thể khiến nhà mình giúp thì chỉ cần gửi đoạn video gốc cho mẹ, thêm lời Thiếu Quân nữa là đủ để mẹ giúp đỡ. Dù gì cha của Mộ Dung Thiên Nguyệt cũng là con trai trưởng kiêm tổng giám đốc của tập đoàn Mộ Dung nên dễ dàng lật đổ vài gia tộc nho nhỏ. Chưa kể Mộ Dung Thiên Nguyệt lại rất được gia đình chiều chuộng nên xảy ra chuyện như vậy chắc chắn họ sẽ đứng về phía Thiên Nguyệt.
Về phần Nam Cung gia thì cũng đơn giản, ko nói đến Thiếu Quân là người thừa kế Nam Cung gia, muốn gì được nấy. Chỉ là làm vài gia tộc nhỏ phá sản nên nhà Nam Cung cũng chiều theo. Dù sao thì cũng có lí do chính đáng.
Mà Mộ Dung gia và Nam Cung gia vốn đã có quan hệ tốt, lần này Thiên Nguyệt gặp chuyện như vậy, Nam Cung gia giúp đỡ 1 chút cũng là chuyện bình thường.
Tối đến, lúc nói chuyện với mama đại nhân, Tử Phong hỏi:
- Mẹ! Trường con sắp kiểm tra giữa kì rồi. Con muốn thi chuyển lớp, mẹ thấy sao?
Giọng “ mẹ “ ở trong máy có vẻ ngạc nhiên:
- Con muốn thi lên lớp S sao?
Nghe vậy Tử Phong muốn “ xì “ 1 tiếng. Ai muốn học cùng lớp với mụ Bạch Liên Hoa đó chứ? Người ta là muốn học cùng Diệp Oánh cơ.
Nhưng để dò hỏi ý kiến “ mẹ “, cậu phải giả vờ trước:
- À... dạ. Đại khái là như vậy ạ. Mẹ thấy sao?
- Thế thì tốt quá rồi. Lớp S có nhiều bạn rất giỏi, nếu con có thể học cùng thì sẽ rất có lợi. À, tiểu Quân cũng học lớp S nhỉ? Vậy thì tốt rồi, 2 đứa có thể giúp đỡ lẫn nhau.
Tử Phong nghe mẹ gọi Thiếu Quân là “ tiểu Quân " thì rùng mình, nổi cả da gà.
Cậu xoa cánh tay, nói tiếp:
- Nhưng con muốn thi lên lớp Sao1 cơ. Ý mẹ như thế nào?
Mẹ kinh ngạc:
- Lớp Sao1? Ko phải lớp đó dành cho học sinh nhận học bổng sao? Sao con lại muốn học ở đó?
Tử Phong bắt đầu thuyết phục mẹ:
- Mẹ xem, học sinh lớp đó đều thuộc top đầu vào cho nên sẽ rất giỏi, có khi còn giỏi hơn lớp S nữa. Vả lại, dù gì học sinh lớp S cũng là con nhà giàu, ko tránh khỏi sao nhãng học hành. Mà học sinh lớp Sao1 này toàn là con nhà bình thường, vào trường bằng học bổng nên sẽ rất cố gắng. Nếu con vào đây học thì cũng sẽ bị ảnh hưởng, sẽ chăm học hơn. Mẹ?
Mẹ vẫn hơi đắn đo:
- Con nói cũng phải. Nhưng mẹ sợ nhà trường ko cho học sinh lớp chữ thi vào lớp Sao.
- Thì nhờ ba 1 chút vậy, coi như con vào đó bằng học bổng của nhà ta tài trợ đi. Mẹ...
Mẹ Thiên Nguyệt nghe cậu làm nũng cười:
- Được rồi, để mẹ thử hỏi ba con. Nhưng con ko cần cố quá đâu, ko lên cũng ko sao, con học lớp A là ba mẹ vui rồi.
Tử Phong nghe vậy liền vui mừng, sau đó ngay lập tức nói đến chuyện trọng điểm:
- Vâng, con biết rồi ạ. Mà me ơi, con có quen cô bạn học lớp Sao1, thành tích rất tốt. Con định nhờ cô ấy dạy kèm cho con, mẹ thấy thế nào ạ?
- Hừm... học sinh lớp Sao1 à? Vậy thì thành tích tốt là chắc chắn rồi. Nếu cô bạn đó dạy kèm cho con thì còn gì bằng. Với lại 2 đứa đều là con gái, sẽ rất tiện.
Trong lòng Tử Phong đau đớn kêu gào:” Lão tử ko phải con gái!!!” nhưng ngoài miệng thì vui vẻ vâng dạ ngọt xớt:
- Đúng rồi đó mẹ ạ, con cũng thấy rất tiện á. Nhưng phòng trọ của cô ấy cách xa nơi con ở nên cũng có phần bất tiện. Con có thể đón cô ấy đến đây ở được ko ạ?
Nghe con nói vậy, mẹ Thiên Nguyệt có vẻ lưỡng lự:
- Nhưng lỡ như cô gái đó có ý đồ xấu với con thì sao? Mẹ ko yên tâm.
Mẹ Thiên Nguyệt sợ cô bạn mà Tử Phong nhắc đến tiếp cận con bà vì muốn trèo cao. Chuyện này trong giới nhà giàu ko phải là chưa có.
Bà sợ việc giúp Thiên Nguyệt học và làm Thiên Nguyệt tin tưởng là 1 phần kế hoạch của cô gái ấy. Con gái bà còn nhỏ, lại đơn thuần dễ tin người, bà sợ nó sẽ bị mắc lừa.
Nhưng Tử Phong là ai chứ? Cậu đã là hồ ly trong cách nhìn người nên rất chắc chắn về nhân phẩm của Diệp Oánh. Cậu cũng hiểu nỗi lo của mẹ Thiên Nguyệt nên phải ngồi thuyết phục mẹ lúc lâu.
Đến khi mẹ đã sắp đồng ý nhưng vẫn hơi do dự thì Tử Phong đành nói:
- Thiếu Quân cũng biết cô ấy, mẹ có thể thử hỏi Thiếu Quân.
- Được, vậy đợi mẹ nói chuyện với ba con xong rồi hỏi Tiểu Quân mẹ sẽ cho con đáp án nhé?
- Dạ được, bye bye mẹ.
- Ừ, nghỉ sớm đi.
Vừa cúp máy, Tử Phong đã nằm lăn ra giường, nghĩ đến cảnh mình cùng Diệp Oánh học chung lớp và ở chung nhà cậu lại nở 1 nụ cười ngây ngốc.
Nghĩ đến chuyện nói cùng mẹ lúc nãy, Tử Phong liền với tay lấy máy gọi cho Thiếu Quân để nhờ giúp đỡ.
Thiếu Quân nghe cậu nói vậy thì đồng ý vì biết Diệp Oánh là người tốt nhưng vẫn tò mò:
- Mà cậu xin cho Diệp Oánh ở cùng mình để làm gì vậy?
- Tớ định thi chuyển lớp nên xin cho cô ấy ở cùng để nhờ dạy kèm.
Tuy ngoài mặt Tử Phong nói vậy nhưng trong lòng thì đang đắc ý rung đùi:” Người lớn làm đại sự thì bọn choắt con làm sao hiểu được.”
Nghe Tử Phong nói vậy, Thiếu Quân mừng hẳn ra:
- Vậy cậu định thi lên lớp S à?
Tử Phong lẩm bẩm trong lòng:”Xí! Ai thèm? Vào đó để mà diễn kịch với mụ họ Bạch kia à?”:
- No no no, gia thi lên lớp Sao1 nhé!
Thiếu Quân quá kinh ngạc nên ko để ý cách xưng hô của Tử Phong:
- Hả? Lớp Sao1 á? Nhưng ko phải lớp đó dành cho học sinh nhận học bổng sao?
- Thì cứ coi như tớ nhận học bổng của nhà tớ đi.
- Nhưng thi vào đó khó lắm đấy.
Tử Phong kiêu ngạo, hừ 1 tiếng:
- Đừng có mà coi thường nhau nhá. Gia đây chẳng qua ko muốn nổi bật nên khiêm tốn học lớp A thôi. Chứ đã quyết tâm thì 10 lớp Sao1 cũng vào được nhá.
Thiếu Quân nghe vậy cũng vui vẻ theo:
- Được được, cậu là giỏi nhất. À mà cậu có cần người kèm thêm ko? Dù sao tớ cũng học lớp S, có thể giúp cậu thì sao?
- NO, thanks. Diệp Oánh học lớp Sao1 kèm tớ là đủ rồi.
“ Người lớn làm đại sự, con nít chen vào làm gì?” Với lại để an toàn thì ko nên cho Thiếu Quân tiếp xúc nhiều với Diệp Oánh.
Tất nhiên lời này Tử Phong ko nói ra.
Thiếu Quân có vẻ tiếc nuối:
- Ồ, vậy thì thôi. Nhưng nếu cậu cần giúp đỡ thì nói ngay nhé?
- OK, nhớ nói mẹ tớ giúp tớ đấy. Bye bye.
- Được.
Rồi cậu cúp máy. 1 lúc sau thì mẹ Thiên Nguyệt gọi lại, cậu lại bắt máy.
Ko biết tên Thiếu Quân thuyết phục thế nào mà mẹ đồng ý luôn, còn giục cậu mau đón Diệp Oánh về ở chung. Tử Phong cũng sảng khoái đáp ứng.
Nói chuyện với mẹ xong, Tử Phong vui mừng nằm xuống giường cười. Giờ chỉ cần thuyết phục Diệp Oánh nữa là xong.
Nghĩ đến việc mình và Diệp Oánh sắp ở chung trong 1 nhà thì cậu lại hào hứng. Lăn qua lăn lại trên giường đến nửa đêm mới ngủ được.