Xu Xu Đừng Khóc

Chương 22



đến lúc ra về, cậu ấy vẫn ko “hành động” gì thêm, ngoại trừ việc giật tập tôi ghi lên lề trên dòng chữ

“You are mine”, ặc ặc.., làm tôi phải lấy gôm xóa đi.

………

quan hệ của Lãm và Long hình như ko có gì thay đổi, cho dù bữa trước súyt chút họ đã cãi nhau..

thậm chí có thể đánh nhau.

họ vẫn đi chung với nhau suốt, cười đùa, và còn hùa nhau chọc mấy em lớp 10 nữa..

buổi chiều thứ 6 sau khi học xong môn thể dục, Long bảo chúng tôi phải ở lại luyện chạy tiếp…ặc ặc…

sau khoảng 30phút hì hục chạy điền kinh, Long lại khùng lên đòi tập văn nghệ………

“kỳ này thì phải hát đàng hoàng, ko chơi dzui như lần truớc được.”

“rồi sao?”

“tao và Xu hát, mày đàn!”

“ơ…hát? tớ ca hát cái gì?”

“thì hát theo tôi thôi. nếu ko chịu, thì Xu lại múa nhé?”

T___T mặc dù cũng chả có năng khiếu ca kiếc gì, tôi vẫn phải chấp nhận còn hơn là múa minh họa như hôm ấy..

Lãm suy nghĩ 1 lúc rồi lên tiếng hỏi Long.

“nhưng tập ở đâu? ở đây làm gì có đàn..?”

“nhà tao có. hay về nhà tao?”

nghe Long đề nghị, Lãm ko cho ý kiến mà nhìn qua tôi, tôi dĩ nhiên ko muốn theo họ về nhà

của 1 tên con trai chút nào.

“thôi..tớ ko đi.”

“vậy nhà Xuân có đàn ko?”

đàn à? hình như ba có 1 cây ghita thùng, treo chỗ ngòai phòng ông nội, mà treo thế thôi chứ lâu rồi có ai đánh đâu…

hồi nhỏ tôi có ngồi nghe ba chơi đàn 1 vài lần, lúc 7-8 tuổi gì đó, cũng thích lắm…

vừa thấy tôi gật đầu, Long liền bảo hãy về nhà tôi.

Lãm cũng đồng ý, họ luôn như vậy, 1 kẻ ca, 1 người hát, chỉ lâu lâu mới sừng sộ với nhau 1 lần..

“về nhà tớ á?? tớ chưa xin phép…”

“để tôi gọi về xin cho!”

nói rồi Long lấy cellphone ra bấm bấm, ack ack..

chắc là gọi về nhà tôi rồi, mà nếu gặp ông nội, chắc là ông sẽ ko cho ^-^

ông thường ko thích trò ca hát ồn ào mà!

“thưa bác, cháu là bạn Xu Xu! chúng cháu về nhà bác tập văn nghệ được ko ạh?…. được ạ?…dạ, cảm ơn bác……… dạ, cháu đưa Xuân về liền…………dạ..chào bác!!”

cúp và mỉm cười.

vậy là hắn đã gặp ngay mẹ tôi…

…………………

khi chúng tôi ra cổng trường, xe búyt cũng vừa đến trạm

vì thế tôi chạy nhanh leo lên xe

trước khi Long kịp túm tôi lại -___-

liền sau tôi, Lãm cũng bước lên..

tiếng Long còn gọi to phía dưới, “eh… còn tao??”

…………..

nhà hôm nay chỉ có mẹ và ông nội, chị Huyền đi đâu đó rồi, ba thì đi làm chưa về..

Lãm gọi điện thoại chỉ đường cho Long, khỏang 5 phút thì cậu ta tới, mặt như Bao thanh thiên, sát khí đằng đằng…

nhưng rồi cũng giãn ra khi gặp mẹ tôi.

“đây là Long, còn đây là Lãm. Họ chung nhóm thi với con..”

“chào 2 đứa, chà, trông bảnh trai quá chứ.. ngồi đi cháu…”

mẹ tỏ ra thân thiện, dễ chịu và cởi mở, khác hẳn thái độ mẹ dành cho Đu Đu dạo gần đây..

lúc trước mẹ cũng tốt với Đu Đu như vậy mà..

“các cậu chờ tớ đi lấy cây đàn nghen.”

“chờ đã...”

lần này người nhanh nhảu đứng dậy ko phải Long, mà là Lãm..

anh bạn Lo Lo vẫn đang mải nói chuyện với mẹ tôi, ko để ý tới..

cây đàn ba treo ở góc cột đã bám đầy bụi bặm, mà ở tít trên cao.. tôi bắt cái ghế đẩu và leo lên..

“Xuân tránh ra, tôi lấy cho!”

Lãm chỉ kiễng chân 1 chút và với tay, là đã gỡ được cây đàn to xuống 1 cách dễ dàng..

tôi vội lấy cái giẻ lau bụi đi, thì nó cũng còn khá đẹp..

“cái đàn này của ba Xuân à?”

“uhm…nhưng lâu rồi hổng thấy ba chơi nữa..”

Lãm đưa tay đánh vài nhịp, để thử dây hay sao á, rồi gật gù cười…

“tốt lắm..”

…………………

để tránh làm phiền ông nội, chúng tôi phải lên …sân thượng, cũng may là trời hôm nay ko có mưa, gió mát nhè nhẹ..

Long hỏi tôi có biết bài nào ko, dĩ nhiên, tôi nghe thì được chứ có thuộc bài gì đâu..

“Take me to your heart đi”

“tớ ko biết!”

“Xu chỉ cần hát bè 1 đoạn điệp khúc thôi, ko sao đâu!”

“…………”

Lãm dạo vài phím đàn rồi bắt đầu vào bài luôn

Long nhịp chân 1 lúc rồi ngân nga mấy câu hát tiếng Anh, tôi chỉ ngồi thu lu…dựa cột..nghe…

Hiding from the rain and snow

Trying to forget but I won"t let go

Looking at a crowded street

Listening to my own heart beat

So many people all around the world

Tell me where do I find someone like you girl..

buồn ngủ quá………….*_*

khò.. khò..zzzz…zzz

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv